Vùng Đất Tự Do

Chương 149




Emanuel dẫn Tài tới một căn cứ bí mật nằm gần nhà riêng của lão. Nhà riêng của Emanuel nằm ở vùng ngoài của trụ sở Liên Minh, trong khi căn cứ này lại nằm ở vùng trong, mức độ an ninh rất cao.

Sau khi đi qua năm lớp bảo vệ, cuối cùng hai người cũng tới được nơi mà Tài cảm thấy rất giống khu tập kết của các tổ chức sát thủ. Căn cứ này cũng rộng rãi, nhiều phòng, thích hợp cho lối sống tập trung. Trong căn cứ có mười người sinh sống.

Mặc dù đã nửa đêm nhưng chưa ai ngủ. Có lẽ họ sẽ thức như vậy cho đến rạng sáng và sau đó bước thẳng vào chiến dịch.

Emanuel giới thiệu Tài với từng thành viên.

Mười người không có tên, hoặc không được nêu tên, chỉ được đánh số từ X1 tới X10. Tất cả đều quàng khăn đen trùm kín đầu, hẳn là để giữ kín danh tính, tránh trường hợp sau này bị đối phương đi lùng sục trả thù. Bản thân Tài cũng đeo khăn đen. Với việc tham gia sau cùng, hắn sẽ trở thành thành viên X11.

X1, người xem chừng là thủ lĩnh của cả nhóm, tỏ rõ vẻ không hài lòng khi thấy Tài được bổ sung vào thời điểm cuối cùng. Gã làu bàu:

- Phó Tư Lệnh, chúng tôi không cần người này. Hắn sẽ làm hỏng kế hoạch của chúng ta.

Emanuel không dùng địa vị áp chế mà bình tĩnh giải thích:

- X11 là một sát thủ cự phách.

- Thật ư? Tôi muốn kiểm tra năng lực của hắn. Nếu hắn quá yếu thì chúng tôi không đồng ý tiếp nhận.

- Kiểm tra bằng cách nào?

- Chúng tôi sẽ đấu dao. Nếu sau một phút mà hắn vẫn sống thì xem như đã qua bài kiểm tra.

- Đấu dao? Anh điên à? Chỉ vài tiếng nữa là chiến dịch bắt đầu. Nếu cả hai người cùng bị thương thì chiến dịch sẽ phải hoãn lại vô thời hạn.

X1 nói một cách đầy tự tin:

- Tôi bị thương sao được? Nếu chiến dịch này không thể bắt đầu thì đó không phải là lỗi của chúng tôi.

Tài cảm giác người này không phải là một Hiệp Sĩ. Các Hiệp Sĩ ăn lương của Liên Minh và đã quen với môi trường thứ bậc, Emanuel lại là Phó Tư Lệnh, là nhân vật số ba trong Liên Minh, một Hiệp Sĩ thông thường không dám nói chuyện với lão như vậy.

Không rõ tên này là người nào mà dám bốp chát với cả một người như Emanuel?

Emanuel tuy hung bạo nhưng hiểu rõ đây không phải là thời điểm để làm căng thẳng vấn đề. Lão quay sang Tài, giải thích:

- X1 là một sát thủ tự do, không thuộc Liên Minh, cũng không thuộc tổ chức nào. Bởi vì không thuộc tổ chức nào nên X1 thường không có hợp đồng mà quen giết người cướp của thôi, nhưng X1 giết người rất khá. Cậu thấy thế nào?

Tài gật đầu:

- Tốt thôi. Tôi cũng đang muốn tìm hiểu năng lực của các đồng đội. Đấu ở đây luôn à?

X1 nói:

- Ở đây luôn đi. Giao hẹn trước là tôi không chịu bất cứ trách nhiệm nào với những tổn thương xảy ra với gã này trong một phút giao đấu đâu đấy.

Tài mỉm cười:

- Không sao. Ngược lại tôi sẽ đảm bảo anh không bị thương tích gì. Tôi không muốn chiến dịch này thất bại từ trước khi nó bắt đầu.

Các sát thủ trong đội liền tản ra, vây lấy hai người bọn họ. Emanuel lấy ra một chiếc đồng hồ và bắt đầu bấm giờ.

Tiếng hô vừa vang lên, X1 đã đâm con dao vào tim Tài. Cú đâm này đâu phải là để thử thách gì, rõ ràng muốn giết chết hắn. Kỹ năng của X1 thật sự rất khá, cú đâm cực kỳ hiểm độc, vừa nhanh vừa mạnh, bao quát được cả hai bên trái phải, trên dưới, không thể nào tránh né được. Tài chỉ còn biết uốn cong người ngã ra đằng sau, dùng hai ngón tay bên tay phải làm điểm tựa thân mình. Người ta ngã ra đằng sau là để lùi, nhưng hắn ngã ra đằng sau mà toàn thân vẫn đứng nguyên tại chỗ, cơ thể chỉ nhào lộn một vòng rồi hai chân lại đáp xuống đúng y vị trí ban đầu, trong thời gian ấy con dao trên tay trái đã đâm vào cổ đối phương.

Đòn ấy thật thần kỳ, mũi dao của X1 vừa sượt qua vị trí vốn là trái tim của Tài thì con dao của Tài đã lao đến cổ. X1 cũng đã tính đến khả năng bị phản đòn, liền hơi dịch người lên phía trước một chút, hòng khiến cho mũi dao của Tài rơi vào khoảng không. Tài thả tay, con dao thuận đà lao đi.

Mọi việc diễn biến quá nhanh. X1 không hiểu tại sao con dao lại rời tay đối phương, cũng không có thời gian phân tích, theo bản năng chỉ cho rằng thằng cha mới đến kỹ năng còn kém nên bị tuột tay. Gã ngạnh kháng quán tính cơ thể, lúc ấy đang đà tiến lên mà nhoằng một cái đã xoay được cả người lại, một lần nữa tìm cách cắm con dao vào tim Tài, lần này theo hướng từ lưng lên ngực.

Gã không ngờ rằng con dao của Tài bằng một cách nào đó đã quay ngược trở lại, một lần nữa rơi vào tay hắn. Khoảng cách giữa hai bên vô cùng gần, Tài cầm con dao rạch một đường dài từ trên ngực xuống bụng làm áo lót trong lòi ra. X1 ngẩn người. Gã cúi xuống nhìn, thấy tất cả lớp áo đều bị rạch hết nhưng mũi dao không làm xước da tí nào. Lúc ngẩng đầu lên, đã thấy Tài đứng cách mình một mét. Ánh mắt còn bình thản hơn cả đám khán giả đang quan sát trận đấu.

Emanuel hít một hơi thật sâu.

- Mới có ba giây thôi. Đánh tiếp chứ?

Lão hỏi cho có thôi, chứ ai chẳng biết trận này thế là xong rồi, đánh làm gì nữa cho thêm nhục. X1 cúi đầu, lùi lại phía sau.

Tất cả mọi người trong phòng đều im phăng phắc. Những ánh mắt nhìn Tài như nhìn quỷ dữ.