Thomas đi trên đoàn xe quân sự trở về căn cứ. Theo kèm gã là một đại đội gồm bảy mươi người và mười sáu Sát Thần.
Lúc này cơ thể của Julian đã bị dung dịch tiêu hóa toàn bộ, trở thành một đống bầy nhầy bị Victoria xả hết xuống cống.
Khi ấy tình hình rất hỗn loạn. Không ai dám báo cho Thomas biết việc em trai của gã đã xộc vào phòng của vị hôn thê một giờ đồng hồ trước đó, mọi người đều hiểu rằng cho dù điều gì xảy ra đi nữa thì hai người ấy vẫn là anh em còn mình là người ngoài, lúc anh em họ làm lành cũng là ngày chết của kẻ mách lẻo.
Thomas cho các Sát Thần đứng ngoài canh gác, còn bản thân gã bước vào phòng gặp Marley.
Marley đã kịp thay bộ váy ngủ màu đỏ trông hết sức quyến rũ, nhưng Thomas không còn lòng dạ nào để yêu đương trong thời điểm này.
Gã trìu mến đặt tay lên mái tóc suôn dày của Marley.
- Tình yêu của anh. Xin lỗi vì đã không thể biến em thành nữ hoàng của Vùng đất Tự Do như đã hứa. Anh đã thất bại. Quân địch đang kéo đến. Nếu chúng bắt được anh, chúng sẽ mang anh ra trước tòa án binh để xét xử và sau đó anh chỉ còn một trong hai lựa chọn, ấy là chết theo hình thức xử bắn hay treo cổ. Chúng sẽ làm nhục anh và sau đó sẽ làm nhục cả em nữa.
Marley thì thào:
- Em không sợ bị làm nhục đâu.
- Đó là vì em là một cô gái can trường, luôn hiên ngang đối đầu với số phận, nhưng anh không muốn em phải trải qua nghịch cảnh tàn khốc ấy. Anh muốn em đi cùng với anh tới thiên đường và sống cùng nhau mãi mãi trong niềm hạnh phúc vĩnh hằng, không kẻ nào có thể chia tách chúng ta được nữa.
Marley hiểu ngay câu đó nghĩa là gì. Cô vắt óc nghĩ ra cách thuyết phục Thomas đổi ý.
- Anh muốn tự sát sao Thomas? Anh định đầu hàng khi vẫn còn cơ hội ư? Anh vẫn còn mấy nghìn quân lính bên cạnh cùng với các Sát Thần, với tài năng của anh thì chỉ cần vậy là đủ để lật ngược thế cờ. Anh tài năng hơn kẻ thù của anh hàng nghìn lần. Đừng mất tinh thần quá sớm tình yêu của em. Anh đã hứa sẽ cho em được làm đệ nhất phu nhân, em muốn được làm hôn lễ và sinh con cho anh.
- Sinh con thì quá muộn rồi, nhưng làm hôn lễ thì vẫn kịp. Chúng ta sẽ làm đám cưới ngay bây giờ.
Thomas kéo tay Marley khi đó vẫn mặc váy ngủ màu đỏ ra hội trường, lại cho gọi cha sứ đến làm lễ.
Marley không cưỡng lại được, chỉ có thể chạy theo. Victoria bị các Sát Thần khóa cửa nhốt trong phòng.
Quang cảnh khi ấy tựa như trò đùa của số phận. Bên dưới cây thập giá có hình Jesus bị đóng đinh, cha sứ mặc chiếc áo giáo sĩ màu đen, chân tay luống cuống, gương mặt vẫn còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Thomas Grey mặc bộ quân phục uy nghiêm, Valencia mặc váy ngủ để lộ hoàn toàn phần đùi. Các Sát Thần cận vệ làm nhân chứng.
Jack Moore rót một thứ chất lỏng màu đen trông hết sức ghê rợn vào hai chiếc cốc thủy tinh rồi đặt nó lên bàn.
Marley hỏi:
- Đó là gì vậy?
Thomas trả lời:
- Rượu độc. Chỉ cần nhấp môi thôi cũng để để lên thiên đường.
- Em không uống đâu.
- Em sẽ uống để thể hiện tình yêu với anh.
Marley ngẩng cao đầu, ánh mắt trở nên dữ dội:
- Vậy thì Thomas Grey, ngày hôm nay bên dưới tượng Đức Chúa, với tất cả sự thành thật, tôi tuyên bố rằng tôi không yêu anh.
Giống như có một tia sét cắt ngang qua gương mặt nam tính và điển trai của Thomas khiến cho nó rệu rã trong một giây đồng hồ, nhưng rất nhanh quai hàm của gã đã siết lại, và gã nói:
- Em nói vậy chỉ vì em sợ chết thôi.
- Đúng, tôi sợ chết. Anh không cho tôi con đường sống, vậy thì tôi sẽ nói thật. Tất cả những gì tôi đang nói với anh là thật. Tôi chưa bao giờ yêu anh. Quintus ra lệnh cho tôi quyến rũ anh để thao túng Lữ Đoàn Đen. Tôi ngủ với anh chỉ vì tình thế bắt buộc. Mỗi lần gần gũi anh là một lần tôi phải cố gắng đánh lừa cảm xúc của mình để thuyết phục anh rằng tôi bị kích thích như một con chó cái lên cơn động dục. Tôi ghê tởm chính bản thân mình vì điều đó.
- Em nói dối.
- Cả đời tôi chỉ yêu một người duy nhất thôi. Đó là Trần Tuấn Tài, kẻ thù của anh, người xứng đáng làm nhà lãnh đạo tối cao của Vùng đất Tự Do vạn lần hơn anh.
Thomas chưa bị giờ bị tổn thương một cách sâu sắc đến thế.
Trái tim của gã như đang vỡ thành muôn mảnh. Gã đã từng nghĩ rằng bị đánh bại trên chiến trường là điều nhục nhã nhất, nhưng bây giờ gã mới nhận ra rằng điều đó chẳng thấm tháp gì so với nỗi đau mà gã đang trải qua.
Nỗi đau không chỉ hủy hoại gã vào thời điểm hiện tại, nó còn phủ bóng lên các thành tựu trong quá khứ, khiến gã cảm thấy như mình đã sống một cuộc đời hoàn toàn vô nghĩa.
Nhưng Thomas không phải là người thường. Gã là một trong những nhân vật lừng lẫy nhất thời đại này. Ý chí của gã người khác không sao sánh bằng.
Thomas dùng tất cả nghị lực còn lại để đứng vững. Gã quay sang cha sứ, nói một cách dứt khoát:
- Tiếp tục tiến hành lễ cưới.
Marley sửng sốt kêu lên:
- Anh điên à, Thomas? Anh chưa nghe thấy tôi nói gì à? Hay anh nghe rồi mà không hiểu.
Thomas thản nhiên đáp:
- Cô sẽ bị trừng phạt đời đời kiếp kiếp. Hình phạt dành cho cô là làm vợ tôi.