Cuộc tấn công vào thung lũng Monroe được lãnh đạo Sư Đoàn Một vẽ lên đến tận mây xanh, xem đây như cú đánh quyết định làm gãy xương sống của kẻ thù. Các báo cáo gửi về bộ chỉ huy khẳng định cuộc chiến đã đi vào hồi kết. Lực lượng của Sư Đoàn đang siết chặt vòng vây quanh núi Absaroka. Đối phương không có lương thực, nước uống, chỉ có thể chống chịu tối đa một tuần nữa là rã đám hàng loạt.
Niềm tin chiến thắng lên cao đến nỗi Sư Đoàn Một còn tập dượt sẵn cả lễ duyệt binh có sự tham dự của tất cả các binh đoàn từng tham gia vào cuộc đột kích Monroe. Vẫn chưa dừng lại ở đây, chúng vung tiền thuê trước khách sạn sang trọng nhất Glencoe, mời các ca sĩ và ban nhạc nổi tiếng đến trình diễn, lại viết luôn cả mấy trăm bức thư mời đề tên các nhà lãnh đạo Tập Đoàn và Vương triều. Bầu không khí hồ hởi tràn ngập khắp Sư Đoàn, khiến người ta phải tự hỏi rằng phải chăng chiến tranh đã kết thúc rồi và kẻ thù đã chết sạch, thay vì chỉ “sắp chết” như những lời tuyên bố chính thức?
Sư Đoàn Một tung ra năm trung đoàn để bao vây núi Absaroka. Năm trung đoàn là con số rất lớn, vấn đề nằm ở chỗ Absaroka lại còn lớn hơn nữa. Dãy núi này dài đến mấy trăm cây số, không có cách nào bao vây triệt để được.
Logan tuyển chọn bảy nghìn binh sĩ vẫn còn khỏe mạnh và sung sức. Sang chiều tối ngày thứ ba sau trận thảm bại ở Monroe, gã đích thân dẫn đội quân bảy nghìn người này băng rừng vượt núi, đi một con đường vòng rất lớn để một lần nữa tập kích căn cứ phía Bắc. Lực lượng phòng thủ căn cứ lúc này rất mỏng, phần lớn binh sĩ đã được đẩy lên tiền tuyến, những người còn lại yên tâm về chiến cuộc, ngày nào cũng tổ chức tiệc tùng. Tiếng nhạc và tiếng cười đùa vang lên rầm rĩ, cách xa cả cây số cũng nghe rõ.
Sư Đoàn Quân Bất Tử bất thần ập vào căn cứ vào lúc mười một giờ đêm tựa như sói lọt vào chuồng gà, mãnh hổ tung hoành giữa đàn dê. Quân Pedius chết la liệt. Một vài kẻ cố gắng chống trả, chỉ gây được thiệt hại nho nhỏ trước khi bị bắn chết tại trận.
Trận này Logan xác định phải giết càng nhiều càng tốt để gây thanh thế nên gã ra lệnh không được để ai sống sót. Các chiến binh Cộng hòa tha hồ bắn giết. Phần lớn xác chết bên Pedius đều mặc thường phục chứ không phải quân phục, nhiều người thậm chí còn mặc cả quần đùi, áo lót, cho thấy trận chiến diễn ra một cách hết sức bất ngờ và những người này đã chết trước khi làm được một điều gì đó có ý nghĩa.
Damon và Bertrand nổi lên là các tay súng cự phách bên phía Cộng hòa. Họ giết số người bằng năm đến bảy lần người khác. Riêng với Damon, gã thanh niên này còn cắt một vành tai hoặc một ngón tay của những người bị gã giết chết tựa như một thứ chiến lợi phẩm hoặc tệ hơn nữa là đánh dấu thi thể con mồi. Thói quen này gã học được từ Daniel. Daniel có sở thích chặt đầu chứ Damon hiền lành hơn, chỉ thích cắt tai đối phương mà thôi.
Căn cứ phía Bắc đánh điện cầu cứu. Căn cứ phía Đông vội vã huy động lực lượng đến giải cứu, nhưng điều này cũng đã được Logan tính đến. Gã cho hai nghìn quân tổ chức phục kích trên con đường lớn nối liền hai căn cứ. Những chiếc xe dẫn đầu dính mìn nổ tung, xác xe chồng chất làm lực lượng phía sau dồn lại. Từ một bên đường đội phục kích của Sư Đoàn Bất Tử xả xúng vào đội cứu viện, chỉ trong chớp mắt đã gây thiệt hại nặng nề.
Cuộc chiến kéo dài đến sáng mới kết thúc. Bên phía Cộng hòa chủ động rút lui, để lại mười nghìn xác chết nằm phơi thây từ bên trong căn cứ phía Bắc kéo dài đến mấy cây số trên đại lộ.
Tin tức loan ra. Cả Vùng đất Tự Do đều choáng váng.
Sư Đoàn Quân Cộng hòa tưởng đã chết đến đít, ấy thế mà vẫn còn đủ sức gây thiệt hại nặng nề cho vương triều.
Căn cứ phía Bắc ba lần bị tấn công. Cuộc tấn công lần một có thể xem là bất ngờ, cuộc tấn công thứ hai có thể xem là đáng khen, cuộc tấn công thứ ba phải được xem như là một sự sỉ nhục.
Đối phương đang công khai sỉ nhục Sư Đoàn Một, cũng là sỉ nhục toàn bộ Vương triều.
Cái tên Sư Đoàn Quân “Bất Tử” từng được xem như sự tự khích lệ tinh thần có phần nhố nhăng và tức cười, bây giờ chẳng còn ai thấy tức cười nữa, ngược lại tất cả đều nhắc đến nó với sự ngưỡng mộ và cảm phục.
Sư đoàn này đích thực là bất tử. Dường như không sức mạnh nào có thể tiêu diệt được những người lính quả cảm đang dùng các vũ khí hạng nhẹ để đánh bại các lực lượng đông hơn và trang bị hiện đại hơn mình nhiều lần.
Những người vốn căm ghét vương triều bắt đầu nhìn về phía Sư Đoàn Quân Bất Tử như ngọn hải đăng giữa đêm tối mịt mùng. Nhiều người âm thầm đến núi Absaroka với mong muốn được gia nhập lực lượng kháng chiến.