Xuyên Nhanh: Cuối Cùng Vẫn Yêu

Chương 134:Chương 133. Tân nương của quỷ (28)




\- Phong Linh!!!!

Bởi vì tình huống bất ngờ nên Hạ Phong Linh không kịp đề phòng, lại thêm khế ước giữa cô và thân thể này do không chịu nổi sự tấn công của những ác ma kia mà bị phá vỡ.

Vì thế tầm nhìn trước mặt cô ngày càng mơ hồ, cô nhìn thấy Lục Thừa Dương đang ra sức gọi tên cô nhưng mà cô lại chẳng thể đáp lại hắn.

Thân thể của cô đang dần thoát khỏi khống chế của cô, những hồn ma kia đang cố gắng nuốt chửng linh hồn cô, mặc dù ý thức của cô vẫn rất rõ ràng nhưng cô lại không thể nào khống chế được thân thể này.

Linh hồn cô sắp bị đẩy khỏi thân thể này rồi.

Vào giây phút đó Hạ Phong Linh đột nhiên nhìn thấy hình ảnh một cô gái, cô gái đó cao ngạo lạnh lùng mà đứng đó nhìn cô.

"Hạ Phong Linh, tỉnh lại đi, đừng ngủ nữa."

Hạ Phong Linh nghe thấy giọng nói quen thuộc của chính bản thân mình thì ngẩn người, sau đó những hồn ma trong cơ thể cô giống như bị thứ gì đó keo ra vậy, một tầng linh khí nhanh chóng bao phủ quanh người cô.

\- Phong Linh, tỉnh lại đi.

Lục Thừa Dương không ngừng gọi tên cô, cố gắng kéo cô trở về bên hắn, nhưng mà cô không thể, vì thế cô chỉ có thể trơ mắt nhìn mình ngày càng rời xa hắn mà thôi.

Vào giây phút nó, Hạ Phong Linh có cảm giác người trước mặt không phải là Lục Thừa Dương mà là hắn, là người mà cô đã vô tình quên mất kia.

...

\- trận pháp bị ngừng lại rồi.

Đám đạo sĩ thấy trận pháp ngừng lại thì vô cùng lo lắng, Vương đạo trưởng lập lại trật tự một lần nữa.

\- đừng hoảng, bọn chúng chỉ đang dãy chết mà thôi, mau tiếp tục đi.

\- tiếp tục? Mấy người nghĩ mấy người là ai vậy?

Lục Thừa Dương đứng ở phía sau đám đạo sĩ kia từ lúc nào, trong lòng hắn là Phong Linh, sắc mặt nhợt nhạt, hoàn toàn không còn hơi thở của người sống.

Đúng vậy, cô gái trong lòng của hắn đã chết rồi, mặc dù hắn đã rất cố gắng nhưng cuối cùng hắn vẫn bỏ lỡ cô, cô vẫn bị những người trước mặt này hại chết.

\- phá.

Lục Thừa Dương vừa nói xong, trận pháp trước mặt liền bị phá vỡ, đám đạo sĩ bị phản phệ đồng loạt phun ra một ngụm máu tươi.

Lục Thừa Dương nhìn đám người kia ánh mắt hơi âm trầm.

Các người lấy đi thế giới của hắn, vậy thì hắn sẽ hủy diệt đi thế giới của mấy người.

...

"Hạ Phong Linh đừng ngủ nữa, mau dậy đi."

"Hạ Phong Linh, dậy đi, mau dậy đi."

"Hạ Phong Linh...."

Hạ Phong Linh bị giọng nói kia làm phiền không dứt, cuối cùng cũng phải mở mắt ra.

Lúc cô nhìn thấy mình đang ở căn phòng quen thuộc ở không gian hệ thống thì nhíu mày.

"Viên Viên vì sao ta lại ở đây vậy?"

"Ký chủ, cuối cùng cô cũng tỉnh lại rồi, cô có biết lúc đó tình huống của cô rất nguy hiểm không?"

Viên Viên nghĩ lại mà không khỏi rùng mình, chỉ suýt chút nữa thôi, linh hồn của cô đã bị đám ác linh đó thi nhau xâu xé hết rồi.

Nói thật thì lúc đó ký chủ vốn thừa sức đối phó được đám ác linh kia, nhưng chết ở chỗ linh hồn cô ấy không hoàn chỉnh, có thể tồn tại trong thân thể nguyên chủ là do cô có khế ước với thân thế đó, nhưng mà khế ước đó dù có mạnh mẽ đến đâu cũng không chịu nổi sự tấn công của hàng trăm con ác ma được.

Thế nên linh hồn của cô khi đó đã bị đánh bật khỏi thân thể nguyên chủ, nếu chủ nhân không ra tay nhanh, bây giờ nó đã không thể gặp lại cô nữa rồi.

Viên Viên nghĩ đến đây lại cảm thấy vô cùng hoài nghi.

Chủ nhân dám để ký chủ một mình phiêu lưu qua từng thế giới mà chỉ để lại một phần thần thức trông chừng cô ấy là vì ngài ấy chắc chắn tất cả những thế giới mà cô đi qua đều rất an toàn.

Nhưng mà thế giới vừa rồi lại không như thế.

Ác linh ở thế giới thực có mạnh mẽ cỡ nào đi chăng nữa thì cũng không thể phá được tầng kết giới mà chủ nhân lập ra để bảo vệ linh hồn ký chủ được, vậy mà những ác linh ở thế giới kia lại có thể.

Lẽ nào những ác linh đó có chứa lực lượng ở thế giới khác, hơn nữa là lực lượng của một người có thân phận rất đáng sợ, có thể ngang tầm ngang sức với chủ nhân???

Viên Viên càng nghĩ càng hoang mang.

Điều khiến nó hoang mang hơn nữa là đúng lúc ký chủ gặp nguy hiểm thì chủ nhân cũng bị đám người kia tập kích khiến ngài ấy suýt chút nữa thì không tới cứu cô kịp.

Rốt cuộc là ai đang dở trò ở phía sau chứ?

Viên Viên vò đầu bứt tai mãi mà không nghĩ ra là ai.

Trong khi đó Hạ Phong Linh lại bình tĩnh hơn nó nhiều, sau khi ổn định lại cô liền hỏi Viên Viên.

\- vậy đám đạo sĩ thối kia làm sao rồi?

Nếu không phải linh hồn bị đánh bật khỏi thân thể nguyên chủ, Hạ Phong Linh nhất định sẽ quay lại xử đẹp đám người đấy.

Dám tính kế cô, đáng chết.

"Lục Thừa Dương đã hủy luôn thế giới đó rồi."

Thế nên đám người đó đã chết sạch hết rồi.

Hạ Phong Linh: "..."

Mục tiêu nhiệm vụ của cô lợi hại thế cơ à?

\- hắn giết chết nam nữ chính à?

\- không có.

Hắn chỉ là thả ác linh ra để nó hủy diệt thế giới đó thôi.

Nhưng mà thế giới đó sụp đổ cũng có một phần công sức của ký chủ nhà nó nữa.