Xuyên Thư Thành Pháo Hôi Chỉ Muốn Làm Một Sư Tôn Gương Mẫu

Chương 8: Đồ Đệ rất biết nghe lời




Mộ Từ Liên chán chết rồi, đã một tuần trôi qua mà vẫn chưa có tình tiết gì mới, nam chính thì vẫn dáng vẻ trẻ nhỏ dễ dạy tu luyện chăm chỉ từ sáng tới đêm, sau đó lại phải xử lí sự vụ trong phong, hoàn toàn không có ý định làm phiền cuộc sống yên bình của sư tôn y.

Một tuần này số lần Mộ Từ Liên đụng mặt Quân Hiên Thành ít đến đáng thương, gặp rồi cũng chỉ nói dăm ba câu rồi nhóc chăm chỉ này lại đi luyện tập tiếp.

Mạch tiến triển chậm chạp này, đến lúc nào hắn mới có cơ hội soát độ hảo cảm đây!

Hệ thống: [Không nhận ra ký chủ lại để tâm tới độ hảo cảm như thế đấy.]

"Còn không phải do mi sao, muốn giúp nam chính hoàn thành tình tiết thì lúc nào cũng phải kè kè bên y, ta cũng không thể chưng ra cái mặt già nhăn nhó này mãi được."

Hệ thống: [Ồ, vậy thì ký chủ còn không mau đi tìm y đi, ngồi đây than thở cũng không có ích gì.]

Mộ Từ Liên: "Nếu ta biết cách thì đã làm lâu rồi."

...

[Giảm giá cẩm nang "Cách cày độ hảo cảm cho người mới bắt đầu" từ 200 tích điểm xuống 50 tích điểm-]

"Con mẹ nó có tính người chút được không, hoàn thành một nhiệm vụ được thưởng có hơn 20 mà một quyển sách cỏn con đã hét giá 50 điểm, sao mi không đi cướp luôn đi."

[Thế tóm lại là có mua không?]

Mặt Mộ Từ Liên méo sệch, không tình nguyện mà nói: "Giảm nửa giá thì mua."

[Chốt 45, không giảm nữa.]

"Đừng có mà quá đáng, ngoài ta ra thì còn ai chịu bỏ ra cái giá đó để mua thứ đồ bỏ đi này nữa."

[Quả thật quyển sách này là đồ bỏ đi, nhưng là đỏ bỏ đi luôn ẵm top 10 vật phẩm bán chạy nhất cửa hàng.]

"Xem ra trong chuỗi hệ thống có không ít người ngốc nhỉ."

[Mọi người đều thích đồ rẻ giảm giá kịch sàn mà.]

Từ 200 xuống còn 50, nghe ra thì đúng là hời thật...

[Thôi được rồi, 40.]

"Chấp nhận."

[-40]

[Tài khoản của ký chủ còn lại: 10 điểm tích lũy.]

["Cách cày độ hảo cảm cho người mới bắt đầu" đã được chuyển vào túi đồ.]

Hệ thống vừa bòn rút được điểm tích lũy xong đang định chuồn thì bỗng Mộ Từ Liên lại nói:

"Hệ thống đổi người rồi à."

...

[Đúng vậy, đổi cho ký chủ một AI cao cấp hơn.]

Trước khi đi hệ thống còn để lại một câu:

[Đừng lo, đây là dịch vụ đặc biệt nên không có mất phí. Mà ký chủ cũng không cần để ý quá nhiều, dù sao cũng chỉ là một AI thôi, đổi cái nào cũng như nhau cả thôi.]

Nói rồi màn hình xanh biến mất giữa không trung, Mộ Từ Liên im lặng một lúc rồi cũng thở hắt ra, vươn vai đi thẳng vào phòng ngủ tiếp.

"Chậc, sao mình đi đâu cũng bị cái nghèo quấn thân vậy chứ."

- ---------

Sáng hôm sau, Mộ Từ Liên còn đang bận nghiên cứu cẩm nang thì đối tượng đã tự chạy tới để hắn thực hành, điều này khiến một kẻ sống lười thành thói như hắn không khỏi vui sướng.

Quân Hiên Thành không có tâm tư phong phú như vậy, y vào thẳng vấn đề:

"Sư tôn, mấy ngày nay đồ nhi đã thu xếp ổn thỏa chuyện đi lịch luyện ở bí cảnh 'Hắc Diên' rồi ạ, không biết khi nào sư tôn muốn xuất phát."

À à bí cảnh 'Hắc Diên' chứ gì..

Ủa khoan đã, đúng ra phải hai năm nữa bí cảnh này mới mở cửa chứ?!

Xuýt chút nữa là Mộ Từ Liên không khống chế được mà ngã ngửa, hắn không ngừng gọi hệ thống nhưng đáp lại chỉ là một chuỗi im lặng.

Hiệu ứng domino này không phải quá khủng bố rồi, sai số đủ để lấy mười mấy cái mạng nhỏ của hắn.

Sau một lúc trầm mặc, Mộ Từ Liên mới chậm rãi lên tiếng:

"Nếu đã lo liệu xong xuôi cả rồi thì ngày kia liền đi luôn thôi." Mộ Từ Liên lén nhìn sắc mặc nghiêm túc của nam chính, hạ quyết tâm áp dụng chiêu thứ nhất trong cẩm nang. Hắn dơ tay lên vẫy Quân Hiên Thành lại gần mình, bộ dạng vừa nghiêm túc lại vừa khẩn trương.

Tất cả bị nam chính đại nhân chậm rãi thu hết vào tầm mắt, y cũng rất phối hợp mà bước đến cạnh chỗ Mộ Từ Liên đang ngồi.

Chiêu thứ nhất: Xoa đầu.

Mộ Từ Liên đánh nhanh thắng nhanh, trực tiếp đặt bàn tay lên đỉnh đầu y mà vò vò.

"Ừ, con làm tốt lắm."

Lần này đến lượt Quân Hiên Thành ngẩn người, y hơi cúi đầu thỏ thẻ:

"Là sư tôn dạy giỏi ạ, con nào có tài gì, chỉ là lúc trước ở ngoại môn cũng hay làm mấy việc lặt vặt nên có chút kinh nghiệm."

Ài, một đứa trẻ mười lăm có thể sinh tồn một mình trong ngoại môn cũng không dễ dàng gì. Mộ Từ Liên rất có hảo cảm với những người thức thời lại hiểu chuyện như vậy, có lẽ một phần cũng là do hắn từng lâm vào hoàn cảnh tương tự nên trong lòng liền sinh ra cảm giác đồng cảm sâu sắc, bàn tay không yên phận trên đầu Quân Hiên Thành ôn nhu thêm mấy phần.

"Sau này trở thành đệ tử quan môn của ta, sẽ có thêm nhiều việc cần con quản nhưng đừng lo, có sư tôn luôn ở đây bảo vệ con, không cần miễn cưỡng nhún nhường trước người khác nữa."

Đúng là rất ngầu, cơ mà cái mặt già này sắp không trụ nổi rồi. Mộ Tù Liên không kịp nghĩ nữa mà tìm cớ chuồn đi trước.

Trong căn phòng nhỏ còn vương mùi thanh mát của hương hoa tử đằng, Quân Hiên Thành đứng một mình trầm mặc, y ngẩng đầu lên để lộ đôi mắt đỏ ngòm còn vương từng tia ma khí.

Lúc nãy, xuýt chút nữa y đã bẻ gãy cái cổ trắng nõn mảnh khảnh kia rồi.