Hạ Phong Linh giải quyết xong vấn đề lại mò ra ngoài đi ăn.
Khi cô đang với tay chuẩn bị lấy cái đùi gà cuối cùng thì một cánh tay khác đã nhanh chóng lấy đi mất, Hạ Phong Linh ngẩng đầu lên nhìn kẻ vừa cướp đồ ăn của mình thấy là một tên lạ hoắc thì mặt sầm xuống, đang định đập cho tên kia một trận thì hắn đã lên tiếng trước.
\- không ngờ người giết bố tôi lại là một cô gái trẻ như vậy.
Hạ Phong Linh nghe xong mặt sầm lại, sau đó lạnh lùng giật lại cái đùi gà trong tay hắn, vừa ăn vừa nói.
\- người tôi giết hơi nhiều, cho hỏi bố anh là ai vậy?
Triệu Hằng không ngờ cô gái này lại nói như vậy nên ngây người một lúc sau mới cười phá lên.
\- không ngờ em gái Hạ Phong Lâm lại thú vị như thế đấy.
Hạ Phong Linh thản nhiên gọi thêm một đĩa cánh gà đến vừa ăn vừa nhìn hắn không trả lời làm Triệu Hằng hơi xấu hổ, hắn ho nhẹ một cái rồi nói.
\- đừng hiểu nhầm, tôi chỉ muốn đến cảm ơn người đã giúp tôi ngồi lên chức ghế chủ tịch này mà thôi.
\- anh may mắn đấy.
Hạ Phong Linh không rõ ý vị nói, nếu anh mà nói chậm thêm một chút thì có khi bây giờ anh đã sắp được gặp bố mình rồi.
Triệu Hằng nghe cô nói chỉ cười, may mắn sao? Ừm, cô nói cũng đúng, nếu không nhờ có cô, hắn cũng chẳng biết tới khi nào mới có thể leo lên được cái ghế này.
\- tôi nghe nói tiểu thư Hạ Phong Linh chính là người ngăn cản anh cô hợp tác với tôi?
Hạ Phong Linh không đáp, Triệu Hằng cũng không để ý tự mình nói tiếp.
\- nếu cô làm vậy do áy áy vì đã giết cha tôi thì không cần đâu, tôi không để tâm.
\- ồ, đấy là việc của anh tôi, anh đi tìm anh ấy mà nói.
Hạ Phong Linh lại gọi thêm một đĩa gà rán nữa, Triệu Hằng không muốn để ý cũng khó.
Không phải con gái đều sợ béo sao? Lẽ nào cô không sợ.
Mà thôi hắn tới đây không phải vì vấn đề này.
\- tôi biết anh cô rất nghe lời cô, thế này nhé, nếu cô để anh cô đồng ý hợp tác với tôi, tôi bao cô ăn uống trong vòng một năm.
Hạ Phong Linh cuối cùng cũng ngẩng đầu lên nhìn Triệu Hằng chậm rãi nói.
\- vì sao?
Biết cô ăn giỏi như thế mà vẫn dám bao?
Nhà mi có giàu hơn nữa cũng không phải tiêu như vậy đâu, nhất định có âm mưu.
\- tôi thích anh cô.
Phụt!
Hạ Phong Linh phun luôn ngụm nước vừa uống mà nhìn lại tên kia.
Triệu Hằng bị cô phun vào mặt vẫn rất bình tĩnh mà mỉm cười.
\- thế nào có muốn giúp tôi không?
\- nếu đã thích anh tôi sao trước đó còn tiếp tay cho người khác hại anh ấy?
Hạ Phong Linh sau khi lấy lại bình tĩnh thì từ tốn lấy khăn giấy lau miệng rồi nói.
Tuy chỉ là mấy trò vặt vãnh không gây nguy hiểm trực tiếp tới Hạ Phong Lâm nhưng mà với tư cách là em gái hắn, Hạ Phong Linh vẫn phải lấy lại công đạo cho anh mình.
Triệu Hằng đâu ngờ tới trò tiểu nhân này của mình lại bị cô nhóc này biết được chứ.
Sao tư liệu bảo cô chỉ là một con ngốc cái gì cũng không biết cơ mà?!?
Hạ Phong Linh ngốc cái gì cũng không biết : "..."
...
Buổi tối.
\- anh hôm nay có người nói thích anh.
Hạ Phong Linh vừa thấy Hạ Phong Lâm về nhà liền nói, Hạ Phong Lâm không để ý lắm, tùy tiện hỏi.
\- ờ, ai vậy?
\- Triệu Hằng.
Rầm.
Hạ Phong Lâm trực tiếp ngã cầu thang, sau khi bò dậy anh quay lại nhìn Hạ Phong Linh xác nhận.
\- em nói ai cơ?
\- Triệu Hằng, chủ tịch tập đoàn H&H.
Mẹ kiếp.
Hạ Phong Lâm trực tiếp chửi thề, Hạ Phong Linh nhìn mặt anh mình bồi thêm một chưởng.
\- anh ấy bảo dù sao em cũng thích Kế Kiệt thế nên bảo em hợp tác với anh ấy chia rẽ hai người, anh ấy còn bảo sẽ bao em ăn miễn phí một năm.
Hạ Phong Lâm: "..."
\- em gái, vậy em đồng ý chưa?
Hạ Phong Lâm biết thừa cái đức hạnh của em gái mình từ ngày từ cõi chết trở về nó coi đồ ăn như mạng, ai cho ăn thì người đấy là cha, huống hồ gì tên đó còn bao ăn bao uống 1 năm liền.
\- em từ chối rồi.
Không chỉ từ chối mà còn dụ hắn vào hẻm đánh cho một trận thừa sống thiếu chết nữa.
Anh trai cô là để hắn nhúng chàm sao?
1 năm ăn uống miễn phí?
Phì!
Mi tưởng nhà mi mới có tiền chắc, chị đây cũng có rất nhiều tiền đó.
Nhưng mà nói thật nếu không phải biết tên này trước đó từng tiếp tay hại anh mình có khi cô sẽ đồng ý thật đó.
Bởi vì trong cốt truyện, khi anh trai cô bị Kế Kiệt giết, người này đã lao ra đỡ đạn cho anh ấy, hắn cũng là người đã chôn cất cho Hạ Phong Lâm sau khi anh ấy chết.
Nói là chôn cất cho còn không bằng nói là chết chung đi.
Rốt cuộc là phải yêu người đó đến cỡ nào mới có thể từ bỏ sinh mạng của mình để chết cùng người ấy chứ?
Hạ Phong Lâm nào biết suy nghĩ đáng sợ của em gái mình nên nghe cô nói đã từ chối liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà chưa thở phào bao lâu lại nghe thấy tiếng em gái mình lải nhải.
\- 1 năm ăn vặt miễn phí đó, nghĩ lại có hơi tiếc.
\- anh bao em ăn cả đời.
Hạ Phong Lâm vội nói, Hạ Phong Linh đương nhiên biết, dù không có vụ này thì anh trai cô cũng sẽ nuôi cô cả đời mà thôi.
\- anh, vậy không trị dứt điểm được, anh mau tìm chị dâu cho em đi.
Hạ Phong Lâm: "..." hắn nghi ngờ cô em gái hắn làm vậy để ép hắn lấy vợ.
\- em gái, không phải em nói thẳng hay cong tự mình biết là được hay sao? Em vừa có bạn trai liền muốn đá anh mình đi rồi sao?
Sau một hồi suy nghĩ, Hạ Phong Lâm liền rút ra kết luận, Hạ Phong Linh vì muốn có không gian riêng với Kế Kiệt mới tìm cách tống cổ hắn đi.
Ranh con, em giỏi lắm.
Hạ Phong Linh: "..."
Câu nào của cô có ý muốn đá anh đi chứ? Cô chỉ là nói nhiều thành quen nên buột miệng nói thôi mà.
Kế Kiệt nhìn hai anh em nhà này tự dưng nhắc đến mình thì hơi lùi ra sau, Hạ Phong Lâm quay sang nhìn hắn, Kế Kiệt liền dừng lại động tác.
\- anh rể...
\- anh rể cái đầu cậu, chưa chi đã âm mưu chia cắt hai anh em tôi rồi.
Kế Kiệt: "..."
Hắn có sao?
\- à, tôi biết rồi tin đồn của chúng ta lúc trước cũng là cậu đồn ra đúng không? Mục đích là để tôi vì muốn dập tắt tin đồn mà sớm gả em gái cho cậu chứ gì? Kế Kiệt cậu nham hiểm lắm, dám nhúng chàm em gái tôi, tôi nói cho cậu biết chừng nào Hạ Phong Lâm tôi còn sống tôi quyết không gả em gái cho cậu.
Thế là từ vụ Triệu Hằng bỗng dưng lại lan sang vụ Kế Kiệt.
Thân là người châm lửa, Hạ Phong Linh lại chẳng bị lửa bén lên người, ngược lại là Kế Kiệt, vừa mới lấy được chút thiện cảm từ ông anh rể tương lai thì tin đồn đồng giới từ trên trời...không từ miệng Hạ Phong Linh nổ ra, tin đấy còn chưa nguội thì giờ cô lại quăng tiếp một cái mũ bắt hắn đội, Kế Kiệt bị oan mà không thể nói chỉ có thể âm thầm lườm cái đứa đang nhơn nhan ăn đùi gà xem kịch kia.
Rốt cuộc là cô thích hắn hay là có thù với hắn vậy?