Uyển Uyển chạy tới Yến tiệc, một khung cảnh rực rỡ, nhộn nhịp hiện ra trước mặt cô. Cô thích thú đi đi lại lại(Oa! Không ngờ sinh thần vị Thái Sư này lại náo nhiệt như vậy!). Từ phía ghế ngồi,Thái tử cùng các Hoàng Tử, Công tử đã nhìn thấy cô, họ vội chạy tới:
-"Đại quận chúa, sao bây giờ cô mới tới!"
Uyển Uyển giật mình nhìn bọn họ(Hơ, chuyện này là sao đây? Tự dưng nhiệt tình...?), cô nói:
-"Ta...Ta gặp phải 1 tên đáng ghét, giằng co với hắn mãi nên mới đến trễ!"
Thái tử tay vỗ ngực:
-"Là ai? Là ai chọc tức quận chúa vậy? Bổn Thái Tử ta sẽ làm chủ cho cô!"
Vừa nói dứt câu thì đám còn lại cũng lên tiếng:
-"Phải phải, bọn ta sẽ thay quận chúa đòi lại công bằng!"
Uyển Uyển khẽ cười, thấy vậy cả đám đỏ mặt(Dễ Thương quá!). Đang nói chuyện vui vẻ thì Nhị muội và Tam muội của Uyển Nhi chạy tới, Bạch Đàn Nhi khoác tay Thái Tử, hỏi:
-"Tần Vĩ ca ca, sao tự dưng huynh bỏ muội ở lại mà chạy tới đấy vậy?"
Thái tử ngập ngừng, Bạch Tuyết Nhi lại gần Nhị Hoàng Tử, nói:
-"Cả ta nữa Tần Phong, huynh không nói lời nào mà tự ý bỏ đi!"
Thấy không khí có vẻ ủ dột, Uyển Uyển lên tiếng:
-"Các người cứ từ từ nói chuyện nha! Ta đi tìm cha ta đây!"
Nói rồi cô liền lập tức rời đi, thấy dáng vẻ vội vàng của cô Tam hoàng tử cũng chạy theo:
-"Ta cũng đi tìm Thái sư đây, các người nói chuyện vui vẻ!"
Tần Vĩ và Tần Phong nhìn nhau(Lão tam nhanh thật!), họ thở dài rồi cùng nhau đi vào lại chỗ ngồi. Uyển Uyển ngó ngang ngó dọc tìm lão Thái sư đó thì bất ngờ có người cầm lấy tay cô, quay lại nhìn thì thấy đó là Tam Hoàng Tử, cô cố gắng thoát khỏi tay hắn rồi gọi luôn tên húy:
-"Triệu Tần Vương, ngươi làm cái gì vậy hả?"
Hắn nhìn cô cười:
-"Ha, ngoài Phụ Hoàng, Mẫu Hậu và các trưởng bối ra thì chỉ có Bạch Liên Nhi mới dám gọi tên húy của ta, vậy mà cô dám sao?"
Uyển Uyển tức giận:
-"Sao ta lại không dám, đừng nói là tên của ngươi mà ngay cả tên của Thái tử hay Vương gia ta cũng dám gọi đó!"
Hắn bỏ tay cô ra rồi nói:
-"Quận chúa đang tìm Thái sư à? Ta biết ông ấy ở đâu đấy!"
Uyển Uyển sốt sắng:
-"Ở đâu vậy? Chỉ cho ta đi!"
Tần Vương lại kéo tay Uyển Uyển đi về phía có những bạn bè của Thái Sư, nhìn thấy Ông cô chen vào rồi ôm lấy:
-"Phụ thân, cuối cùng cũng tìm thấy người rồi!"
Ông nghe giọng thì nhận ra ngay đó là Bạch Uyển Nhi, vội buông cô ra:
-"Là con, là con phải không Uyển Nhi! Sao con lại tới đây?"
Cô gật đầu khi thấy nụ cười rạng rỡ trên gương mặt của ông, nhìn thấy vậy đám người kia ngơ ngác. Phan Quốc Sư hỏi:
-"Bạch Thái sư, đây là..."
Không để cho Ông trả lời, Uyển Uyển vội gở khăn che mặt cúi chào:
-"Chào các vị, con là Trưởng nữ của Thái Sư phủ-Bạch Uyển Nhi!"
Nhìn thấy và nghe vậy mọi người không khỏi trầm trồ trước vẻ đẹp của cô, ai nấy đều tấm tắc khen ngợi, đến cả Thái sư cũng không thể tin vào mắt mình(Con bé Uyển Nhi này, sao lại thay đổi tới vậy?). Tể tướng bên cạnh Ông ngạc nhiên:
-"Không ngờ đích quận chúa lại xinh đẹp như này! Vậy mà còn có tin đồn con vì có vết bớt trên mặt nên trông rất xấu xí, đúng là...!"
Uyển Uyển cười:
-"Đúng là trước kia con có bị vết bớt thật nhưng sau 1 đêm nó tự dưng biến mất ạ!"
Mọi người đều bất ngờ, Phu nhân của Tể tướng cầm tay cô:
-"Thần kì vậy sao? Con chắc là Tiên Nữ hạ phàm rồi!"
Quận Vương Gia nhìn cha cô, cười:
-"Thái Sư, ông thật có phúc nha! Nhà thì nhiều con gái trong đó lại có một Tiểu Mỹ Nhân khuynh nước khuynh thành thế này!"
Nghe vậy tất cả mọi người đều cười đùa vui vẻ, Uyển Uyển thấy Triệu Tần Vương vẫn đứng bên cạnh mà ông cha vẫn không biết gì, cô nói:
-"Cha, bây giờ con đi trước nhé!"
Ông vội gật đầu:
-"Được rồi!"
Uyển Uyển chạy nhanh về phía đám người lúc nãy mà để mặc tên Tam Hoàng Tử kia lẽo đẽo chạy theo, quay lại phía mấy người kia, ông nói:
-"Cũng đã tới giờ, chúng ta vào trong đi!"
Mọi người theo chân ông vào trong. Ngồi trên đầu là Thái sư- Chủ của buổi yến tiệc, tiếp đó là Họa Thân Vương(em trai Hoàng Thượng) nhưng giờ vẫn chưa thấy tới, sau đó là Tể Tướng, Quốc Sư, Ngự Tiểu Vương gia(là con trai của Cô Mẫu Hoàng Thượng), Thái Tử, Trưởng Công Chúa, các vị Hoàng Tử,Công chúa,....Cuối cùng là Tỷ Muội nhà họ Bạch cùng các Tiểu thư, công tử khác. Nhìn thấy chỗ ngồi của Thân Vương còn trống, Ông thở dài(Tiểu Họa không tới sao? Hazzz). Thái sư đứng dậy tuyên bố buổi tiệc bắt đầu, một tràng pháo tay nồng nhiệt vang lên cùng những lời trúc đầy ý nghĩa. Thái Tử, Trưởng công chúa cùng các đệ muội khác cùng nhau đứng lên, chúc:
-"Chúc Thái sư phúc như đông hải, thọ tỷ nam sơn, sống lâu trăm tuổi!"
Ông nghe vậy tươi cười:
-"Đa tạ Thái tử, Hoàng tử, công chúa!"
Vừa dứt lời thì ông đã không thấy họ đâu cả, nhìn mãi thì mới thấy họ đang quây quần xung quanh Uyển Nhi của ông. Quốc sư cùng Tể Tướng đến bên, hỏi:
-"Thái sư, sao không thấy Họa Thân Vương đến vậy?"
-"Phải, phải đấy! Không lẽ là bận chuyện gì rồi!"
Vẻ mặt Ông bắt đầu buồn buồn, Hàn Dương Phong với vai trò Ngự Tiểu Vương gia lại gần nói lớn:
-"Họa Hoàng Huynh chắc không tới đâu! Ông chờ làm cái gì?"
Tể Tướng và Quốc sư nghe xong câu nói của anh thì nhau mày. Bỗng, một tiếng nói từ ngoài vọng vào:
-"Thiên đệ à! Ai nói với đệ là ta không tới vậy?"
Tất cả mọi người đều đã nghe thấy giọng nói đó, họ rỡ reo lên:
-"Là Họa Thân Vương, Họa Thân Vương đấy!"
Đám Thái Tử, Công chúa nghe vậy liền chạy tới, ngay cả Lệ Vy cũng đi theo, Uyển Uyển đứng lại một mình ngạc nhiên(Nhân vật gì đây?), cô hỏi Y Vân:
-"Họa thân vương là ai vậy?"
Y Vân giải thích:
-"Họa Thân Vương là em trai út của Hoàng Thượng, người được coi là vị Thân Vương tài giỏi nhất, anh minh nhất, sáng suốt nhất, được quần thần cũng như dân chúng tin tưởng, kính trọng, quý mến và sẽ là người nối ngôi Hoàng Thượng sau này ạ! Và còn...là...một Mỹ Nam nữa!"
Uyển Uyển nghe vậy miệng giật giật(Hơ, cái gì cũng nhất, có nói quá không vậy? Thật không thể xem thường cái tên Họa này!), cô hỏi nhỏ:
-"Thế hắn năm nay bao nhiêu tuổi mà giỏi vậy?"
Y Vân thật thà:
-"Bằng tuổi Ngự Tiểu Vương Gia ạ!"
Uyển Uyển gật đầu(Ừm, 21 à! Trẻ vậy mà đã ước định sau này là Quốc Vương rồi!).Từ ngoài, Họa Thân Vương bước vào, mọi ánh mắt đều dõi theo anh cùng những lời bàn tán khen ngợi. Uyển Uyển lúc này mới nhìn hắn, cô tròn mắt ngạc nhiên(Là hắn, là cái tên hồi nãy suýt nữa làm mình ngã đó! Hắn..Hắn vậy mà lại là Họa Thân Vương?)