Vực Thẳm Hôn Nhân: Dạy Anh Cách Yêu

Chương 26: 26: Tôi Kinh Tởm Cho Cô Xem




Tư Nhuệ quay người đi lên phòng, để cho Lý Chấn Kiệt nghe những lời giáo huấn của bà nội để anh động tâm suy nghĩ một chút về cuộc sống phong lưu của mình.

Cô nằm trên giường xoay lưng về phía cửa, Lý Chấn Kiệt mở cửa đi vào nhìn thấy dáng người nhỏ bé nằm trên giường, cô cố ném cảm xúc bên trong cõi lòng, nhưng vẫn cảm thấy có một chút nhói lòng vì khi nhắm mắt lại những cảnh tượng Lý Chấn Kiệt ôm ấp những người phụ nữ ở hộp đêm.

Lý Chấn Kiệt đi đến ghế ngồi xuống anh tự lưng vào ghế, đưa tay xoa nhẹ lên thái dương, lúc nảy cũng uống khá nhiều rượu nên có chút lân lân trong đầu.

" Chúng ta nói chuyện một lúc đi."

Tư Nhuệ vẫn nằm yên trên giường cô tỏ vẻ mệt mỏi.

" Tôi mệt rồi có gì mai hẳn nói."

Căn phòng trở nên yên ắng chỉ nghe được tiếng thở của hai người, Tư Nhuệ cố gắng nhắm mắt lại giả vờ như đã chìm vào giấc ngủ, phía giường bên cạnh có một lực lún xuống, Lý Chấn Kiệt nằm bên cạnh Tư Nhuệ, hai người đối lưng lại với nhau, chẳng ai có thể chợp mắt được, nhưng lại càng khó mở lời.

Một lúc sau Tư Nhuệ cảm thấy có một chút nặng trĩu ở phần eo của mình, cô giật mình mở to mắt nhìn xuống, Lý Chấn Kiệt chủ động ôm Tư Nhuệ, nhưng cô không thể nào chấp nhận được anh đã chạm qua biết bao nhiêu cô gái bây giờ lại quay sang ôm mình xem như chẳng có chuyện gì xảy ra, anh xem phụ nữ như một món đồ chơi thay đổi mỗi ngày. Tư Nhuệ cảm thấy thật kinh tởm, cô hất tay Lý Chấn Kiệt ra, lạnh nhạt nói.

" Đừng chạm vào tôi."

Lý Chấn Kiệt không ngờ cô lại phản ứng thoái hóa như thế, Tư Nhuệ ngồi dậy cầm lấy gối đứng lên đi đến sofa ngồi xuống, anh nhìn thấy hành động của cô thì không chịu được mà lên tiếng.

" Em đang làm gì vậy?"



Tư Nhuệ liếc nhìn Lý Chấn Kiệt rồi nằm xuống ghế, cô không muốn trả lời chỉ càng xảy ra những mâu thuẫn, Lý Chấn Kiệt đi xuống giường kéo mạnh tay của Tư Nhuệ để cô ngồi dậy.

" Nói chuyện cho rõ ràng đi thái độ đó là sao?"

Tư Nhuệ thở dài cô đứng lên nhìn Lý Chấn Kiệt bằng ánh mắt đầy sự khinh miệt.

" Anh không cảm thấy là mình quá kinh tởm hay sao, qua lại với đủ loại phụ nữ rồi quay về đây chạm vào người tôi khiến cho tôi không thể nào chấp nhận được."

Lý Chấn Kiệt nghe những lời Tư Nhuệ nói chẳng thể nào lọt vào tai.

" Không chấp nhận sao, không chấp nhận cũng phải chấp nhận vì tôi là chồng của cô, hay là cô đang ghen vì tôi quan tâm người phụ nữ khác không phải là cô."

Tư Nhuệ khẽ cười nhạt cô lắc đầu nói.

" Ghen sao tôi không muốn phí sức với những người phụ nữ đó, từ giờ anh muốn làm gì thì cứ việc làm, tôi sẽ không xen vào đâu nhưng đừng làm ảnh hưởng đến bà nội và mẹ của anh là được."

Lý Chấn Kiệt lại bị Tư Nhuệ chọc cho nổi giận anh đưa tay giữ chặt lấy vai của Tư Nhuệ.

" Cô kinh tởm tôi sao, cô đang dối lòng có đúng không thật chất là cô đang ghen tuông khi tôi thân mật với người phụ nữ khác có đúng không."

Tư Nhuệ bị Lý Chấn Kiệt bóp chặt vai làm cho đau đớn cô đẩy mạnh anh ra.

" Tôi không muốn nói chuyện với anh nữa."



Tư Nhuệ định bỏ đi ra ngoài nhưng Lý Chấn Kiệt không muốn bỏ qua cho cô.

" Đứng lại."

Tư Nhuệ vẫn tiếp tục bước đi, Lý Chấn Kiệt mím chặt môi đi đến đẩy mạnh cô xuống giường.

" Cô kinh tởm tôi, thì tôi sẽ càng kinh tởm cho cô xem."

Nói rồi anh giữ chặt lấy hai tay của Tư Nhuệ, điên cuồng chà xát môi mình lên đôi môi của Tư Nhuệ, cô cố gắng xoay mặt đi để né tránh Lý Chấn Kiệt, nhưng anh lại muốn chiếm đoạt Tư Nhuệ, cô cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi anh, nhưng cơ thể yếu ớt chẳng cho phép cô làm điều đó.

" Buông ra."

Lý Chấn Kiệt thẳng tay xé toạc váy ngủ của Tư Nhuệ, cô bất lực vùng vẫy trong vô vọng, anh lại càng điên cuồng sờ soạng khắp cơ thể của cô, nhanh chóng đi vào bên trong mà không có một sự dạo chơi nào, Tư Nhuệ cảm thấy đau đớn khi bị xâm nhập đột ngột như thế, nước mắt chảy ra từ khoé mắt, cam chịu sự giày vò của Lý Chấn Kiệt, bờ lưng rắn chắn của anh đã xuất hiện những vết cào của móng tay, Tư Nhuệ vùi đầu vào gối cố gắng không để bản thân phát ra những âm thanh đáng xấu hổ, Lý Chấn Kiệt thô bạo di chuyển bên dưới, Tư Nhuệ chẳng cảm thấy gì ngoài những cơn đau, cô cố cắn chặt môi chịu đựng.

" Xin anh hãy dừng lại có được không tôi đau."

Lý Chấn Kiệt cười khinh bỉ nhìn gương mặt đầm đìa nước mắt của Tư Nhuệ.

" Cô mà cũng biết đau sao, nếu như cô biết đau đã không lần này đến lần khác buông lời cay nghiệt với tôi."

Vừa nói anh vừa di chuyển, vần trán đã đổ đầy mồ hôi, nhưng bản thân lại không khống chế được trước cơ thể mềm mại của Tư Nhuệ, anh giữ chặt lấy chiếc eo nhỏ của cô làm điểm tựa để di chuyển dễ dàng hơn, tiếng va chạm nghe đến chói tai, Tư Nhuệ bị Lý Chấn Kiệt giày vò đến đau đớn, anh vẫn không thoả mãn mà liên tục đòi hỏi cô, đến khi Tư Nhuệ mệt mỏi ngất đi trong lòng của Lý Chấn Kiệt thì anh mới dừng lại, nhìn dáng vẻ yếu ớt của Tư Nhuệ khi vừa mới trải qua một cuộc hoan ái mãnh liệt, Lý Chấn Kiệt thoáng chốc đau lòng vì đã quá thô bạo với cô, nhưng anh không thể khống chế được cơn giận khi Tư Nhuệ ghét bỏ mình.