Vùng Đất Tự Do

Chương 194




Các kỹ thuật viên đổ xô vào để thức tỉnh Tài. Lần này, họ mất công hơn những lần trước, phải rất lâu Tài mới tỉnh lại. Khi hắn tỉnh lại, mọi người trong phòng đều cảm thấy có điều gì đó khác lạ. Tựa như khí chất của hắn đã thay đổi, tựa như trong người hắn đang tỏa sự tự tin và niềm kiêu hãnh chưa từng được biểu hiện trước đây.

Một con ruồi bay sượt qua người Tài thì đột nhiên rơi xuống.

Không một ai trong số năm người đang đứng cạnh Tài hiểu được tại sao con ruồi lại rơi xuống một cách đột ngột như vậy. Chỉ Tài biết, bởi vì trong một khoảnh khắc vô cùng ngắn ngủi tính bằng một phần nhỏ của giây đồng hồ, hắn đã điểm chỉ trúng con ruồi, dùng một lực vừa đủ để giết nó trong khi không làm nó bắn ra xa. Sau khi giết xong con ruồi, hắn lập tức hạ tay xuống, do tốc độ quá nhanh mà những người còn lại trong phòng không nhìn ra bất kỳ điều gì.

Tài ngẩng đầu lên trời, hít một hơi thật sâu để cố gắng giấu niềm phấn khích.

- Ta là thần.

Đó là câu buột miệng lúc Tài không kiểm soát được cảm giác hưng phấn đang trào dâng trong lồng ngực, nhưng thực sự hắn đã đạt tới trình độ ngang bằng với Adonis. Hắn đã trở thành Sát Thần thứ năm của Vùng đất Tự Do.

Chưa ai biết một Sát Thần mới vừa ra đời, nhưng rất nhanh, tin tức này sẽ lan ra khắp nơi, bởi Tài muốn gửi cho thế giới bên ngoài một thông điệp.

- Trích xuất đoạn băng hình lúc con ruồi rơi xuống đất và gửi nó cho Đội trưởng Ethan Kath, nhờ ông ta trình báo với Tư Lệnh rằng ta cần thêm ma túy Hãm Thần.

- Tuân lệnh thủ lĩnh.

- Ra khỏi phòng và khởi động Mức Năm.

Một kỹ thuật viên rụt rè hỏi lại:

- Bỏ qua mức bốn ạ?

- Đúng vậy. Ta muốn thử xem năng lực của mình đến đâu.

Đợi mọi người ra khỏi phòng rồi, Tài lấy gói bột thứ năm, dốc thẳng vào miệng.

Đúng như hắn dự đoán, tốc độ phản ứng của hắn lập tức chậm lại đáng kể, nhưng hắn không còn bị đóng băng nữa. Ma túy đã không thể khống chế con người hắn một cách tuyệt đối và trọn vẹn như trước đây.

Tài đã chiến thắng ma túy Hãm Thần. Không chỉ vậy, còn chiến thắng trong thời gian ngắn đến mức khó tin. Sát Chúa cần hai mươi ngày dùng ma túy liên tục để có thể cử động, Mc Alister cần ba mươi ngày, trong khi Tài chỉ cần ba ngày.

Mức Năm được khởi động, dao bắn liên tiếp.

Căn phòng tối đen, Tài không thể nhìn thấy gì, chỉ có thể thông qua âm thanh để cảm nhận, nhưng hắn quên mất rằng Mức Năm có thêm yếu tố gây nhiễu, hơn nữa sự gây nhiễu còn rất lợi hại, dao bắn một nơi mà âm nhiễu đến từ nơi khác, cường độ âm thanh gây nhiễu rất lớn, hoàn toàn át đi tiếng dao đang phóng tới.

Trong điều kiện bình thường hẳn Tài vẫn có thể phản ứng lại được, nhưng lúc này hắn đang chịu tác động của ma túy Hãm Thần, tốc độ giảm mạnh, nhất thời một con dao sượt qua tay hắn, làm máu tóe ra.

Con dao thứ hai sượt qua ngực Tài, chỉ thiếu chút nữa thôi đã lấy mạng hắn.

Tài kinh hoàng. Hắn biết mình đã phạm phải một sai lầm chết người.

May cho hắn, các kỹ thuật viên thấy tình thế bất lợi, lập tức bấm lệnh hủy. Hệ thống Sấm Rền bị vô hiệu hóa trong phút chốc.

Tài nằm sóng soài trên sàn nhà, thở dốc. Cái chết vừa lướt qua mắt hắn ở cự li rất gần.

Hắn đã không làm chủ được cảm xúc của bản thân, hắn hưng phấn quá đỗi khi thấy mình đã đạt đến trình độ Sát Thần mà quên mất rằng Sát Thần cũng có những giới hạn không thể vượt qua được.

Đây là bài học nhớ đời dành cho hắn. Niềm phấn khích theo máu chảy ra từ hai vết thương hở mà tan biến vào trong không khí.

Các kỹ thuật viên ùa vào trong phòng, sơ cứu cho hắn. Rất may vết thương không chí mạng, chỉ cần băng bó lại là có thể vận động được như thường.

Mức Năm quá khó, hiện tại Tài chưa thể chạm tới được.

Hắn vừa mới động vào Mức Năm đã suýt mất mạng, thì hy vọng gì vượt qua mức này? Vượt qua Mức Năm một cách hoàn hảo đòi hỏi hắn vừa phải tránh né được năm con dao phóng ra liên tiếp, vừa phải xác định được vị trí của bầy côn trùng trong hoàn cảnh bị gây nhiễu cực đoan, sau đó giết chết bốn mươi con này theo thứ tự từ một đến bốn mươi. Những con dao sẽ được khởi động lại và bắn ra lần nữa cứ sau ba phút. Ba phút trên thực tế hết sức ngắn ngủi, nếu không làm chủ được tình hình thì chỉ lo tránh dao cũng đã hết ngày.

Tài cảm ơn các kỹ thuật viên, rồi sau đó yêu cầu họ ra khỏi phòng, khởi động lại Mức Năm lần nữa.

Lần này hắn nằm dài trên sàn, như vậy không phải lo tránh né, cũng không tìm cách hoàn thành nhiệm vụ. Hắn dồn tất cả tâm trí vào việc lắng nghe những âm thanh vang lên trong căn phòng.

Cứ ba phút một lần, năm con dao lại phóng ngang dọc trên đầu hắn, phát ra âm thanh soạt soạt rợn người. Xen kẽ giữa những âm thanh ấy là hệ thống gây nhiễu liên tục quấy rối tâm trí của Tài, làm cho hắn sớm kiệt quệ về mặt tinh thần.

Tài ra sức lắng nghe, nhưng không thể phát hiện ra âm thanh của bất kỳ con côn trùng nào