Vùng Đất Tự Do

Chương 223




Quintus vẫy tay, bốn người lính của Cá Voi Xanh bước vào, một trong số đó cầm trên tay ống tiêm, bên trong chứa một dung dịch màu trắng đục.

Quintus nói:

- Oscar, ta có việc này muốn nhờ ngươi.

Oscar Wilde sợ hãi hỏi lại:

- Bệ hạ muốn sai bảo gì tôi?

- Ta muốn ngươi tiếp nhận mũi tiêm này. Sau đó, ngươi sẽ có tất cả. Ngươi sẽ tìm được em trai mình, ngươi sẽ trở nên giàu có, ngươi sẽ có một ngôi nhà to rộng với đầy đủ người hầu, để từ nay không còn phải sống vất vưởng như chó hoang trên đường nữa.

- Ống xy lanh này chứa gì vậy?

- Ta không giấu ngươi. Tên nó là Hãm Thần, một loại ma túy kỳ lạ cực độc với người này nhưng lại cực tốt với người khác. Người ta ước tính rằng chỉ một trên mười nghìn người có cơ hội sống sót sau khi tiếp nhận ma túy, trên thực tế ta nghĩ con số còn thấp hơn thế.

Oscar lập tức lắc đầu:

- Thưa bệ hạ, tôi không muốn chết. Tôi không nghĩ mình có may mắn làm được điều mà cả chục nghìn người khác không làm được. Tôi không phải là người có bản lĩnh ghê gớm và tôi cũng chẳng có mong muốn được thử thách chính mình.

Quintus nhíu mày, tỏ vẻ thất vọng:

- Ngươi cứ muốn sống tầm thường như thế này mãi ư? Đã là người phải có ý chí chiến đấu, phải có khao khát thay đổi vận mệnh. Ta đã nói rồi, ngươi sẽ có tất cả những gì tốt đẹp nhất trên đời nếu nghe lời ta, hay là ngươi nghĩ ta cố tình lừa ngươi?

Oscar vội vã xua tay:

- Không phải vậy, thưa bệ hạ. Tôi không hề dám nghi ngờ lời nói của ngài. Vấn đề nằm ở chỗ tôi rất hiểu bản thân mình. Tôi đã từng có những ước mơ cao xa, nhưng trải qua mười lăm năm lăn lộn ở các gầm cầu, chui rúc trong các bãi rác và chết hụt vài trăm lần thì tôi ý thức được rằng cái ước mơ ấy quá phi thực tế, ở Vùng đất Tự Do chỉ cần sống được đã là một kỳ tích rồi. Hãy nhìn tôi xem, thưa bệ hạ, tôi có giống người đáng được hưởng và sẽ được hưởng những thứ quý giá mà ngài nói không? Không, tôi từ chối việc này.

Quintus trở nên tức giận:

- Ngươi từ chối à? Ai cho ngươi từ chối? Quyền sống chết không nằm trong tay ngươi mà do ta quyết. Quân bay, tiêm ma túy vào người nó cho ta.

Bốn lính canh của Cá Voi Xanh khóa chặt Oscar không sao cựa quậy được. Oscar sợ quá, khóc toáng lên, vừa khóc vừa cầu xin tha mạng. Những lời nói ấy chẳng làm động lòng Quintus mảy may.

Ma túy được ép vào tĩnh mạch của Oscar. Một cảnh tượng kinh khiếp xảy ra. Cơ thể của Oscar phản ứng với ma túy dữ dội hơn cả người thường, gã thanh niên tội nghiệp chết ngay lập tức, trong khi máu và các loại dịch mủ từ bên trong cơ thể qua đường lỗ chân lông và miệng, mũi thi nhau trào ra trông hết sức đáng sợ.

Quintus quát lên:

- Dọn sạch cái đống rác rưởi này đi. Chúng làm bẩn mắt ta.

Và gã ôm đầu:

- Wilde.. Ta không có liên quan gì đến nhà Wilde. Ta chỉ có một người cha là Darius Pedius. Cuộc đời ta đã định sẵn sẽ phải biến ước mơ của cha ta thành hiện thực. Cuộc đời ta đã định sẵn sẽ phải trở nên vĩ đại. Thật may mắn là ta đã tìm được Oscar để thử ma túy lên người hắn, nếu không thì cái xác chết thối rữa đang nằm kia không phải là hắn mà là ta mất rồi. Nhưng cũng thật uất ức làm sao khi một thiên tài xuất chúng như ta lại không được số phận ban cho cơ hội tiếp nhận ma túy Hãm Thần. Điều này sao mà khó chấp nhận.

Quintus rít lên:

- Triệu tập các Thống Soái.

Bốn Thống Soái của Cá Voi Xanh nhanh chóng được gọi đến. Họ đều là những người trung thành với Quintus, đã theo hắn trong nhiều năm.

Erich Von Daniken bị cụt một cánh tay, các bác sĩ Cá Voi Xanh thiết kế cho gã một bàn tay giả có thể cầm nắm ở các mức độ đơn giản. Tuy nhiên nét mặt gã không hề tỏ ra chán nản hay muộn phiền, trước sau đều thể hiện sự cứng rắn, ngang tàng và lạnh lùng như bản tính xưa nay.

Quintus đặt lên bàn bốn gói ma túy Hãm Thần.

- Các vị biết cái này là gì chứ?

Erich gật đầu:

- Biết, thưa bệ hạ.

- Nó là gì?

Vivian Anderson thốt lên:

- Là hơi thở tử thần. Thứ có khả năng giết người nhanh hơn và hiệu quả hơn bất kỳ chất độc nào mà chúng ta từng biết.

Erich đáp:

- Nó là cơ hội.

- Cơ hội?

- Cơ hội để lột xác và tiến lên một nấc thang mới, thưa bệ hạ.

Ánh mắt của Quintus tỏ ý tán thưởng.

- Ngươi không sợ nó sao?

- Tôi không sợ nó. Tôi sẽ làm bất kỳ điều gì mà bệ hạ sai bảo.

- Ta không sai bảo ngươi. Ta không cưỡng ép các ngươi tiếp nhận ma túy này. Thực lòng mà nói, nó quá nguy hiểm. Ta chỉ muốn hỏi trong số các ngươi ở đây có ai muốn thử dùng nó không, bởi tuy nó cực kỳ nguy hiểm, nhưng nếu được tiếp nhận bởi một cơ thể phù hợp thì nó lại mang đến các hiệu quả không ngờ.

Bốn Thống Soái nhìn nhau. Ba trong số họ cúi đầu xuống, thể hiện rõ thái độ e dè, chỉ mình Erich vẫn nhìn thẳng vào Quintus.

- Nếu bệ hạ cho phép.

Quintus gật đầu:

- Ta cho phép.

Erich tiến lên, cầm gói bột ma túy, dốc thẳng vào mồm.