Hoàng Dương Phong nhìn Uyển Uyển chằm chằm, anh với tay định kéo khăn che mặt của cô ra nhưng Uyển Uyển né được, Dương Phong hỏi:
-"Cô rốt cuộc là ai? Sao lại gọi ta với cái tên đó?"
Phan Hiểu Linh đặt tay lên vai anh, nhìn Uyển Uyển cười nhẹ:
-"Dương Thiên, bộ huynh nghĩ Bạch Uyển Uyển ngu ngốc đó cũng Xuyên Việt về đây sao?"
Dương Phong cầm lấy tay Hiểu Linh, nói nhẹ nhàng:
-"Ừ ha, chắc là huynh nghe nhầm thôi!"
Nhìn thấy 2 người họ vô cùng thân mật, đám hoàng thân quốc thích kia lại lên giọng. Trưởng Công chúa-Triệu Lệ Thục nhếch mép:
-"Này Bạch Uyển Nhi, cô thấy chưa? Cô xem Tiểu Hoàng Thúc của ta ân ân ái ái với Hiểu Ngân tỷ tỷ chưa kìa!"
Nghe vậy, mấy người phe cô ta cũng kích giọng:
Tiểu Thư Ngô Gia- Ngô Kỳ Duyên:
-"Đúng rồi đó, công nhận Ngự Tiểu Vương gia và Phan Quận chúa đẹp đôi ghê!"
-"Phải, y như Thanh Mai Trúc Mã vậy!"(Tiểu Thư Mạc Gia-Mạc An An)
Chiếc miệng nhỏ xinh của Uyển Uyển nấp sau chiếc khăn voan khẽ cười nhẹ, cô nói:
-"Đúng là 2 người đẹp đôi thật, ước gì...Hoàng Thượng anh minh có thể hủy hôn nhỉ?"
Cả đám người kinh ngạc(Cái gì, trước mặt anh em, con cháu của Hoàng Thượng mà lại dám nói như vậy, không phải là khinh thường họ sao?).Thái tử nghe vậy lên tiếng:
-"Nè, Bạch Quận chúa! Không có Phụ Hoàng ta ở đây, cô coi Thánh chỉ của người là gì hả?"
Uyển Uyển trả lời:
-"Thánh chỉ thì đương nhiên là thánh chỉ rồi, có cần ta giải thích cho không?"
Nghe vậy cả đám im bặt. Nhị Hoàng Tử tức giận:
-"Ê, ngươi cũng vừa phải thôi chứ, lại dám ăn nói với Thái tử ca ca của ta như vậy sao?"
Bạch Tuyết Nhi vội qua an ủi hắn, thấy vậy hắn cũng nguôi giận!(A! thì ra 2 người họ có quan hệ sao?)
Tam Hoàng Tử-Triệu Tần Vương(nổi tiếng là người mê tửu sắc):
-"Gan cũng lớn thật đấy, đừng tưởng nay sinh thần cha cô mà ta không dám làm gì cô nha! Cái loại người xấu xí, kiêu ngạo như cô sao không bằng 1/10 của Tam Quận chúa-Bạch Liên Nhi vậy?"
(Lại đến lượt hắn thích Bạch Liên Nhi, rốt cuội còn bao nhiêu mối quan hệ nữa vậy hả tác giả?)
Nhị Công chúa-Triệu Lệ Vy không biết tại sao lúc này mới đến, dang tay bênh vực Uyển Uyển nói:
-"Mấy người sao vậy hả? Cả đám người ăn hiếp Uyển Nhi tỷ tỷ...bộ không biết hèn à!"
(OA, thì ra cô ta là người hay nói giúp cho Bạch Uyển Nhi hay sao? Không ngờ cô ta cũng có bạn tốt đấy!)
Thái Tử nhìn Lệ Vy nhau mày:
-"Vy Nhi, muội nói ai hèn hả?M uội còn nhỏ thì biết cái gì, cô ta vừa xúc phạm Phụ Hoàng của chúng ta đó!"
Uyển Uyển lườm anh:
-"Ta đâu có xúc phạm ngài ấy, ta chỉ nói ngài ấy nên Anh Minh một chút thôi!"
Bạch Đàn Nhi ngồi cạnh Thái Tử, nâng rượu rót cho hắn:
-"Nào Thái Tử, hạ hỏa, hạ hỏa...muội rót rượu cho huynh, ha! Đại tỷ ta từ khi tự tử ở ngoài sông tới giờ đầu óc không đc minh mẫn cho lắm, xin người tha cho tỷ ấy!"
Hắn cầm chén rượu lên uống một hơi hết sạch, nhìn Đàn Nhi cười:
-"Được, nể mặt Đàn Nhi ta sẽ tha cho cô một mạng! Ờm...nếu như cô không xinh đẹp bằng nhị muội hay tam muội cô thì ít nhất cũng phải Hiền Lương Thục Nữ đi tí chứ!"
Uyển Uyển nghe vậy gật đầu:
-"Ta đã hiểu, đa tạ Thái tử chỉ dạy!"
Mọi chuyện êm xuôi, Nhị Công chúa lúc này mới trò chuyện được cùng với cô, Lý do cô ấy thích Uyển Nhi là vì khi đến Thái sư phủ chơi, ngoài Uyển Nhi ra thì ai ai trong phủ cũng đều nịnh nọt, lấy lòng cô ấy hết nên Lệ Vy thấy rất nhàm chán và giả tạo. Khi gặp đc Uyển Nhi thì thấy rất hợp với tính cách của mình. Lần nào ai bắt nạt Uyển Nhi thì đều là Nhị Công chúa ra tay bảo vệ hết!
Nhìn thấy nhị muội của mình nói chuyện vui vẻ với Uyển Uyển nên Trưởng Công chúa vô cùng tức giận, cô bàn kế với đám người phe mình:
-"Tí ta sẽ kiếm cớ cãi nhau với cô ta, các ngươi tìm cách lột khăn ả cho ả bẽ mặt, ha!"
-"Dạ được Công chúa!"
Y Vân đã nghe thấy hết, đang định báo cho Uyển Uyển thì nhìn thấy vẻ mặt đầy sự tự tin của cô, Y Vân hỏi:
-"Tiểu Thư, người định lmj vậy?"
Uyển Uyển nháy mắt:
-"Em đã sẵn sàng cùng ta hành động chưa?"
Y Vân hiểu ý cười:
-"Dạ! Em luôn luôn sẵn sàng!"
Lệ Vy ngồi bên cạnh không hiểu gì hỏi nhỏ:
-"Uyển Nhi tỷ tỷ, 2 người định làm gì sao? Cho Vy Nhi tham gia cùng đc không?"
Uyển Uyển nhìn Lệ Vy cười mỉm:
-"Được chứ, nhưng công chúa chỉ cần ngồi xem thôi, không cần phiền người động tay động chân đâu!"