Vương Phi Bé Con Của Ta, Nàng Chớ Có Khùng

Chương 3




Tiếng gà gáy ò ó o vang vọng khắp hoàng cung như xé tan bầu không khí yên tĩnh của buổi sớm mai , mọi người thức dậy sau một đêm dài yên lặng , làn sương mùa xuân mỏng manh như tấm khăn voan khổng lồ bao trùm khắp không gian , gió vẫn nhè nhẹ thổi , các cung nữ bưng nước ấm đi tới trước cửa phòng công chúa , 1 cung nữ cẩn thận gõ cửa " cộc cộc '' , cô nhỏ nhẹ lên tiếng :

- Hoài Na công chúa , người tỉnh chưa ạ ... chúng nô tỳ vào nhé .

Như có tiếng quạ kêu bay qua đầu , không gian trở nên tĩnh lặng , bên trong căn phòng không một âm thanh , cung nữ nghi hoặc đưa mắt nhìn nhau , một trong số đó đẩy cửa bưng chậu nước ấm có vắt khăn mặt màu trắng đi vào , những người khác lẽo đẽo theo sau .

Đặt chậu nước ấm lên bàn , họ đi đến mở cửa sổ , mở tủ quần áo lấy y phục , vén rèm châu đi đến bên giường gọi nhỏ :

- Hoài Na công chúa ... Hoài Na công chúa ... người mau tỉnh dậy đi ạ ...

Khuôn mặt xinh đẹp đang ngủ khẽ nhăn nhó , cô đưa tay lên dụi dụi mắt , sau đó đờ đẫn ngồi dậy , mặt mày ngơ ngác nhìn xung quanh , đám cung nữ nhún người nói :

- Thỉnh an Hoài Na công chúa .

Hoài Na vẻ mặt mờ mịt hỏi :

- Mấy chị là ai zậy ? Người giúp việc mới hả ?

Trên đầu các cung nữ bắt đầu xuất hiện hàng loạt dấu chấm hỏi , nhìn vẻ mặt khó hiểu của mọi người , Hoài Na chép miệng đưa tay gãi gãi phía sau đầu cất giọng khàn khàn mớ ngủ :

- Mẹ của Na đâu rồi mấy chị ?

Mấy cung nữ gần như hoảng sợ , sắc mặt thật khó coi , khóe miệng giật giật thầm nghĩ :

- Công chúa bị làm sao vậy ta , cư xử rất kỳ lạ ... giống như biến thành một người khác vậy .

Một cung nữ trong số đó lễ phép cung kính nói :

- Bẩm công chúa , hoàng hậu nương nương và hoàng thượng đang tiếp sứ giả Thượng quốc ở Điện Cần Chánh , hoàng hậu có dặn nếu công chúa thức dậy thì bảo người đến đó gặp mặt Thượng quốc Vương Gia - Thượng Quan Kỳ .

Hoài Na ngơ ngác chẳng hiểu gì , hai mắt lim dim gật gà ngủ , khẽ nằm xuống , xoay mặt vào tường , cuộn mình trong tấm chăn mỏng rồi nói vọng ra :

- Mấy chị nói cái gì mà Na không hiểu gì hết , thôi , Na ngủ tiếp đây .

Cung nữ sợ đến xanh mặt ấp a ấp úng :

- Công ... công chúa ...

Họ quỳ xuống rơm rớm nước mắt lay nhẹ chăn , miệng mếu máo :

- Công chúa ... chúng nô tỳ van xin người hãy thức dậy ... đã trễ lắm rồi ... hoàng thượng và hoàng hậu đợi công chúa lâu lắm rồi ... công chúa người hãy mau dậy đi ...

Một giọng nói run run từ trong chăn vọng ra :

- Tại sao chứ ... em thật buồn ngủ lắm ...

- Công chúa ... hu hu hu ...

Hoài Na bực bội kéo chăn ra ngồi dậy , bước xuống giường cô chậm rãi mở miệng :

- Mấy chị ồn ào không cho Na ngủ , Na đi méc mẹ .

Cung nữ nhìn theo cô với đôi mắt tròn xoe ươn ướt , mắt thấy cô đi tới cửa chỉ mặc một kiện y phục mỏng manh , họ đứng lên đi nhanh tới giữ cô lại nói :

- Công chúa , người là cành vàng lá ngọc , trước khi đi ra khỏi phòng xin hãy dừng lại ở trước gương để chúng nô tỳ trang điểm , chỉnh trang y phục cho người .