Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 576




Ban đầu xưởng sữa Hồng Quang chiếm diện tích khoảng nửa mẫu đất, bây giờ đã mở rộng thêm mấy xưởng sản xuất và các khu vực hành chính khác, để thuận tiện cho việc vận chuyển mà còn đặc biệt xây dựng bãi đỗ xe và xưởng vận chuyển, diện tích tăng lên gấp đôi.

Ngoài ra vì mở rộng quy mô sản xuất, xưởng sữa còn tuyển thêm khá nhiều công nhân, chỉ tính những người làm việc ngoài trời mà nhóm Trương Thiên nhìn thấy đã có đến mấy chục người.

Sau khi hết ngạc nhiên, kế tiếp là về nhà nghỉ ngơi trước rồi mới đến xưởng sữa kiểm tra công việc của nửa đầu năm nay.

Trương Thiên cũng không làm phiền mọi người ở xưởng sữa, cô về thẳng nhà.

Nhà nếu để lâu không có người ở rất dễ bám bụi, may mắn là thỉnh thoảng góa phụ Tôn vẫn qua dọn dẹp, Trương Thiên thay hết chăn ga trên giường, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi ngủ giấc.

Sự trở về của Trương Thiên và mọi người mang lại một tín hiệu, chẳng bao lâu sau học sinh các trường cũng kéo hành lý về nhà, cả đại đội lại trở nên nhộn nhịp.

Trương Thiên chỉ thấy những điều này khi tỉnh dậy sau một giấc ngủ.

DTV

Cô ngồi trên giường một lúc mới tỉnh táo được, nhìn ra ngoài trời vẫn còn sáng nên đứng dậy rửa mặt.

Vừa bước ra cửa, chuẩn bị vào bếp lấy nước nóng, cái mũi thính của cô lập tức ngửi thấy mùi thức ăn thơm lừng.

“Em dậy rồi.” Triệu Tùng đang nấu cơm cũng nhận ra vợ, mỉm cười nhấc nắp nồi sắt lên:

“Đúng lúc ăn tối, em đi rửa mặt cho tỉnh táo rồi hãy vào ăn cơm.”

Trương Thiên gật đầu, bước chân nhẹ nhàng đi lấy nước rửa mặt, sau đó hớn hở quay lại ăn cơm.

Trên bàn bày một đĩa cá nhỏ chiên giòn với tiêu muối rắc lên trên.

Mắt Trương Thiên sáng lên, cầm con cá cắn một miếng, mùi thơm nồng lập tức tràn ngập trong miệng, cá bên ngoài giòn rụm, bên trong thịt cá tươi ngon mọng nước, thấm đẫm nước súp đậm đà, hơn nữa cá nhỏ không có nhiều xương nên cắn một miếng là đầy thịt cá.

Một miếng cá chiên thơm ngon, một miếng bánh mì áp chảo, thêm một miếng rau tươi giòn khiến cô ăn không ngừng được.

Triệu Tùng nhìn vợ ăn ngon lành, khóe miệng không kìm được nụ cười mãn nguyện, anh cũng ăn theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-577.html.]

Khi ăn không nổi nữa, Trương Thiên mới luyến tiếc đặt đũa xuống, cầm ly uống một ngụm nước.

“Chiều có ai tìm em không?” Trương Thiên hỏi.

Triệu Tùng lắc đầu:

“Không có, ai cũng biết chúng ta vừa về, chắc đến mai sẽ có người đến tìm.”

Điều này thì đúng, Trương Thiên gật đầu nghĩ ngợi.

Cô vươn vai chuẩn bị ra ngoài đi dạo cho tiêu cơm, quay đầu nhìn chồng.

“Anh có muốn đi dạo tiêu cơm cùng em không?”

Triệu Tùng cắn vài miếng là ăn hết bánh mì còn lại, đặt bát đũa đã ăn sạch vào nồi, sau đó khoác tay Trương Thiên đi ra ngoài.

Mỗi khi đi qua một nhà, Trương Thiên luôn ngửi thấy mùi thơm. Đây cũng là vì đứa nhỏ đi học trong nhà đã về, mọi người dù đau lòng vẫn vui vẻ thể hiện tài nấu nướng.

Cũng có vài người thấy Trương Thiên, vui tươi hớn hở chào hỏi. Có người còn mời họ đến nhà ăn cơm, bị Trương Thiên cười từ chối, sau đó tăng tốc đi về nhà.

“Cảm giác đại đội vẫn như lúc mình đi.” Triệu Tùng cười nói.

Trương Thiên cũng thấy như vậy nhưng nghỉ ngơi hôm nay xong, ngày mai phải bắt đầu bận rộn rồi, còn nửa năm công việc đang chờ làm.

Ngày hôm sau, trời sáng rực rỡ.

Trương Thiên và Triệu Tùng ăn sáng xong thì đến xưởng.

Đường Quyên đã đợi từ sớm, hai người vừa đến, chị ấy giao tài liệu công việc nửa đầu năm nay cho họ kiểm tra.

Theo kế hoạch Trương Thiên đã đặt ra đầu năm, năm nay xưởng đã mua hai trăm con bò sữa chất lượng cao, ngoài ra còn vận chuyển từ Thiểm Tây về năm trăm con dê sữa mới, qua sự cải thiện hoàn thiện của chuyên gia, sản lượng sữa hàng ngày tăng thêm một ký so với dê sữa hiện tại của xưởng.

Chỉ riêng nguồn sữa này đã tốn một trăm năm mươi nghìn, thêm vào đó là tuyển dụng mới một trăm tám mươi công nhân, cùng với mua sắm thiết bị sản xuất mới, xây dựng nhà xưởng và các cơ sở khác, xưởng vừa sản xuất vừa làm thêm giờ cải tạo, tổng cộng tốn ba ba trăm năm mươi nghìn mới xây dựng được như bây giờ.