Xuyên Không Trở Thành Nữ Chính

Chương 9: Thú Vị...quả thực rất thú vị !




Uyển Uyển quay người lại giả bộ không thấy gì, Y Vân hỏi cô:
-"Tiểu Thư, chúng ta không ra thỉnh an Họa Thân Vương ạ?"
Uyển Uyển gãi đầu(Fuck! Hồi nãy chửi hắn là đồ Đáng ghét, bây giờ đố ai còn mặt mũi nào ra thỉnh an đấy!), ấp úng nói:
-"Em đi trước đi, ta...ta chuồn đây!"
Nói rồi, Uyển Uyển rón ra rón rén về phòng, Họa Thân Vương nhìn ngó xung quanh như tìm kiếm thứ gì đó, nhận ra vóc dáng cũng như y phục của Uyển Uyển, hắn cười mỉm nghĩ thầm(Cuối cùng cũng tìm thấy nàng rồi!), nói lớn:
-"Nữ nhân kia là ai vậy? Thấy bản vương sao không qua thỉnh an?"
Uyển Uyển giật mình chân tay như không thể cử động cũng không dám quay mặt lại, Thái Sư thấy vậy liền nói:
-"Hồi Thân Vương, Tiểu nữ là...."
Chưa kịp để ông nói hết câu, Hắn tiến lại gần cô, phe phẩy quạt:
-"Sao vậy? Bản vương tới đây rồi mà cô cũng không quay lại à? Hay là...làm điều gì trái với lương tâm rồi!"
Mọi người bắt đầu bàn tán(Uyển Nhi quận chúa làm sao vậy?), Đàn Nhi và Tuyết Nhi nhìn nhau(Ả đó đã làm gì Thân Vương à, gay rồi!), Hiểu Linh lại gần Dương Phong, nói nhỏ:
-"Có kịch hay xem rồi đấy, Tiểu Vương gia của tôi!"
Uyển Uyển mấm môi(Cái tên này, bộ muốn giết mình ngay tại đây à? Thù gì mà dai vậy?), cô vội lấy chiếc khăn đeo vào, quay lại nói:
-"Thỉnh...thỉnh an Họa Thân...Thân Vương!"
Hắn nhìn cô cười:
-"Mặt mũi bị sao à?"
Uyển Uyển gật đầu lia lịa:
-"Ta...ta từ nhỏ đã có vết bớt rất xấu, nếu để ngài nhìn thấy thì sẽ đỏ mắt đấy!"
Hắn vội giật chiếc khăn trên mặt cô xuống rồi, Uyển Uyển bất ngờ nhưng chưa kịp làm gì thì Hắn đã nâng cằm cô lên, cười nói:
-"Vết bớt? Ở đâu vậy Tiểu Cô Nương?"
Uyển Uyển siết chắt tay, hất tay hắn ra rồi nói:
-"Này cái tên kia, ngươi quá đáng lắm rồi nha! Chúng ta có thù oán gì à?"
Hắn nhìn cô nhau mày:
-"Cô mau quên thật đấy, vậy mà hồi nãy không biết ai nói với ta rằng cả đời này cũng không muốn chấm dứt với ta!"
Uyển Uyển nhìn hắn chằm chằm(Cái thằng này trí nhớ tốt thật, từng câu từng chữ không lệch tí nào!). Thấy bầu không khí có vẻ hơi căng thẳng, Thái Sư liền chạy tới, khẽ nói:
-"Tiểu...à...Họa Thân Vương, để thần giới thiệu, đây là Trưởng nữ của thần tên Bạch Uyển Nhi!
Quay về phía Uyển Uyển ông nghiêm nghị:
-"Uyển Nhi, đấy là Họa Thân Vương, đệ đệ nhỏ nhất của Hoàng Thượng tên Triệu Tư Họa, con mau thỉnh an ngài đi!"
Uyển Uyển nghe vậy vội nói:
-"Con hồi nãy thỉnh an hắn rồi!"
Thái Sư tỏ vẻ tức giận:
-"Con nghe lời ta thỉnh an lại Thân Vương đi!"
Uyển Uyển không nói gì mà quay mặt đi chỗ khác, Thái sư thấy vậy an ủi Hắn:
-"Họa Thân Vương, tiểu nữ hồi trước rất ngoan, rất nghe lời, nhưng không hiểu sao bây giờ lại vậy nữa, xin Thân Vương tha lỗi!"
Tư Họa nhìn Uyển Uyển cười:
-"Không sao đâu Thái Sư, tính cách của Quận chúa như vậy bản vương rất thích là đằng khác!"
Thái sư dẫn đường cho Tư Họa đến chỗ ngồi, đi ngang qua Dương Phong thì thấy Hiểu Linh đang cầm tay hắn, anh dừng lại hỏi:
-"Hiền đệ à, vị này là ai vậy?"
Dương Phong chưa kịp nói thì Hiểu Linh đã lên tiếng:
-"Thỉnh an Họa Thân Vương, tiểu nữ là Trưởng nữ của Quốc Sư phủ-Phan Hiểu Ngân và cũng là...là Ngự Tiểu Vương Phi tương lai!"
Dương Phong giật mình nhìn cô, Tư Họa thắc mắc:
-"Ơ, không phải hoàng huynh hứa hôn cho đệ và...nha đầu kia sao(chỉ tay về phía Uyển Uyển)!"
Uyển Uyển vội chạy tới, nói lớn:
-"Ê cái tên Thân Vương thù dai kia, ta tên Uyển Nhi chứ không phải là nha đầu đâu hiểu chưa?"
Thái Sư ấn đầu Uyển Uyển xuống, nói:
-"Uyển Nhi, con vô lễ quá rồi đấy!"
Dương Phong thấy vậy bỏ Hiểu Linh qua chỗ Uyển Uyển cầm lấy tay cô:
-"Vương gia năm thê bảy thiếp là chuyện bình thường, phải không...Tiểu Vương Phi của ta?"
Hiểu Linh ngạc nhiên(Phong, anh đang nói cái gì vậy?), Uyển Uyển vội vung tay ra, quát lớn:
-"Dương Ph...Dương Thiên, ai là Tiểu Vương Phi của ngươi vậy?"
Dương Phong nhìn cô, cười:
-"Bạch Uyển Nhi nàng chứ ai, không lẽ...nàng muốn kháng chỉ?"
Uyển Uyển nhìn anh chằm chằm(Anh ta sao vậy? Không nhìn thấy Phan Hiểu Linh à?), nói nhỏ:
-"Anh điên à? Diễn sai rồi đấy!"
Dương Phong khẽ lắc đầu:
-"Không, đây không phải diễn đâu...Uyển Uyển của anh!"
Uyển Uyển và Hiểu Linh bất ngờ khi nghe xong câu nói đó, Hiểu Linh chạy tới cầm lấy tay anh:
-"Phong, anh sao vậy, sao lại nói mấy câu đó!"
Dương Phong nháy mắt với Hiểu Linh, mặc dù đã biết là diễn kịch nhưng sao câu nói đó cô lại có cảm giác như sắp mất anh đến nơi rồi. Uyển Uyển cầm lấy tay Thái Sư, quả quyết:
-"Cha à, con thấy tình cảm giữa Ngự Tiểu Vương Gia và Phan Quận Chúa rất tốt, tại sao Hoàng Thượng lại muốn chia cắt họ chứ!"
Thái Sư ngập ngừng:
-"Cái này thì..."
Uyển Uyển thấy thời cơ đã đến, cô nói:
-"Hay là mai cho 3 đứa tụi con vào Cung cầu xin Hoàng Thượng, người là đấng anh minh, chắc chắn sẽ thông cảm cho 2 người họ!"
Hiểu Linh nghe vậy cầm tay Uyển Uyển:
-"Thật sao, vật thì đa tạ...Uyển...Uyển Nhi quận chúa!"
Uyển Uyển xua tay cô ra, nói:
-"Không có gì, chúng ta là "Bạn Thân" mà, ha!"
Dương Phong thấy vậy thở dài(Cô ấy cự tuyệt với mình thật rồi, không, mình không tin! Chắc chắn cô ấy chỉ giả bộ mạnh mẽ vậy thôi, Uyển Uyển thật ra là 1 người rất mỏng manh, yếu đuối)
Xem xong vở kịch của 3 người họ, Tư Họa chỉ biết nhìn Uyển Uyển mà cười trong lòng (Thú vị, quả thực rất thú vị)