Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ

Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ - Chương 29




Đúng cái đoạn cao trào nhất thì từ đâu 1 cái gối không biết thân phận đã hạ cách trúng đầu tôi , cảm hứng bị đứt , đầu đập xuống bàn phím tạo lên 1 âm thanh thật khó nghe =.= Há , ai mà ném mạnh tay quá vậy =.= Tôi quay đầu lại , bắt gặp hắn hở nửa thân trên , đầu tóc rối tung đang tức giận nhìn tôi . Body hot quá trời :'>



'' Cô ... '' Hắn chỉ tay về phía tôi '' Cút ra ngoài '' Rồi chỉ tay ra sau hắn .



Tôi nhún vai , đứng dậy bước đi , nhìn hắn khiêu khích '' Tôi chỉ đánh 1 bản nhạc chào ngày mới thôi mà ~ ''



Đi đến ngang hắn , hắn đột nhiên giơ tay chặn cửa , ngăn tôi lại , Nhìn tôi đầy tức giận '' Từ ngày cô đến không hôm nào bình yên nổi à ? Cô có biết cả tuần tôi mới có ngày chủ nhật để ngủ không ? ''



Tôi nhún vai cái nữa '' Thế à ! Tôi là chúa gây rắc rối mà , cũng tại anh gây sự trước , chó không cắn mèo thì mèo cũng sẽ không cào chó thôi ! Đời mà ... '' Hừ ! Thích thì bổn tiểu thư tăng lịch show kín hết cả tuần bây giờ , cho anh không có cả thời gian đi đại tiện luôn ấy chứ :')



'' Ý cô mắn tôi là con chó ấy hả ? '' Hắn trừng mắt .



'' Ôi , tôi nào có ý đấy , anh là người mà ... Chỉ tiến hóa từ chó lên thôi ! '' Vế sau tôi nói thật bé , thật bé .



'' Cô lẩm bẩm gì ... ? '' Hắn nheo con ngươi lại .



'' ơ , lẩm bẩm gì , tôi nào có lẩm bẩm gì đâu ... '' Tôi hất mặt . Đã bảo là tiến hóa từ chó mà , tai thính như tai chó ý ~.~ Đột nhiên tôi nhìn chằm chằm vào body hắn , nhếch môi cười '' Lông nách mọc dài quá rồi , có muốn tôi giúp anh tết bím lông nách cho gọn gàng không ? ... HaHa ''



'' Cô ... '' Hắn nheo mắt , thả tay đang chắn cửa ra , hậm hực bỏ đi . Tôi cười , nói to theo '' Nhớ cắt lông nách cho sạch sẽ nhá ! ~ ''



xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx



Buổi chiều tôi và hắn cùng đến công ty . Chậc , cảnh tượng quá quen thuộc , đó là trôi trong làn sóng phóng viên và fans . Tôi là 1 quản lý , tôi cũng cần phải bảo vệ hắn khỏi đám đông . Bi kịch =.= bi kịch là đây .




Hắn thì ung dung đi một cách bình thản . Tôi và đám bảo vệ thì chật vật vô cùng =.= Nhất là đám fans cuồng , như 1 lũ trốn trại .



'' Anh ơi .. kí tên cho em ... ''



'' Trời ơi , đẹp trai quá ! ''



'' Anh Lâm , em rất hâm mộ anh ! Anh ơi ! ... ''



Bọn họ xồ ra , túm áo , giật tóc tôi =.= Thấy chế hiền bắt nạt quài .



'' Cảm ơn ~^^~ '' Vũ Lâm tươi cười , vẫy tay chào fans . Định mệnh =.= Đi nhanh dùm đi cha nội , vẫy j mà vẫy . Vào được đến đại sảnh thì kiểu tóc búi công sở của tôi xổ hết ra như lông nhím =....= Vội vội vàng vàng sửa lại , hờ , thật xui xẻo .




Rồi , giải tán , đường ai nấy đi . Hắn tập luyện chuẩn bị lên sóng truyền hình ngày mai =__= Còn tôi , xử lí mọi việc của hắn .



Hờ , cũng may là có điều hòa , không thì tôi chết cháy quá !



xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx



Tôi chán nản nằm gục ra bàn >...



100 triệu ? tiêu cả tháng thì dư dả rồi , nhưng còn để tích góp dần dần thì sao ? Liệu có hơi thiếu không ? Sau này hết hạn hợp đồng thì liệu có tích được 1 tỷ ? =.= Không được rồi , hay nhân dịp này kinh doanh gì đó gỡ lại vốn :o Cơ mà kinh doanh cái gì ?




Đúng lúc đấy , điện thoại tôi vang lên '' Có tin nhắn mới ♪ ''



Tôi nhấc máy xem , là tin nhắn của An :



[ Mày >''



Tôi bật dậy o_o ờ nhở .... sao tôi lại có thể quên mất chuyện này nhỉ ... Tôi vội vã nhắn lại :



[ Từ từ , tao sẽ xin . ]



[ Mày chưa xin phải không ? ]



[ Xin lỗi ~.~ ]



[ Cho mày 3 ngày . Không xin được thì chết với tao . ]



[ Rồi rồi ~.~ ]



Tôi ngồi thụp xuống . Xin chữ kí anh ta ư ? Liệu anh ta có cho không ? =.= trăm phần trăm là không .



Chậc =.= Chết tiệt , sao khó khăn thế không biết . Chợt nhớ ra gì đó , tôi mở laptop xem lịch trình làm việc của anh ta . Đúng rồi , 2 ngày nữa anh ta có buổi kí tặng fans ở thành phố Hồ Chí Minh . Vậy là tôi có thể ăn gian 1 tờ . Thấy vui vẻ hẳn lên , tinh thần làm việc cũng hăng hái hơn . Tôi bắt tay vào làm việc thật lực . Oa ~ Sắp được đi du lịch rồi ~