Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ

Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ - Chương 31




' Hộc ... hộc ... '' Tôi vừa thấy khách sạn ngay trước mắt liền ngừng chạy . Chân cẳng mềm nhũn , ngã khụy xuống đất . Trời ơi T^T Tôi đưa tay lên vỗ ngực , bình tĩnh lại một chút , liền ngẩng đầu . Tình trạng của hắn cũng không khác tôi mấy , mỗi tội hắn đứng được còn tôi thì không T^T .



Hít lấy hơi , tôi run run hỏi hắn : '' Anh ... anh lấy đâu ra số tiền đó ? Tên phung phí này .... ''



Anh ta ngửa cổ lên trời , vò vò mái tóc : '' Tôi vừa cứu cô đấy >'''



Tôi nuốt nước bọt , lấy sức , nói : '' Biết ... Nhưng mà ... đưa một tờ thôi ... còn lại ... đưa tôi này .... ''



Anh ta bật cười '' Cô thích thì mai tôi đưa cô ra chợ mua chụp sấp . ''



'' Mua? '' Tôi sững lại, ngẫm 1 hồi '' Tiền âm phủ ? ''



Vũ Lâm gật đầu '' Chứ cô nghĩ tôi kiếm đâu ra số tiền đó . ''



'' ... '' Ừ nhỉ ! Tôi thở dài '' ... Mà làm sao anh tìm thấy tôi ? ''



'' Ừm , lâu quá không thấy cô về , đi tìm tính sổ . Tôi đang đi thì thấy cô mướt mải chạy ngược lại rồi tự dưng bị túm tóc vào trong ngõ , túi bánh tráng trộn rơi luôn T^T Uổng quá mà ! Thế là tôi chạy tiếp mua túi mới và mua thêm 1 ít tiền âm phủ để cứu cô vậy. '' Hắn nhìn tôi , nói .



'' ... '' Nghe cứ làm sao ý '' Thế túi bánh mới đâu ? ''



'' ... '' Hắn cười một cái gượng gạo rồi nói '' Rơi mất rồi . ''



'' ... '' Tôi không nói gì nữa , cái lý do của anh ta cứ hư cấu sao á



Tôi đưa tay xuống đang định bóp chân một tí thì bỗng thấy đằng xa có một thân hình con voi chạy với tốc độ ánh sáng đến đây . Một người đàn ông hở nửa thân trên , xăm hình vô cùng hổ báo , tay cầm 1 xấp tiền , ánh mắt dữ tợn với cái đầu trọc lóc . Gã vừa chạy vừa chỉ vào chúng tôi , rít qua kẽ răng :



'' Thằng ranh kia ! Mày dám lừa tao à ? Đ*t mẹ chúng mày %$#8^*(^$$^% '' Gã chửi um lên .



'' Á Á Á '' Tôi và hắn đồng loạt hét lên . Dù đau chân mấy , tôi vẫn phải gượng đứng dậy , ba chân bốn cẳng chạy một mạch vào khách sạn T^T Khốn khổ khốn nạn thân tôi không chứ ~~




'' Đứng lại !!!! '' Gã gào lên ở phía sau



Chúng tôi chạy một mạch băng qua cửa chỉnh , hốt hoảng bấm loạn xạ cái thang máy , đập cửa rầm rầm T___T Sao mà lâu vậy thang máy ơi . Đúng lúc đó , tôi quay lại , gã đã chạy được gần tới cánh cửa rồi . Tâm trí lại càng hoảng , muốn bấm cho nổ cái nút luôn quá T^T



'' Tinh . ''



Cửa thang máy chậm rãi mở ra . Cả tôi và hắn đồng loạt chen ngay vào rồi bấm đóng cửa thang máy và lên tầng 29 . Và giờ thì cái cửa thang máy lại chậm rãi đóng lại T___T Tôi đứng một góc , run cầm cập '' Béo gì mà chạy dữ vậy trời ... ''



'' Béo đâu T___T Là to xác thì có . Hulk da người phiên bản VN ah~ '' Hắn run không kém . Và gã to xác kia thì vẫn hùng hục chạy như trâu đến đây '' Đứng lại bọn ranh con kia ! ! ! Tao sẽ kiện chúng mày vì tội đưa tiền giả ''



Một ông bảo vệ lạch bạch chạy tới , hỏi '' Tiền giả ? Là sao ? ''



'' Tao cướp tiền con ranh kia , thằng anh trai nó đưa tao tiền âm phủ T__T '' Gã dừng lại , chỉ tay về phía chúng tôi .




'' Hả ? '' Mặt người bảo vệ đờ ra ._.



Đúng lúc đó , cửa thang máy hoàn toàn đóng lại , tôi cười phá lên , đúng là phát ngôn gây sốc . Đi ăn cướp rồi tự khai :'D



'' Còn cười à ? Tại cô mà tôi bị vạ lây ='''= '' Hắn cau có .



Tôi vội bịp mồm , cười hối lỗi . Cũng tại tôi hết mà T___T



'' Tinh '' Cửa thang máy bật mở , hắn đi trước , tôi theo sau , lững thững đi ra khỏi thang máy . Tôi đang định đi vô phòng của mình thì hắn gọi với theo '' Khoan ! ''



'' Hả ? '' Tôi quay lại .



'' Cầm đi ... '' Hắn ôm ra đống poster và cd đã kí đưa tôi . Tôi nhận lấy , gật đầu rồi mới vô phòng .




Thật kì lạ . Tôi không ngờ anh ta dễ lừa như vậy -.- Cứ tưởng sẽ khó khăn lắm ! Ruốt cuộc là do anh ta ngu đột xuất hay tại kế hoạch của tôi quá hoàn hảo ?



Phù , thôi kệ đi . Tôi đánh răng , thay quần áo rồi leo lên giường , đem một chiếc cd ra ngắm nghía . Chữ kí thật đẹp ! Phóng khoáng , uyển chuyển và có chút bá đạo y như con người anh ta .



Nhắc mới nhớ , tôi chưa bao giờ nghe nhạc của anh ta cả , hay bây giờ thử một chút ... Tôi lôi cd ra khỏi vỏ , cho vào máy tính mang theo , bật vol vừa phải . Tôi nằm xuống và ấn nút phát .



'' Xin chào ,



Mình là Vũ Lâm đây . Cảm ơn đã tham gia buổi ký tặng . Chiếc CD này sẽ là món quà bất ngờ dành cho bạn , mong bạn thích nó !



....



Qúa khó để quên em



Khi nắng đã nhạt màu



Khi mưa đã ngừng khóc



Khi gió đã ngừng thổi



Khi mặt trời không thể tỏa nắng .



Anh vẫn sẽ ở đây đợi em



Dù em làm gì , em là ai