Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân - Chương 73: Vẫn Tiếp Tục Mưa




Vì sao lại có thể đoán rằng sau lưng Nguyễn Linh Trúc chỉ là một cá nhân, đơn giản là vì Đại Đế rõ ràng, ngoại trừ Thiên Lang người, thế giới không có tổ chức nào có thể thoát khỏi Chính Phủ Liên Hiệp điều tra.

Tại sao lại không phải là Thiên Lang người, đơn giản bởi vì cổng không gian trên địa cầu chính là có thể lựa chọn, ngoại trừ sinh vật địa cầu, không một sinh vật vũ trụ nào khác có thể đi qua cổng không gian.

Như vậy nói, đổi lại ai cũng có thể nào không thực thân thiết, thực yêu quý Nguyễn Linh Trúc.

Tóm lại Nguyễn Linh Trúc mặc dù cực kỳ xinh đẹp đáng yêu, nhưng không phải là tiền mặt, không phải là người gặp người thích.

Cho nên Đại Đế thật tốt đối với Nguyễn Linh Trúc là bởi vì Nguyễn Linh Trúc cưỡi Sindragosa.

Nghĩ đến đây Lộc Động Đình nhìn sang đang ngồi trên ghế hơi mỉm cười nhìn Nguyễn Linh Trúc, hẳn là từ sáng đến giờ, Nguyễn Linh Trúc và Sindragosa đã trở nên thật thân thiết.

Sindragosa đã sống cũng đủ lâu để nếm hết mọi hương vị của cuộc đời, không những thế Sindragosa còn từng chết đi một lần, sau đó lại được trọng sinh lần nữa.

Bây giờ sống lại một lần, Sindragosa buông bỏ hết quá khứ, cùng Lộc Động Đình đến địa cầu bắt đầu lại cuộc sống mới.

Đối với Sindragosa thì Lộc Động Đình là mối liên kết duy nhất cho đến hiện tại, mà Nguyễn Linh Trúc lại là một người thật quan trọng với Lộc Động Đình.

Bởi vậy Sindragosa đối với Nguyễn Linh Trúc cũng là thái độ thực tốt, qua một buổi sáng, Sindragosa cũng thực thích Nguyễn Linh Trúc.

Trong lâu dài năm tháng trước kia, Sindragosa cũng gặp không ít sinh linh thuần tịnh như Nguyễn Linh Trúc, nhưng bởi vì sức mạnh và địa vị, những sinh linh này cũng không dám như Nguyễn Linh Trúc.

Sindragosa mặc dù thân thể là tân sinh, nhưng linh hồn thì vẫn là Sindragosa.

Cuộc sống dài lâu trước đây, Sindragosa mặc dù là thân phận cao quý, thực lực cường đại, cho nên mặc dù có cái gọi là gia đình, nhưng Sindragosa lại chưa bao giờ hiểu được gia đình là gì.

Mặc dù Sindragosa cũng hóa thành hình người trà trộn cùng với loài người, nhưng chưa bao giờ để ý hoặc cố ý tìm hiểu, bởi vì trước đây Sindragosa khinh thường để ý.

Không chỉ là Sindragosa, rồng ở Azeroth đều như vậy, từ sinh ra cho đến chết đi, ngoại trừ duy trì nòi giống và nghỉ ngơi đều là ở đấu tranh và tu luyện.

Đến hiện tại, Sindragosa thực thích cảm giác được quan tâm chú ý như thế này, cả người đều nhẹ nhàng ấp áp hơn, cho dù có biến thành vong linh cốt long hình thái, Sindragosa vẫn cảm thấy ấm áp.

Nhận ra Lộc Động Đình đang nhìn mình, Sindragosa hơi mỉm cười với Lộc Động Đình, hắn cũng nhếch miệng lên gật đầu một chút.

Nguyễn Linh Trúc đang vui vẻ chia sẻ, lại thấy Lộc Động Đình phân tâm liếc mắt đưa tình với Sindragosa, một cỗ vô danh hỏa cháy lên trong Nguyễn Linh Trúc.

Hơi tức giận bẻ chính đầu Lộc Động Đình trở lại nhìn chính mình, Nguyễn Linh Trúc cũng không để ý đến việc đưa hai tay về phía trước làm cho cổ áo rộng thùng thình hơn một chút.

Lộc Động Đình lại được Nguyễn Linh Trúc chiêu đãi một chút đôi mắt, mặc dù chỉ thấy được một mảnh trắng bóng cùng khe rãnh sau hoắm ở giữa, nhưng cũng đủ no mắt cho Lộc Động Đình.
— QUẢNG CÁO —


Đây cũng cần phải nhắc lại, Nguyễn Linh Trúc và Lộc Động Đình chắc chắn là có chút hảo cảm với nhau.

Đối với Lộc Động Đình, hắn có hảo cảm với Nguyễn Linh Trúc bởi vì đồng bệnh tương liên là một phần nhỏ, 98% còn lại là vì Nguyễn Linh Trúc đẹp, một phần cuối cùng là vì tính cách cũng thực tốt.

Đối với Nguyễn Linh Trúc, Lộc Động Đình là chỗ dựa tinh thần cuối cùng, như là thân nhân lại mang chút hảo cảm khác phái mông lung.

Nguyễn Linh Trúc nói ghen với Sindragosa cũng không phải là, nhưng Lộc Động Đình đang nói chuyện với chính mình ánh mắt lại phiêu sang Sindragosa thì chắc chắn không được.

Chẳng lẽ chính mình lại không hấp dẫn bằng Sindragosa, nghĩ như vậy Nguyễn Linh Trúc thẳng người dậy nhìn nhìn lại chính mình, sau đó quay sang nhìn Sindragosa lúc này đang yên tĩnh ngồi mỉm cười nhìn chính mình.

Được rồi !

Nguyễn Linh Trúc không thể không thừa nhận Sindragosa thực sự hấp dẫn hơn chính mình, trước không nói đến đường cong của cơ thể, bộ váy mềm mỏng buông thõng hững hờ, ôm nhẹ dáng người đều có thể đem Nguyễn Linh Trúc đánh chết vô số lần.

Lại nhìn đến khuôn mặt không thua kém mình, nhưng nửa người trên lại to lại lớn lại trắng, dùng hai tay hơi ước lượng hẳn là phải gấp đôi chính mình.

Cả người hơi đẫy đà, eo thon nhỏ, chỗ cong liền cong chỗ thẳng liền thẳng, đại khái chính là Nguyễn Linh Trúc chính mình cũng chịu không nổi hấp dẫn.

Nhìn Sindragosa linh lung hấp dẫn dáng người, lại gợi cảm xinh đẹp áo váy Nguyễn Linh Trúc cũng không tự chủ nuốt nước miếng một chút.

Quay sang nhìn Lộc Động Đình, thấy hắn vẫn mỉm cười nhìn chính mình, cũng không có mấy tức giận đá vào chân Lộc Động Đình một cái, rồi không hiểu vì sao đột nhiên phì cười.

Nguyễn Linh Trúc hơi bình phục hơi thở cùng tâm tình, đi ra bàn kéo ghế ngồi xuống cạnh Sindragosa tiếp tục kể chuyện cho Lộc Động Đình nghe.

“Anh biết không, em đến Mạc Tư Khoa, nhưng lại quên mất Đại Đế ở đâu, vậy là làm cho Sindragosa lượn mấy vòng trên không.
Cuối cùng Đại Đế đứng ra gọi xuống, em với Sindragosa mới đến được chỗ Đại Đế ở.

Em vừa trình bày xong chuyện của em thì Đại Đế ngay lập tức ra lệnh mở họp Chính Phủ Liên Hiệp.”

Nói đến đây Nguyễn Linh Trúc hưng phấn vung tay nói:

“Đại Đế đi ra cửa vung tay một cái liền có người đến nghe lệnh, Đại Đế uy phong nói : “Triệu tập người đi, Hội đồng Chính Phủ Liên Hiệp họp ngay lập tức”.

Vậy là chỉ chốc lát, thật nhiều người đến mở họp, toàn là đại nhân vật, bình thường em chỉ thấy được qua màn hình thôi.
Em muốn lên xin chữ ký, toàn là thần tượng của em thôi, nhưng có vẻ họ không thích em cho lắm, thậm chí em nghĩ rằng họ còn không nhận ra sự tồn tại của em.

Bọn họ cùng Đại Đế đi vào phòng họp, mấy chục phút sau, Đại Đế đi ra đón em vào.
Sau đó bọn họ hỏi em mấy câu hỏi rồi, đuổi em ra ngoài, nói là sẽ trả lại em một suất du học tịa Phàm Nhân Tu Tiên thế giới.

Đại Đế nói rằng cần phải bồi thường cho em, nhưng phần lớn Hội đồng phản đối, nói rằng không cần thiết em cũng không bị thiệt hại gì nhiều.”

Nói đến đây Nguyễn Linh Trúc hơi tức giận “Hừ!” một tiếng, có chút hứng thú rã rời nói:
— QUẢNG CÁO —


“Em biết chắc bọn họ khinh thường em.

Đại Đế cũng hơi tức giận, nhắc lại rồi quyết định bồi thường cho em, nhưng bọn người kia lại ồn ào không chấp nhận.

Cuối cùng Đại Đế lớn tiếng nói : “Cô bé này cưỡi Sindragosa từ Việt quốc đến đây, sau đó vì lạc đường mà lượn mấy vòng trên bầu trời Mạc Tư Khoa”.”

Nói đến đây Nguyễn Linh Trúc lại hơi vui vẻ lên:

“Anh không thấy được đám người kia khi đó khuôn mặt như thế nào đâu, họ không dám tin tưởng đại đế nói.

Đại Đế lại nhắc lại lần nữa: “Đúng vậy, các người không nghe nhầm. Cô bé Nguyễn Linh Trúc này cưỡi chính là Sindragosa, hẳn là không ai lạ với cái tên Sindragosa này chứ?
Được rồi giờ cô ấy sẽ đi ra ngoài, chúng ta mở họp lại”

Rồi Đại Đế bảo em ra ngoài chờ một chút.
Không biết ở trong nói cái gì, một lúc sau Đại Đế và cả Hội đồng đi ra.

Đại Đế chúc mừng em vì em sẽ nhận được bồi thường, đồng thời nếu em muốn đi đâu tiến tu hay du học Chính Phủ Liên Hiệp sẽ nhanh nhất giúp đỡ.

Em vừa định hỏi bồi thường cái gì thì Sindragosa liền nói “Gấp đôi”.

Cả Đại Đế lẫn đám Hội đồng Chính Phủ Liên Hiệp hơi run một chút, không ít người mặt đều trắng bệch.

Em không biết là được bồi thường bao nhiêu tài nguyên nhưng thấy thái độ của mọi người em đều có thể biết được là rất nhiều.”

Nguyễn Linh Trúc hơi ngượng ngùng hỏi Lộc Động Đình:
“Em lấy nhiều tài nguyên như vậy có làm cho mọi người không có tài nguyên tu luyện hay không?

Hơn nữa bọn người kia ngoài Đại Đế ra ai cũng hoặc nhiều hoặc ít cố ý hay vô ý lấy lòng em.

Em cùng Sindragosa đến chỗ chủa Đại Đế trò chuyện một hồi rồi em trở về.”

Lộc Động Đình trả lời:
“Không sao, không ảnh hường gì hết, có thì cũng à một chút, cái này thì thực sự không phải là do em.

Đi thế giới khác tu luyện thì không cần, em muốn học gì cũng được, em chỉ cần ăn đồ ăn chứa năng lượng chuyên môn cho em đến khi siêu Phàm rồi nói sau.”

Nói xong Lộc Động Đình đứng dậy khỏi ghế xoay nói:
“Được rồi cứ nghỉ ngơi đi, giờ anh đi nấu cơm.
À đúng rồi hôm nào nếu thực sự muốn đi chơi nhà Đại Đế không cần mang quà tặng đâu.
Em vừa giúp đỡ Đại Đế một việc lớn đấy.”

Nghe Nguyễn Linh Trúc kể, Lộc Động Đình đại khái cũng đã đoán được câu chuyện.
— QUẢNG CÁO —


Đại Đế nói riêng và Chính Phủ Liên Hiệp nói chung đều chắc chắn xem trọng vụ việc này.

Nhưng Đại Đế với Hội đồng có vẻ như có chút mâu thuẫn, hẳn là vì Đại Đế càng ngày càng mạnh, hơn nữa Đại Đế cũng càng nắm nhiều quyền lực.

Hội Đồng Chính Phủ Liên Hiệp hẳn không phải là muốn loại bỏ Đại Đế mà là tìm cách giảm xuống sức ảnh hưởng của Đại Đế

Không phải là vì tranh đoạt quyền lực, ai cũng biết đương kim hiện tại ai cũng không thắng nổi Đại Đế về cả vũ lực lẫn Chính trị.

Bởi vậy họ chỉ lo lắng Đại Đế trở thành một họa sĩ nguyên thủ khác mà thôi.

Đến Đại Đế vì sao tức giận, là bởi vì những người này cũng không có một chút nhãn lực.

Đều mang tiếng là cường giả lại có mặt như mù không thấy được Sindragosa.

Hơn nữa rõ ràng quyết sấch của Đại Đế là chuẩn xác nhất, nhưng vì nghe đến bồi thường lại cãi nnhau.

Cũng không nghĩ rằng Đại Đế là ai, nhân vật làm cho Đại Đế phải “hầu hạ” ân cần là cỡ nào nhân vật.

Thậm chí có người đều suy nghĩ đếm việc Nguyễn Linh Trúc như vậy đẹp, Đại Đế lại như vậy hiến ân cần, hẳn là Nguyễn Linh Trúc cùng đại đế có quan hệ mờ ám.


+++++++++++++++++++++++