[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần

Chương 274




Trong quá trình đánh nhau mười con zombie kia cũng sẽ tử vong, tàn phế.

Cô cần phải khống chế con mới.

Khi cô đang hấp thu, Mộ Hàm Phong và Tiểu Liệp Báo đảm đương hộ hoa sứ giả.

Cấp sáu trở đi, mỗi lần thăng cấp đều rất khó. Cho nên sau khi cô hấp thu xong, chỉ bổ sung tinh thần lực tiêu hao quá độ, cấp bậc hoàn toàn không động đậy.

Mười con zombie kia đối đầu với hai con cấp sáu, đã tổn thất sáu con. Từ Như Ý lại điều khiển tinh thần lực, khống chế thêm mấy con.

Nhưng mà cô phát hiện, từ khi khống chế xong mười con đó, cô thế nhưng có nhiều tinh thần lực hơn.

Cẩn thận nghĩ lại, cô liền hiểu rõ nguyên do: Trước kia, cô thiếu thực chiến, cấp bậc thì lên, nhưng kinh nghiệm không đủ.

Hiện tại, cô đã thao tác qua một lần, hơn nữa còn bổ sung thêm tinh hạch, dù cấp bậc không nhúc nhích, nhưng năng lực được đề cao.

“Như Ý, có tôi đây.” Mộ Hàm Phong ngăn cản cô tiếp tục khống chế zombie.

Nếu có thể, hắn muốn nâng niu cô trong lòng bàn tay như công chúa.

Nhưng, hắn tin tưởng: Như Ý càng hy vọng cùng hắn kề vai chiến đấu hơn. Cho nên mới đồng ý để cô gia nhập trận chiến này.

Cứ như vậy, đàn zombie số lượng khổng lồ, toàn bộ bị bọn họ giải quyết. ( Đương nhiên, cũng do bên trong đẳng cấp cao không nhiều lắm.)

“Thật không ngờ nổi mà, Như Ý, cậu lại lợi hại như vậy!” Tạ Hiên cảm thán.

Hắn vẫn luôn cho rằng, Từ Như Ý chỉ là đại tiểu thư nũng nịu. Lúc trước cũng biết, cô có năng lực trinh thám và khống chế, nhưng trông cô nhỏ yếu như vậy, đoán chừng khống chế cũng chỉ là chút binh tôm tướng cua, hoàn toàn không có tác dụng gì.

Hiện tại, nhìn cô năng lực mạnh, tâm bội phục không thôi.

“Ha ha.” Mộ Hàm Phong cao ngạo cười lạnh ra tiếng, dáng vẻ rất thiếu đòn.

“Được rồi. Chúng ta đuổi theo đại bộ đội đi.”

“Thương thế của cậu, có vấn đề gì không?”

“Đây cũng gọi là bị thương sao? Còn không đáng cho mình để vào mắt!” Mộ Hàm Phong khinh miệt nói.

“Thế ư, lúc trước người nào nói ngay cả ăn cơm cũng không được vậy?” Từ Như Ý nhịn không được đáp trả hắn. Tên này, trung nhị chứng lại tái phát rồi?

“……”

“Mộ Hàm Phong, mình muốn xin lỗi cậu chuyện lúc trước.” Tạ Hiên chân thành nói.

“Chuyện gì?” Mộ Hàm Phong vẻ mặt dễ thương.

Tạ Hiên khoác vai hắn, “Không có việc gì. Nếu có cái sân bóng thì tốt rồi, anh em chúng ta lại chơi một trận.”

“Sẽ có. Chỉ cần ông nội nhận được điện báo của mình, sẽ nhanh phái người tới tiếp đón chúng ta. Tới căn cứ bên kia quân khu rồi, mình tin tất cả không phải vấn đề!” Mộ Hàm Phong rất lạc quan.

Hắn tin tưởng bản thân, cũng tin tưởng người nhà mình.

Dù cho ở mạt thế, hắn vẫn muốn sống cuộc sống tuyệt vời!

Không có, hắn cũng có thể tự mình tạo ra!

Còn có, hắn nhất định phải vây một cánh đồng, trồng tràn ngập hoa hồng……

A…… Đến lúc đó đã có thể……

Không đúng. Hắn rốt cuộc trông như thế nào? Thật sự đã xấu đến mức zombie cũng cho là đồng loại?

Nhìn nhìn Lục Sơ Vân bên kia, Mộ Hàm Phong nháy mắt ảm đạm thất sắc.

Vẻ mặt hắn đổi tới đổi lui, làm người đứng cạnh có chút không hiểu được. Nhưng mà, không khí đã khôi phục hoà hợp như lúc ban đầu.

“Như Ý, đi lâu như vậy rồi, cậu có mệt hay không? Để tôi cõng cậu nhé.” Mộ Hàm Phong chủ động xum xoe.

Từ Như Ý đang định từ chối, bỗng rơi vào lòng ngực ấm áp.

Lục Sơ Vân không nói hai lời, cho cô một cái ôm công chúa.

“……” Mộ Hàm Phong giương miệng.

Chết tiệt! Muốn làm vậy sao! Đã được hắn đồng ý rồi hả!

Hừ! Để ông đây làm cho Tiểu Lệ chán ghét kia câu được anh!