Vương Phi Của Ta Là Đại Tướng Quân

Chương 36: 36: Thánh Chỉ Ban Hôn




Sau buổi tối gặp hoàng hậu thì Âu Dương Lăng Hoa cũng không bước ra khỏi phủ thái tử nửa bước. Hoàng hậu luôn cho người nghe ngóng về thái tử cho đến khi Vĩnh Yên bắt đầu xuất phát quay về Bắc Mạc.

Hoàng hậu ở trong Thái Hoà Điện thở dài than thở với ma ma " Hầy ! Bổn cung đúng là không nên mong chờ quá nhiều vào đứa con vô tích sự kia mà. Bổn cung năm ngày trước còn đích thân đả thông tâm của nó vậy mà nó lại làm cho bổn cung thành phí sức rồi. "

Phủ Thái Tử : Âu Dương Lăng Hoa cắm đầu vào đọc sách nhưng chỉ cần nghĩ đến hôm nay ngày Vĩnh Yên quay về Bắc Mạc là liền mất tập trung đọc không vào đầu.

Ngồi cầm quyển sách ngẫm nghĩ một hồi rồi hỏi thư đồng " A Minh đoàn xe của Bắc Mạc đã xuất cung chưa ? "

A Minh đi vào trả lời " Bẩm thái tử có lẽ đoàn xe xứ giả đã ra khỏi cổng cung rồi ạ! "

Âu Dương Lăng Hoa bảo hắn lui xuống chuẩn bị ngựa rồi vội vã thúc ngựa chạy thật nhanh đuổi theo đoàn xe xứ giả Bắc Mạc.

Cũng vừa hay đoàn xe mới ra khỏi cung không lâu Âu Dương Lăng Hoa gọi to tên Vĩnh Yên.

Vĩnh Yên cho xe dừng lại, Âu Dương Lăng Hoa leo xuống ngựa chạy nhanh lên xe ngựa của Vĩnh Yên kéo tay Vĩnh Yên xuống bế bồng lên ngựa. Không nói gì cưỡi ngựa chạy thẳng đến tẩm cung hoàng thượng.

" Lâm công công, có phụ hoàng ở bên trong điện không ? "

Lâm công công lắc đầu " Người tìm hoàng thượng có chuyện gì sao? Hoàng thượng mới đến Thái Hoà điện rồi. "

Vĩnh Yên hoang mang chưa kịp hỏi gì lại bị Âu Dương Lăng Hoa kéo đi đến Thái Hoà điện.

" Này huynh dẫn ta đi đâu vậy. Từ từ thôi không mệt chết ta rồi. "

Thái Hoà điện : Âu Dương Lăng Hoa nắm tay Vĩnh Yên đi vào trong.

" Nhi thần bái kiến phụ hoàng, mẫu hậu. "

" Tham kiến hoàng thượng, hoàng hậu. "

Hoàng thượng nói : " Miễn lễ đi. "

Hoàng hậu nhìn thấy Âu Dương Lăng Hoa nắm tay Vĩnh Yên liền mừng thầm rồi rồi ra hiệu cho hoàng thượng.

Hoàng hậu ghé sát vào tai hoàng thượng nói nhỏ " Bệ hạ người xem hai đứa nó kìa. "



Hoàng thượng nhìn thấy Âu Dương Lăng Hoa có chút khác lạ liền mở miệng hỏi " Con đến đây là để tìm trẫm đúng chứ ! "

Âu Dương Lăng Hoa gật đầu " Nhi thần muốn xin ý chỉ phụ hoàng ban hôn cho nhi thần cùng xứ giả Bắc Mạc quận chúa Vĩnh Yên. "

Hoàng hậu cười hí hửng trong lòng nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh. Hoàng thượng nâng chén trà lên uống một ngụm rồi hỏi Vĩnh Yên.

" Vậy ý của quận chúa thế nào ? "

Hoàng hậu với Âu Dương Lăng Hoa háo hức chờ đợi. Vĩnh Yên nói " Ta từ chối mối hôn sự này. "

Âu Dương Lăng Hoa nhìn Vĩnh Yên " Tại sao lại từ chối ? Chẳng phải mục địch các người sang đây là để hoà thân sao ? "

Vĩnh Yên tỏ ra lạnh nhạt " Ta ở đây lâu cũng cảm thấy chán nên muốn quay về Bắc Mạc. "

Hoàng hậu nhìn Âu Dương Lăng Hoa với vẻ mặt đáng ghét * Cái đứa con trời đánh này của ta sao lại ngốc vậy. Dùng cái giọng điệu kia người ta không đánh cho là đã may rồi. *

Hoàng hậu dùng ánh mắt ra hiệu cho thái tử

' Con làm cái gì vậy ? Không thấy người ta đang lạnh nhạt đấy hả ! Còn không mau dỗ. '

Âu Dương Lăng Hoa dùng ánh mắt ra hiệu lại

' Nãy nhi thần vội quá nên buột miệng. '

" Phụ hoàng ! Nhi thần có chuyện muốn nói với quận chúa nên cáo lui trước. "

Âu Dương Lăng Hoa bế Vĩnh Yên lên quay về phủ thái tử. Đi thẳng đến thư phòng Vĩnh Yên dãy xuống đẩy Âu Dương Lăng Hoa ra

" Huynh làm gì vậy ? "

Âu Dương Lăng Hoa bước lại hôn lấy Vĩnh Yên. Vĩnh Yên vùng vẫy nhưng sức yếu vẫn không chống cự lại được bật khóc.

Âu Dương Lăng Hoa nhìn thấy hai hàng nước mắt của Vĩnh Yên rơi xuống mới thả Vĩnh Yên ra xin lỗi Vĩnh Yên rồi bắt đầu nói.

" Yên Yên nàng đừng đi có được không ? Ta thật sự thích nàng rồi ! "

Vĩnh Yên hoang mang * Yên Yên ?? Cái tên này cũng đổi cách xưng hô cũng nhanh đấy. *



Âu Dương Lăng Hoa tiếp tục nói " Ta thật sự muốn lấy nàng. Mặc dù thời gian chúng ta quen có hơi ngắn nhưng không biết vì sao mỗi lần gặp nàng liền cảm thấy như chúng ta đã quen từ trước rồi. "

Vĩnh Yên lau nước mắt đi " Ta chỉ muốn một chồng một vợ sống cùng nhau cho đến hết phần đời còn lại. Không muốn chia sẻ chồng cùng nhiều phụ nữ khác. Mà huynh còn là thái tử nên sẽ có tam thê tứ thiếp, không biết chừng sau này còn có 3000 giai nhân, Lục cung có đủ. "

Âu Dương Lăng Hoa có chút vui vẻ " Nàng không cần lo. Tại đây ta xin thề với trời từ nay về sau sẽ chỉ lấy một mình Vĩnh Yên làm thê tử, tuyệt đối không hai lòng càng sẽ không nạp thiếp. Nếu làm trái lời thề trời chu đất diệt. "

Vĩnh Yên gật đầu hài lòng " Ừm Ừm ! Tạm thời tin tưởng huynh vậy. Nếu sau này huynh hai lòng không cần đến trời mà tự tay ta sẽ đâm vào tim mạch của huynh. "

Âu Dương Lăng Hoa vui mừng " Vậy là nàng đồng ý rồi. Lát ta vào cung sẽ xin thánh chỉ phụ hoàng 15 tháng sau tổ chức hôn lễ. "

" Vậy thì có quá vội vã không. "

Âu Dương Lăng Hoa lắc đầu " Không vội không vội. Ta còn đang sợ muộn quá ấy chứ. "

Vĩnh Yên cũng bất lực " Vậy bây giờ huynh có thể thả ta về được chưa ? "

" Để ta đưa nàng về. "

* Cái tên ngốc này mà biết mình lợi dụng hắn liệu có còn vui mừng như bây giờ không nhỉ ? Liệu có kéo mình lên pháp đài chém đầu không ta? Nhưng mà thôi kệ cái tên ngốc này còn lâu mới biết là mình lợi dụng hắn. *

Sau khi đưa Vĩnh Yên về Âu Dương Lăng Hoa liền đến cung hoàng thượng xin chỉ hôn. Lần này liền được sự đồng ý.

Âu Dương Lăng Hoa đạt được mục đích liền rời đi. Bên phía hoàng hậu cũng nhận được tin tức liền vui vẻ kêu ma ma chuẩn bị quà mừng cưới dần.

" Ma ma vậy là A Hoa sắp lấy vợ rồi, ta cũng sắp có cháu bồng rồi. "

Hoàng thượng đi vào " Nàng cũng là quá vội rồi a "

Hoàng hậu bĩu môi " Xí ! Bệ hạ không nhìn Khang Khang nhà Nam hầu gia cũng bằng tuổi A Hoa mà đã có cháu bồng rồi. "

" Biết là vậy nhưng hai đứa là người trẻ mới chưa được bao lâu có lẽ còn mải chơi chưa muốn có con. "

Hoàng hậu tối mặt " Có vẻ hoàng thượng mệt rồi nên về Càn Thanh cung nghỉ ngơi đi. Ma ma tiễn hoàng thượng về hôm nay bổn cung mệt nên nghỉ sớm. "

Hoàng thượng có vẻ bất lực nhưng vẫn phải chịu cái tính khí cố chấp của hoàng hậu nên đành về Càn Thanh cung.