Ánh Sáng Chân Lý là tuyệt chiêu đỉnh cao trong thế giới sát thủ, thông qua chiêu này Sát Chúa chẳng những nhanh chóng hạ sát được mục tiêu mà còn có thể phản công trong những tình huống rơi vào thế bị động tuyệt đối, nhưng nó không thể dạy, cũng không thể học, mà là món quà trời ban cho Sát Chúa.
Lúc nãy Sát Chúa đã dùng Ánh Sáng Chân Lý giết chết nguyên một tiểu đội lính bảo vệ cho Tài. Tất cả bọn họ đều bị lão bóp nghẹt trái tim mà chết.
Sát Chúa có thể áp dụng chiêu này trên số đông, tuy nhiên không phải là đông đến vô hạn. Bản thân lão cũng không biết mình có thể giết bao nhiêu người vào cùng một thời điểm, nhưng lão biết chính xác khoảng cách hiệu quả nhất là trong phạm vi một cây số đổ lại. Nếu xa hơn khoảng cách này thì tác động sẽ yếu đi và sẽ có rủi ro không sát hại được đối phương.
Sát Chúa không thấy đạn bắn đến nữa, biết rằng tên xạ thủ bí ẩn kia nhiều khả năng đã bỏ trốn.
Cùng thời điểm ấy, lão nhận ra rằng Tài đã biến mất.
Đôi mắt của Sát Chúa thực sự bị mù. Lão không nhìn thấy đường đi hoặc cảnh vật xung quanh, thay vì thế lão quan sát bằng tai giống như loài dơi. Lão có thể thông qua phản xạ âm thanh mà xác định hình dáng bên ngoài của một người hoặc vị trí của người đó.
Riêng với Tài, lão còn có thể thông qua Trạng Thái Đồng Nhất để truy tìm dấu vết của hắn.
Mối liên hệ giữa lão và các Sát Thần rất mãnh liệt, vượt qua các giới hạn về khoảng cách. Lão chẳng những biết một cách chính xác các Sát Thần khác đang ở đâu, mà còn biết họ đang nghĩ gì, thấy gì và làm gì.
Sự khống chế của Sát Chúa lên các Sát Thần mang tính tuyệt đối, tương đương với sự khống chế của cai ngục với tù nhân.
Ấy vậy mà lần này lão không tìm được vị trí của Tài. Sợi dây liên hệ giữa hai người đã bị cắt đứt. Điều này chưa từng xảy ra trước đây.
Thực tế ấy khiến Sát Chúa hết sức kinh ngạc.
Lão truy tìm dấu vết của Tài trong tâm trí suốt nửa tiếng đồng hồ vẫn không ra kết quả.
Sát Chúa hừ lạnh một tiếng. Lão quyết định trở về gặp Quintus, yêu cầu gã tung các lực lượng đặc nhiệm truy tìm trong toàn bộ khu vực đồi núi quanh đây.
Tài đã thương nặng, hẳn không thể chạy xa được.
Vào thời điểm này, các cánh quân của Quintus đang tiến hành cuộc tàn sát trong thành phố ngầm Dực Long.
Bên nhà nước Cộng hòa không có bất kỳ ưu thế đáng kể nào. Quân Pedius đã nắm trong tay sơ đồ chi tiết cấu trúc của thành phố ngầm, thêm vào đó còn sở hữu các loại vũ khí hiện đại và có tính sát thương cao hơn.
Erich được giao nhiệm vụ chỉ huy cuộc tấn công. Dưới sự điều phối của gã, quân Pedius liên tục giành được các thắng lợi mang tính quyết định, còn quân Cộng hòa chết như rạ.
Các cánh quân Pedius nhanh chóng chiếm được tầng B1, sau đó lại chiếm được tầng B2. Phần lớn lực lượng của quân Cộng hòa đã bị dồn xuống tầng B3, đạn dược sắp hết, xem chừng không trụ thêm được bao lâu nữa.
Quintus không quan tâm đến cuộc chiến đang diễn ra. Gã ăn vận chỉnh tề, tìm đến nhà riêng của Tài.
Căn nhà đã bị chiếm. Các binh sĩ Pedius canh gác căn nhà quỳ một bên gối để tỏ lòng tôn kính khi gã bước ngang qua.
Quintus hỏi Tom Dixon:
- Công nương đang ở đâu?
Tom đáp:
- Công nương đang trong phòng khách chờ bệ hạ.
Quintus bước vào phòng khách. Gã nhìn thấy Emily Hà đang ngồi trên ghế, mặt hướng ra cửa, hai bàn tay chụm lại, đặt lên đùi. Cô mặc một chiếc váy màu xanh dài đến gần gót chân, trông kín đáo và quý phái,
Gương mặt của cô vẫn bảo trì được sự bình tĩnh, thứ phẩm chất đã trở thành thương hiệu của cô.
Quintus bước đến trước mặt Emily. Gã im lặng một lúc để sắp xếp từ ngữ cho thật cẩn thận rồi mới nói:
- Emily, hẳn em biết điều gì đang xảy ra. Anh đã chiến thắng. Bây giờ anh là Hoàng đế và là nhà lãnh đạo tối cao của Vùng đất Tự Do. Vùng đất Tự Do chỉ còn tồn tại một quốc gia duy nhất. Nếu giờ này Tài còn chưa chết thì hắn cũng sắp chết. Trong những năm tháng qua anh vẫn luôn nhớ về em. Anh muốn được chia sẻ quyền lực và vinh quang vĩnh cửu với em. Anh muốn em trở thành Hoàng hậu của anh. Anh biết đây là một lời đề nghị có phần đường đột, hiện giờ hẳn là em vẫn còn đang cực kỳ bối rối, nhưng em hãy cân nhắc về điều đó.
Quintus nói rồi, đang định quay lưng đi, thì Emily Hà lên tiếng:
- Hoàng đế Pedius, tôi đồng ý chấp nhận đề nghị của ông với hai điều kiện.
- Điều kiện gì?
- Điều kiện thứ nhất, hãy ngừng truy sát chồng tôi. Điều kiện thứ hai, hãy chấm dứt cuộc tàn sát ở thành phố ngầm và ra lệnh ân xá cho những người lính Cộng hòa nếu họ đồng ý buông súng đầu hàng.
Quintus nhíu mày:
- Về điều kiện thứ hai, nếu bọn chúng không chịu đầu hàng thì sao?
- Hãy để tôi đứng ra thuyết phục bọn họ. Tôi tin rằng họ sẽ đồng ý.
- Thế thì được. Nhưng điều kiện thứ nhất thì thật khó mà chấp nhận. Cái chết của Tài là yếu tố tiên quyết để dẹp tan sự chống đối của đám binh sĩ trung thành. Nếu Tài không chết thì Vùng đất Tự Do mãi mãi không yên ổn được.
- Tôi không nghĩ như vậy. Chỉ một mình Sát Chúa đã đủ sức giết anh ấy vài lần, ông không thể sợ một người không có năng lực chống trả.
Quintus im lặng một lúc lâu.
Dáng vẻ của Emily Hà thật xinh đẹp và gần như không thay đổi gì so với lần đầu tiên gã gặp cô, cũng vẻ quý phái và thanh khiết ấy, cũng chiếc váy màu xanh đã trở thành kỷ niệm không thể nào quên ấy.
Chinh phục được cô là một phần trong giấc mơ vĩ đại của gã. Gã đã ở rất gần ước mơ này rồi, chỉ còn một ranh giới nhỏ cần bước qua.
- Emily, anh không thể đáp ứng yêu cầu của em. Điều duy nhất mà anh có thể hứa, là sẽ cho Tài ba ngày để chạy trốn. Sau ba ngày ấy, các đội quân của vương quốc sẽ truy sát hắn ở khắp nơi.
Emily Hà hiểu rằng cô không thể đòi hỏi nhiều hơn được nữa. Cô liền gật đầu:
- Hãy giữ lời hứa đó của ông.
Sau câu nói ấy, bầu không khí tĩnh lặng một lần nữa bao trùm cả căn phòng.
Quintus lấy từ trong túi áo ra một chiếc hộp nhỏ, bên ngoài bọc da nhung màu đỏ trông rất sang trọng. Gã mở chiếc hộp ra, bên trong chiếc hộp có một cái nhẫn đính kim cương màu xanh rất lớn.
- Đây là viên kim cương quý hiếm, có một không hai trên thế giới. Nó đã từng thuộc về Hoàng gia Anh, trước khi rơi vào tay các nhà sưu tập tư nhân. Anh đã bỏ cả gia tài để sở hữu nó. Bây giờ nó thuộc về em.
Emily nhìn viên kim cương, không nói gì, cũng không chìa tay ra.
Quintus hiểu ý, liền quỳ một chân xuống trước mặt Emily Hà và hỏi một cách trang trọng:
- Emily, em đồng ý làm vợ của anh, đồng ý trở thành nữ hoàng của Vùng đất Tự Do chứ?
Gương mặt của Emily trở nên tái nhợt. Cô chậm rãi giơ bàn tay phải ra để Quintus đeo nhẫn vào ngón áp út.
Quintus cầm tay Emily lên hôn nhẹ. Người gã trong khoảnh khắc ấy hơn run lên.
Khao khát bao năm của gã đã trở thành hiện thực. Gã đã chiến thắng hoàn toàn và tuyệt đối. Mọi công sức bỏ ra đều đáng giá. Trong tay gã lúc này có đủ mọi thứ, từ địa vị huy hoàng, quyền lực độc tôn cho đến người phụ nữ mà gã đã mơ tưởng suốt bốn năm ròng rã.
Thế chiến quốc đã kết thúc. Từ nay là thời đại của gã và chỉ mình gã mà thôi.
*HẾT PHẦN MỘT *