Vùng Đất Tự Do

Chương 465: TRẬN GLENCOE – 2




Theo chỉ đạo của Bộ chỉ huy Tập Đoàn, Sư Đoàn Một dành ưu tiên hàng đầu cho việc xây dựng lại căn cứ đã bị đối phương phá tan hoang trong đợt tấn công lần trước. Lần này để tăng cường khả năng phòng ngự, lãnh đạo Sư Đoàn đặt ra yêu cầu căn cứ mới phải kiên cố gấp đôi lúc trước, điều này dẫn tới việc cần huy động một lượng cực lớn vật liệu xây dựng và nhân công.

Sư Đoàn Một dồn quân về phía Bắc để củng cố an ninh. Căn cứ phía Bắc lúc này có tới chín mươi nghìn quân bao gồm cả lực lượng trú đóng và lực lượng tuần tiễu vòng ngoài. Sư Đoàn còn huy động ba trăm xe tăng để tăng viện cho căn cứ. Lực lượng như vậy có thể nói là hoàn toàn vượt trội Sư Đoàn Quân Bất Tử cả về người lẫn trang thiết bị.

Chiến thắng trong cuộc tập kích lần trước đã giải quyết cùng lúc hai bài toán khó từng làm Clark Hunt đau đầu là lương thực và súng ống, đạn dược. Quân Cộng hòa giờ đã có thể yên tâm chiến đấu lâu dài.

Logan ra lệnh tăng cường các cuộc tập kích vào lực lượng tuần tiễu của Sư Đoàn Một. Mục đích chính của các cuộc tấn công này là nghi binh, tạo cảm giác sai lệch về hướng tấn công, đồng thời buộc đối phương phải dồn quân về khu vực đồi núi để đối phó.

Vào một buổi tối ngày thứ sáu, khi toàn Sư Đoàn Một đang có xu hướng thả lỏng, hai mươi ba chiếc xe chở vật liệu đi theo đường lớn dừng lại trước cổng chính của căn cứ. Những người lính gác cổng sau khi kiểm tra giấy tờ liền mở rào chắn cho đoàn xe tiến vào.

Căn cứ đang xây dựng lại, các đoàn xe chở vật liệu ra vào cả ngày lẫn đêm. Điều này cũng không có gì lạ.

Đoàn xe hướng về khu tập kết vật liệu, cách đó chỉ một trăm năm mươi mét là khu vực doanh trại đã xây xong, nơi có rất đông quân lính Sư Đoàn Một đang tụ tập nghỉ ngơi. Nhất thời không ai nhận ra rằng đoàn xe đã không dừng lại ở khu tập kết như thường lệ mà tiếp tục tiến xa hơn, đến sát khu doanh trại.

Khi những người lính canh nhận ra điều này thì đoàn xe đột ngột phát nổ. Uy lực của hai mươi ba chiếc xe đồng loạt phát nổ thật khủng khiếp, nó làm cả căn cứ cùng rung chuyển và chỉ trong chớp mắt đã xé toạc khu vực doanh trại đầy lính bên trong thành các mảnh nhỏ, xác người trộn lẫn với các mảnh đất đá không sao phân biệt được nữa. Tất cả các chỉ huy căn cứ cũng đều thiệt mạng trong vụ nổ lần này.

Những người lính còn sống hô hoán nhau chạy về khu vực bị tấn công trong tâm trạng hoảng loạn. Họ dùng tay trần đào bới đống đổ nát, hy vọng tìm được người còn sống. Họ nghĩ rằng đây là đòn tấn công duy nhất của đêm nay, trên thực tế nó chỉ là đòn tấn công đầu tiên. Những người lái xe chở vật liệu giả mạo thuộc về trung đội cảm tử do Damon chỉ huy, chớp thời cơ khống chế đội bảo vệ cổng chính, mở cửa cho lực lượng từ ngoài tiến vào.

Trong chiến dịch lần này, Logan đã xác định từ đầu rằng có thể thông qua các đoàn xe chở vật liệu để đột nhập vào căn cứ. Gã cho người điều tra, xác định danh sách các nhà thầu làm việc cho Sư Đoàn Một. Vào hôm tấn công, trung đội của Damon bất thần tấn công đoàn xe được chọn ở cung đường vắng, vô hiệu hóa tài xế, thay người của mình vào. Họ cài thuốc nổ lên xe, sau đó dùng giấy tờ giả mà ung dung tiến vào căn cứ.

Cuộc tấn công này thật dữ dội. Sư Đoàn Quân Bất Tử ít người hơn, nhưng họ nắm thế chủ động trong khi đối phương đang hoảng loạn và mất tinh thần. Căn cứ Bắc một lần nữa bị đốt phá, quân Cộng hòa nhanh chóng dồn đối phương vào thế co cụm và bỏ chạy. Thiếu sự chỉ huy, những người lính còn sống của Pedius tin rằng kết cục trận đánh đã được xác định, chiến đấu nữa cũng vô nghĩa. Lúc này cho dù quân đông hơn vài lần cũng vô nghĩa.

Phần lớn trong số ba trăm xe tăng được cử đến tăng viện đều nằm bên trong căn cứ. Nhiệm vụ của chúng là kháng cự một cuộc tấn công từ bên ngoài, chúng không được thiết kế cho một cuộc đấu giáp là cá, xung quanh địch ta lẫn lộn. Chúng đứng co cụm, dễ dàng bị vô hiệu hóa và phá hủy. Những chiếc xe bốc cháy làm cản tầm nhìn của xe khác và khiến cả đội hình trở thành một tập hợp các chàng ngốc to xác đang chờ bị tiêu diệt.

Tín hiệu cầu cứu được gửi đến các lực lượng tuần tra bên ngoài. Họ vội vã trở về căn cứ, nhưng chính vào thời điểm thiếu cẩn thận này họ lại bị đánh úp. Cuộc phục kích hiệu quả đến nỗi đội ngũ trở về càng nhiều, càng nhanh thì thiệt hại càng nặng. Với chỉ hai mươi nghìn người, Logan đã phân công công việc và tập dượt một cách hoàn hảo để đảm bảo rằng Sư Đoàn Quân Bất Tử có thể thực hiện cùng lúc nhiều tác vụ nhất có thể.

Như vậy chỉ trong hai mươi ngày, căn cứ phía Bắc của Sư Đoàn Một đã hai lần bị tấn công. Cuộc tấn công đợt hai đã làm chết năm mươi nghìn người, phá hủy hai trăm xe tăng, và gây ra tiếng vang như sấm nổ ở khắp Vùng đất Tự Do.