Vùng Đất Tự Do

Chương 337




Sau thời gian nghị án kéo dài đúng mười phút, mà phần lớn chỉ được dùng để đi vệ sinh và uống nước, mười hai thành viên bồi thẩm đoàn nhất trí phán quyết rằng Emily Hà có tội.

Gavin đứng lên, dùng tay trái chỉnh lại bộ tóc giả cho thật ngay ngắn. Gã cảm thấy mình đang ở trong một thời khắc lịch sử, và để xứng đáng với thời khắc này gã cần phải thể hiện một phong thái trang nghiêm.

Sự trang nghiêm không kéo dài được lâu, vì ngay khi nhìn xuống vị trí của Emily, gã đã không tự chủ được mà cười một cách hả hê.

- Bồi thẩm đoàn đã có một quyết định rất chính xác khi tuyên bố bị cáo phạm đủ bốn tội như bản cáo trạng đã nêu. Nay ta tuyên án tử hình bằng hình thức treo cổ. Bản án sẽ được thực thi ngay bây giờ.

Thư ký phiên tòa nói:

- Cần phải đợi thêm hai tiếng nữa mới đóng xong giá treo cổ.

- Vậy thì tống nó vào trong ngục, hai tiếng sau mang ra quảng trường. Tự tay ta sẽ treo nó lên giá.

Thông tin lan ra, hàng nghìn người ồ ạt đổ về quảng trường trung tâm, nơi các binh sĩ Lữ Đoàn Đỏ đã thiết lập một sân khấu cao một mét, rộng vừa đúng một trăm mét vuông làm địa điểm hành quyết.

Trên sân khấu này có đặt một cái giá treo cổ chưa hoàn thiện. Những người thợ đang tích cực đóng nốt phần chân đế cho thật vững chắc. Lý do cho sự chậm trễ này là vì ban đầu Jackson định áp dụng hình thức xử bắn, nhưng sau đó lão lại quyết định đổi sang treo cổ, nhằm tăng mức độ ấn tượng và kích động với công chúng.

Jackson biết rằng hình ảnh Emily Hà bị treo cổ sẽ khiến tinh thần Dực Long suy sụp, qua đó giúp quá trình thâu tóm tổ chức này diễn ra dễ dàng hơn.

Cùng thời gian ấy chiếc xe chở Tài đang phóng hết tốc lực.

Khi vào đến địa phận nhà nước cộng hòa thì gặp Ethan Kath đang chờ sẵn.

Người của Jackson đã để lọt Ethan, nhưng hiện tại gã chỉ có một thân một mình, không có quân đội trong tay.

Thứ duy nhất mà Ethan có thể cung cấp là thông tin.

- Dực Long đã bị khống chế. Tất cả các thành viên Bộ Tư Lệnh Chiến Tranh đều đã bị bắt giữ hoặc vô hiệu hóa. Pháo Đài Dực Long lúc này có mười nghìn binh sĩ Lữ Đoàn Đỏ đóng quân, chúng kiểm soát văn phòng Bộ Tư Lệnh và nhà riêng của thủ lĩnh. Emily Hà sẽ bị treo cổ tại quảng trường trong vòng hai giờ đồng hồ nữa.

Tài đang nằm bệt trên xe, nghe vậy thì cố nhỏm người lên:

- Chúng ta phải đến quảng trường để cứu cô ấy ngay.

Abraham nói:

- Chờ đã. Jackson đang ở đâu?

- Không biết, nhưng lão sẽ có mặt ở quảng trường. Văn phòng Tổng thống đã khẳng định như vậy. Trên sân khấu có ghế ngồi dành riêng cho Jackson.

- Đi cùng lão có bao nhiêu Sát Thần?

- Bốn tên.

- Tên còn lại đâu?

- Tên còn lại là Luka Magnotta, kẻ tàn bạo và trung thành nhất, được lão cắt cử ở lại Dực Long cầm giữ hai con trai của anh đấy, Tài. Nghe nói Luka đã nhận lệnh rằng nếu không thể giữ lại được hai cháu bé thì cứ việc giết tại chỗ.

Abraham gật đầu:

- Ta hiểu rồi, đây là một cái bẫy.

Ethan sốt sắng hỏi:

- Bẫy gì?

- Một cái bẫy khôn ngoan dùng để đưa thủ lĩnh của chúng ta vào chỗ chết. Jackson biết rằng Thần Thoại đã thất bại, Tài đang trở về. Quảng trường trung tâm được xác định sẽ trở thành mồ chôn của anh đấy, Tài ạ. Anh không thể chiến đấu trong tình hình sức khỏe như thế này. Anh đặt chân đến đấy là hành động nộp mạng. Cách duy nhất là dùng sức mạnh của Dực Long để trấn áp kẻ địch. Nhưng Dực Long đang bị khống chế, nếu huy động sức mạnh của Dực Long lúc này thì hai đứa con nhỏ của anh sẽ chết. Chúng ta đã bị trói tay.

Tài nhắm mắt lại.

Hắn biết rằng Abraham nói đúng.

Nếu hắn đến quảng trường nhất định cả hai vợ chồng hắn sẽ chết và khi ấy Jackson sẽ trở thành người chiến thắng cuối cùng.

Còn một cách nữa, nhưng cách này hắn không có đủ dũng khí để thực hiện.

Abraham đọc được suy nghĩ của hắn, liền nói:

- Cách duy nhất phù hợp trong tình huống này là anh trở về Dực Long, giết chết Luka. Mười nghìn binh sĩ Lữ Đoàn Đỏ không đáng ngại, vì chúng ta có tới hai triệu người đóng quân ở đó. Ở Dực Long chỉ có mình Luka, nếu cố gắng thì anh vẫn giết được. Sau khi giết xong Luka, vô hiệu hóa đạo quân của đối phương, chúng ta sẽ tiến về khu vực trung tâm để giết chết Jackson.

Tài không nói gì, trong khi Ethan khẽ run người lên:

- Làm vậy Emily sẽ chết.

- Có lẽ vậy, nhưng chúng ta không còn cách nào khác. Đó là cách duy nhất để chúng ta chiến thắng. Thủ lĩnh, anh chọn cảm xúc hay lý trí? Chọn hy sinh cho tình yêu đẹp đẽ hay chọn phục vụ lợi ích thực tế của hàng triệu người? Tương lai của Dực Long, của Liên Minh, của Vùng đất Tự Do, của hai con anh và của chính anh đều phụ thuộc vào sự sáng suốt và quyết đoán của anh lúc này.

Ethan lại hỏi:

- Chẳng lẽ ta không thể cử ai đó giết Luka?

- Ai nào? Hắn là Sát Thần, nếu huy đông đông người thì có thể giết được hắn đấy, nhưng chắc chắn không cứu được hai đứa trẻ. Đó là hành động dại dột, chỉ tăng thêm phần thua thiệt mà chẳng đảm bảo được điều gì. Vừa giết được hắn lại vừa cứu được hai cháu bé thì ngoài thủ lĩnh ra không còn ai làm nổi.

- Nhưng như thế quá tội nghiệp cho Emily.

- Cô ấy sẽ hiểu. Emily là một người phụ nữ vĩ đại. Cô ấy nhất định sẽ hiểu.

Tài đau đớn thốt lên:

- Hy sinh vợ để cứu con. Chuyện này Emily có thể chấp nhận, chứ ta sẽ mang nỗi ám ảnh cho đến lúc chết.

Abraham và Ethan nhìn nhau, thở dài.

Có những việc đứng ngoài khuyên nhủ thì dễ, chứ tự mình làm mới thấy khó khăn làm sao.