Nhìn Tài như nhàn hạ, thực ra hắn cũng không thích thú gì.
Có một thực tế rằng hắn là Sát Thần dùng ma túy Hãm Thần ít nhất. Tất cả những người khác đều tiếp nhận số lượng lớn hơn rất nhiều. Dùng càng nhiều càng thúc đẩy được tiềm năng trong cơ thể lên.
Jackson từng nói rằng Sean dùng mười lăm gói mỗi ngày. Nhưng đó là câu chuyện từ cách đây ba, bốn tháng trước rồi. Nhìn vào cách Sean uống liền một lúc mười gói ma túy mà không có biểu hiện bị sốc thuốc, Tài đại khái đoán ra được người này hẳn phải đang sử dụng chừng bốn mươi gói mỗi ngày.
Năng khiếu thiên phú của Tài lớn hơn, nhưng lượng doping nạp vào người ít hơn, thành thử cuộc đấu trở nên cam go.
Sean đã đi được ba nước, Tài đi thêm một nước nữa, tạo thành cảnh tượng hai vua đối đầu với nhau ở chính giữa bàn cờ.
Nếu Sean thành công trong việc di chuyển quân cờ thêm một ô nữa, vua trắng sẽ nhảy qua đầu vua đen và chỉ còn cách đích đến hai ô.
Lợi thế quá lớn cho bên trắng.
Lúc này toàn bộ mắt trái của Tài đã đỏ rực lên. Mắt phải trắng như thường.
Tài không nhắm vào Jackson, mà Jackson vẫn cảm nhận được máu trong người mình sôi sùng sục.
Sean nhìn con cờ không chớp mắt. Tâm trí của gã đã tiến đến sát ngưỡng của sự tan vỡ. Gã có cảm tưởng rằng nếu nhắm mắt lại lúc này gã sẽ gục xuống bàn và thiếp đi. Lực áp chế của Tài đã chạm đến đỉnh điểm, cơ thể của Sean bị khóa cứng, ngay cả việc lấy ma túy ra uống để tăng thêm sức mạnh cũng không làm được nữa.
Braxton Shaw nãy giờ đứng bên cạnh, thấy Sean có vẻ thua đến nơi, bèn tự mình uống năm gói ma túy, sau đó đặt tay lên quân cờ, cùng Sean nhấc nó lên, đưa con trắng vượt qua con đen, tiến đến ô tiếp theo.
Tài trầm mặc.
Hắn không đặt ra điều luật một chọi một. Ván cờ này ngay từ đầu đã là cuộc đối đầu một chọi năm. Đã vậy thì việc đối phương hỗ trợ nhau di chuyển là điều bình thường không có gì sai trái.
Tài đi nước cờ của mình. Sean và Braxton lại đi thêm nước nữa.
Sau nước đi cuối cùng của Tài thì vua trắng chỉ còn cách đích đến đúng một ô nữa thôi, trong khi Tài còn cách hai ô.
Hắn thở dài, cực chẳng đã cũng lấy ma túy Hãm Thần ra uống.
Lần này hắn uống liền một lúc mười gói.
Tổng lượng ma túy vào trong cơ thể như vậy đã tăng ba lần so với ngày trước.
Thật đáng ngạc nhiên, mười gói ma túy không giúp củng cố hay mở rộng linh giác, mà chỉ làm đậm thêm màu đỏ của nó.
Sắc đỏ trong không gian trước đây mỏng như tấm vải, bây giờ dày như bức tường, phảng phất mùi máu tanh.
Tài rùng mình. Máu độc giống như ký sinh trùng, bao nhiêu ma túy vào người dường như đều chỉ nhằm nuôi dưỡng nó mà thôi.
Công sức tĩnh dưỡng thời gian vừa rồi coi như đổ xuống sống xuống biển. Nhưng ít nhất thì hắn cũng áp chế được Sean và Foley không sao di chuyển được nước cờ cuối cùng.
Jackson thông minh ngất trời, nhìn từ ngoài vào mà hiểu được hết diễn biến cuộc đấu, liền quay sang ra hiệu cho ba tên cận vệ còn lại.
Ba tên biết ý chủ, lập tức lấy ma túy ra uống. Chúng uống hết gói này đến gói kia chẳng khác gì người đang đói ăn hộc tốc không biết điểm dừng.
Chúng đồng loạt tiến lên, ba bàn tay cùng đặt lên quân cờ, ý muốn lấy sức năm người đưa con vua trắng vượt ô cuối cùng.
Tài ngẩng đầu lên, cả hai mắt đều chuyển sang màu đỏ, rồi từ màu đỏ chuyển sang màu đen. Bởi màu đỏ quá đậm mà nhìn như màu đen.
Linh giác đỏ thẫm bao trùm lấy năm người, ước thúc ý chí của chúng.
Cả năm đều không sao cử động được.
Tài nói, giọng nghe như của ai đó chứ không phải của hắn nữa:
- Các vị, thời gian có hạn. Nếu các vị không đi được nước này thì tôi đi.
Sau câu ấy, Tài đi nước của mình. Hai vua đều chỉ cách đích có một ô nữa thôi.
Nước đi ấy với bản thân Tài cũng rất tốn sức. Tâm trí của hắn mệt mỏi và kiệt quệ, quân cờ trong tay tưởng như đá cục nặng cả yến chứ không phải đồ làm bằng nhựa nữa rồi.
Màu da của các Sát Thần biến đổi, đen sạm đi, ánh mắt thất thần tựa như người sắp chết.
Tài nói lớn:
- Jackson, nếu ông nhất quyết đấu đến cùng thì cả năm người này đều sẽ hóa điên hết cả.
Jackson cười nhạt:
- Có chút việc nhỏ còn không cố gắng được thì sao làm được việc lớn.
- Hẳn nhiên với ông thì hy sinh lý trí của năm người cũng là việc nhỏ thôi.
Linh giác đỏ xuyên vào trong trí não của năm Sát Thần, đột ngột chuyển từ kìm hãm sang thả lỏng.
Bàn tay của các Sát Thần không tự chủ được, theo đà bóp quân cờ nát vụn.
Tài cười nói:
- Cờ vỡ, người thua.
Hắn đặt con vua đen vào vạch đích. Đam Mỹ Hay
Jackson gật đầu, nói:
- Ván cờ hay lắm, chúc mừng Phó Tổng thống. Dực Long vẫn là của anh.
Lão rời phòng, các Sát Thần khập khiễng đi theo. Cả năm người đều cần ít nhất vài tuần để khôi phục lại tâm trí như cũ.
Tài không tiễn khách mà cứ ngồi yên một chỗ. Lúc đoàn người ra khỏi phòng thì khóe mắt của hắn bắt đầu rỉ máu. Một dòng máu đen chảy xuống má, lung linh sinh động, càng nhìn càng thấy giống như vật sống