Xuyên Thành Thế Thân Bạch Nguyệt Quang Làm Trời Làm Đất Của Nam Chủ

Chương 5: Tôi thật sự đau quá




“Giang Miên!”

Thẩm Thời Yến kêu tên cô một tiếng, lạnh lùng nói: “Buông tay!”

Nữ nhân này quả thực được một tấc lại muốn tiến một thước, ỷ vào bản thân đau, cố ý ôm sát hắn, chính là muốn câu dẫn hắn!

“Tôi không!” Giang Miên không chút nghĩ ngợi cự tuyệt, biết nam chủ có thói ở sạch, không thích người khác đụng chạm hắn.

Nhưng cô hiện tại là bất đắc dĩ, tay nhỏ gắt gao ôm nam nhân không dám buông ra, rất sợ hãi cô buông lỏng tay, tim lại đau thắt.

Cảm giác đau đớn không thể thở nổi này, cô đã không muốn nếm thêm lần nữa.

Trên mặt tiểu nữ nhân treo nước mắt còn sót lại, hai tròng mắt ướt đẫm nhìn hắn, âm thanh mềm mại làm nũng: “Tôi thật sự đau quá!”

Nam nhân cau mày, mắt đen buông xuống, dừng trên khuôn mặt bị nước mắt che phủ của Giang Miên, biểu tình không giống khó chịu thống khổ lúc trước, giờ phút này nước mắt rõ ràng là ngụy trang.

Thẩm Thời Yến bỗng nhiên có hứng thú muốn chơi đùa với cô, cô vì có thể lưu tại bên cạnh hắn, thật đúng là hao hết tâm cơ.

Như cô mong muốn!

Giang Miên nói khóc liền khóc, nước mắt cứ thế rơi xuống như không cần tiền, cô cố tình không khóc ra tiếng, chỉ nhìn người bằng đôi mắt ngấn nước tựa như Miêu nhi, thật khiến người có trái tim sắt thép cũng hóa thành mềm mại.

Trên khuôn mặt trắng nõn dính đầy nước mắt, có đôi khi không tiếng động khóc thút thít, đối với nam nhân mà nói chính là trí mạng.

Thẩm Thời Yến không phải chưa từng thấy qua nữ nhân khóc, khiến tâm phiền muốn kêu người đuổi ra ngoài.

Người trước mắt này lại có chút không quá giống, khóc thở hổn hển, cả người choáng váng, đáy mắt đỏ bừng, Thẩm Thời Yến có chút phiền lòng, nhưng đồng thời càng thêm rất nhiều bất đắc dĩ, không có biện pháp với cô.

Thẩm Thời Yến bỗng nhiên nhẹ giọng nói, ngón tay chạm vào gò má cô, lau đi nước mắt.

“Không được khóc!”

Tuy âm thanh ôn nhu, nhưng trong giọng nói vẫn lộ ra bá đạo không dung cự tuyệt.

Tính tình của người này, khác xa với ôn nhu hắn biểu hiện ra ngoài giờ phút này, nam nhân trong xương cốt có dục vọng khống chế vô cùng mạnh mẽ, tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào không nghe theo lời hắn.

Giang Miên muốn hảo hảo giữ được mạng nhỏ của bản thân, cắn nửa môi, lập tức ngừng khóc.

Mở to đôi mắt ướt át nhìn hắn, ngoan ngoãn muốn cho người chạm vào một phen.

Nhưng mà, Thẩm Thời Yến cũng thật là làm như vậy.

Lòng bàn tay tinh tế vuốt ve da thịt cô, non mịn như trong tưởng tượng, nhẹ ấn, trên da thịt lưu lại một dấu tay.

“Còn đau không?”

Ánh mắt nam nhân có chút quái dị, Giang Miên tim đập loạn, theo bản năng muốn tránh xa hắn.

Vừa có ý niệm này, cơn đau thắt tim quen thuộc lại bùng lên, Giang Miên sợ đến mức không dám động đậy lung tung.

Thiết lập nhân vật của nguyên chủ là một nữ nhân điên cuồng yêu Thẩm Thời Yến, một khi cô không dựa theo thiết lập nhân vật của nguyên chủ, sẽ bị OOC trừng phạt.

Không phải sắm vai một thế thân yêu điên cuồng sao, việc này quả thực là quá làm khó cô!

Giang Miên sợ cơn đau sẽ ập đến một lần nữa, cuống quít vội vàng gật đầu như gà con mổ thóc, mềm như bông làm nũng: “Vẫn còn rất đau.”

Thẩm Thời Yến một trận trầm mặc, nữ nhân này rõ ràng chính là chiếm tiện nghi, chiếm nghiện rồi!

Một lát sau, hắn liếc mắt nhìn tiểu nữ nhân đang dùng sức ôm lấy mình, tựa hồ rất ỷ lại hắn, bộ dáng luyến tiếc buông tay, “Đau thì trở lại trên giường nằm!”

Giang Miên nghe vậy sửng sốt, sao lại không giống với cốt truyện?

Dựa theo tính khí của Thẩm Thời Yến, hắn nhìn thấy mình khóc sẽ phiền lòng, trực tiếp đuổi cô ra ngoài, như thế nào còn để cô lên giường nằm?

Không rõ ràng lắm đến tột cùng là xuất hiện vấn đề chỗ nào, bất quá cô lại nghĩ, giả thiết là chết, người là sống.

Cô không thể làm ra chuyện vi phạm thiết lập nhân vật chủ động đề nghị chia tay với Thẩm Thời Yến, nhưng có thể để cho Thẩm Thời Yến vứt bỏ cô!

Có lẽ cô làm còn chưa đủ để Thẩm Thời Yến chán ghét?

Ý thức được nam nhân muốn buông tay, Giang Miên vội vàng siết chặt cánh tay ôm lấy cổ, tiếp tục dùng tiếng khóc run làm nũng bên tai nam nhân: “Tôi đau không đi được!”

Vừa nói, cô vừa trộm nhướng mi mắt ngắm Thẩm Thời Yến, thấy hắn kéo căng khuôn mặt, đáy mắt thể hiện không vui, trong lòng vui vẻ, ngay sau đó nói: “Anh ôm tôi đi, được không?”

Hai chữ được không này, Giang Miên nói muốn bao nhiêu mềm liền có bấy nhiêu mềm.

Nhưng mà, hoàn toàn không phù hợp với hình tượng mềm mại dễ thương bên ngoài của cô chính là nội tâm, âm thầm đắc ý.

Nam chủ hắn khẳng định sẽ hung hăng cự tuyệt cô, thậm chí liếc nhìn cô thêm một cái cũng ngại phiền, chỉ cần cô tiếp tục giả mô giả dạng rớt vài giọt nước mắt, nói bản thân thật sự muốn lưu lại bên người hắn, nam chủ hoàn toàn không có kiên nhẫn, trực tiếp gọi người đuổi cô ra ngoài!

Giang Miên đã chuẩn bị tốt Thẩm Thời Yến cự tuyệt, nhưng sự tình lại diễn ra ngoài dự kiến của cô.

Vòng tay bên hông cô đột nhiên siết chặt, Giang Miên kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía hắn, khuôn mặt lạnh lùng cứng nhắc của nam nhân có chút nhu hòa, con ngươi đen nhánh mang theo vài phần tìm tòi nghiên cứu khiến người không nắm bắt được cảm xúc.

Sau đó khóe miệng nam nhân bỗng nhiên nhếch lên, nở một nụ cười nghiền ngẫm, “Được!”

Giang Miên chưa kịp phản ứng, nam nhân đột nhiên ôm cô đứng lên, đột nhiên bay lên không trung, Giang Miên sợ hãi cực kỳ, đôi tay quấn lấy cổ nam nhân càng khẩn trương.

Thẩm Thời Yến không làm theo kịch bản, cư nhiên thật sự ôm cô trở về phòng, đặt lên trên giường.

Giang Miên ngây ngốc nhìn Thẩm Thời Yến trước mắt, trong lúc nhất thời hoài nghi bản thân đã xuyên nhầm sách, hay là Thẩm Thời Yến trước mắt cũng giống với cô, bên trong đã thay tim?

Bằng không thì sao có thể giải thích được sự dịu dàng thình lình xảy ra này, khiến cô trở tay không kịp.

Thẩm Thời Yến không chỉ không đuổi cô đi, ánh mắt còn ôn nhu nhìn cô, khiến Giang Miên thấp thỏm lo âu.

“Ngốc nhìn tôi làm gì?”

Còn không phải bởi vì đại lão ngài dọa sợ tôi sao!

Giang Miên âm thầm than, cô có một bụng nghi vấn muốn hỏi, nhưng lại không biết nên hỏi như thế nào.

Trước mắt cốt truyện đã lệch, không sao, vấn đề không lớn.

Cô tin rằng có thể bẻ cốt truyện trở về.

Giang Miên thuận thế nắm lấy góc áo của nam nhân không buông, nâng đôi mắt ngấn nước trong suốt lên xấu hổ nhìn về phía hắn: “Đó là bởi vì Thẩm, Thẩm tiên sinh ngài rất đẹp!”

“Ân?”

“Ngài lớn lên rất đẹp, cho nên tôi nhìn đến ngây người!” Giang Miên chịu đựng khí thế của nam nhân, giống như thiếu nữ hoài xuân, đỏ mặt tiếp tục nói lời trái với lương tâm: “Hơn nữa ngài đối tốt với tôi nhất, còn ôm tôi trở về, tôi, tôi thích anh nhất!”

Giang Miên siết chặt cổ họng, dùng dáng vẻ bình sinh cùng giọng điệu giả tạo nhất nói với nam nhân.

Không biết Thẩm Thời Yến nghe thấy sẽ có phản ứng gì, dù sao bản thân cô cũng phải bị giọng điệu buồn nôn của bản thân làm cho ghê tởm muốn ói.

Không có biện pháp, vì để không OOC, cô chỉ có thể hy sinh thân mình trước.

Thích hắn nhất?

Thẩm Thời Yến đã lâu chưa nghe qua nữ nhân nói hai chữ thích nhất này với hắn.

Lại nhìn Giang Miên, đáy mắt đối phương không hề có một tia tình ý ngượng ngùng.

Thú vị như thế.

Thẩm Thời Yến sau khi đặt Giang Miên xuống vẫn chưa đứng dậy, đôi tay chống bên cạnh người Giang Miên, vòng cô vào trong lòng ngực mình, thân hình cao dài cho dù cúi người, cũng cao hơn Giang Miên rất nhiều.

Giang Miên trộm ngắm ánh mắt hắn, bị Thẩm Thời Yến nhìn thấy, nam nhân khẽ cười.

Thật là vừa ngốc nghếch vừa có chút đáng yêu, theo bản năng muốn sát ngần hơn, hai người cơ hồ càng ngày càng gần, tỏa ra khí nóng lên trên mặt cô.

Đột nhiên để sát vào mỹ nam một đòn ngay tim, Giang Miên chỉ cảm thấy ngực của mình bị đánh trúng.

Khoảng cách này thật sự quá nguy hiểm, ai có thể chịu được một đại soái ca đang nhìn kỹ mình!

Để sát vào xem, làn da Thẩm Thời Yến còn tốt như vậy, cô cũng muốn sờ một chút!

Phi phi phi! Cô đang nghĩ gì vậy!

Đây chính là Thẩm Thời Yến, nói tốt thì hắn là một nhân vật cố chấp, kỳ thật chính là tên biến thái.

Vạn nhất cô sờ soạng hắn, đối phương trực tiếp sẽ bẻ gãy tay cô!

Tưởng tượng đến cảnh bị bẻ gãy tay Giang Miên lập tức tỉnh táo từ trong sắc đẹp.

Sinh thời, Giang Miên trước nay chưa từng dựa sát vào nam nhân như vậy, vô cùng không được tự nhiên mà trốn về phía sau, cố gắng tránh thoát khỏi ôm ấp của nam nhân.

Thẩm Thời Yến tựa hồ đã nhận ra ý niệm muốn trốn thoát của cô, cúi xuống kéo gần thêm vài phần khoảng cách với cô, bóng đen bao phủ trên mặt cô, che khuất ánh sáng trong mắt cô, có thể nhìn ra hoảng loạn nơi đáy mắt.

Nam nhân nhướng mày, ngón tay thon dài xoa từ gò má xuống, nắm cằm, không cho phép cô tránh tầm mắt của mình, ngữ khí sắc bén chất vấn: “Không phải nói thích tôi sao, tại sao lại lùi về phía sau?”

“Em đang sợ tôi?” Thẩm Thời Yến nhìn bộ dáng cô lùi về phía sau, tâm sinh không vui, mày lập tức căng thẳng, con ngươi đen nhánh thâm trầm như nước, sâu kín nhìn cô.

Trong lòng Giang Miên lộp bộp một tiếng, da đầu tê dại, theo bản năng phủ nhận: “Tôi không có!”

Thẩm Thời Yến tất nhiên không tin, dùng sức siết chặt ngón tay, niết ra vài vết đỏ trên cằm cô.

Giang Miên ăn đau ngô một tiếng, vội vàng phối hợp dích lại gần, cúi người lấy lòng nhìn về phía hắn, linh quang chợt lóe suy nghĩ tìm cớ.

Ủy khuất giải thích: “Tôi cho rằng ngài không thích tôi, nên, cũng không dám tới gần ngài! Sợ chọc giận ngài chán ghét tôi!”

Thẩm Thời Yến nhướng mày rậm, giọng điệu trầm thấp khàn khàn: “Ngoan, tôi sẽ không ghét em!”

Giang Miên nghe vậy, còn kém không dựng thẳng ngón tay thề với Thẩm Thời Yến: “Tôi sẽ ngoan!”

Nhưng mà, trong lòng cô lại đánh một cái xem thường cực lớn.

Ngoan cái đại đầu quỷ, muốn ngoan, anh mau chống đi tìm nữ chủ!

Hiển nhiên, hành động Giang Miên chủ động khoe mẽ sát vào Thẩm Thời Yến, khiến nam nhân sung sướng vài phần.

Giang Miên thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong lòng âm thầm phun tào: Hắn quả nhiên chính là đồ biến thái!

Rõ ràng đem cô trở thành thế thân của Đường Miên, cư nhiên còn có thể trầm mê với khuôn mặt của cô.

Làm thế thân thật khó, mỗi ngày đều phải đối mặt với tên biến thái như vậy, không biết đến bao giờ hắn mới có thể quăng mình đi!

Trong phòng tắm, tiếng nước ào ào vang lên, nam nhân vừa đi vào không bao lâu.

Giang Miên nhìn điện thoại một lúc lâu mới có thể hoàn hồn từ trong chuyện vừa rồi, ngay sau đó lại lo lắng đề phòng chuyện tiếp theo.

Thẩm Thời Yến đang tắm rửa trong phòng tắm, chẳng phải có nghĩa là đêm nay hắn muốn ngủ trên giường này sao?

Vây cô làm sao bây giờ?

Thái độ Thẩm Thời Yến đối với cô rất khác thường, Giang Miên không quá xác định hắn còn có thể giống với nguyên tác hay không, cô hoàn toàn không có hứng thú.

Không được, cô đánh cuộc không nổi!

36 kế, chạy là thượng sách!