10 Triệu Một Đêm Em Đi Không?

Chương 71: Không 'bắn' vào trong là được chứ gì! ( H+ )




" Con im miệng, không có con cha sẽ không về! "

Dứt câu, liền tung một cước nhắm thẳng vào hạ bộ của người đối diện. Cũng như lần trước, Ngô Hạo như đoán được bước tấn công tiếp theo của ông nên dễ dàng né tránh được.

Anh buông tay khỏi nấm đấm của Diệp Tấn, nhanh nhẹn lùi người về sau, lại như thần tốc tiến lên tung một đấm vào bụng ông.

Diệp Mai Chi hoảng sợ hét lớn, lúc này không biết nghĩ gì đột nhiên xoay người bưng mặt Ngô Hạo lên hạ xuống một nụ hôn.

Thời khắc ấy, tất thảy mọi người xung quanh đều cả kinh, kể cả Ngô Hạo. Dù vậy, anh cũng không có ý né tránh, thản nhiên tiếp nhận sự mềm mại ngọt ngào bên viền môi.

Thấy vậy, Diệp Mai Chi lấy hết can đảm tách hai cánh môi của anh ra luồn vào trong. Thành thục khuấy đảo khiêu khích. Đây không phải nụ hôn đầu của cô, nên chí ít có một chút kinh nghiệm.

Lúc này, Ngô Hạo chợt luồn tay vào tóc gáy cô kéo ra. Hai bờ môi đang dây dưa bất đắc dĩ phải dừng cuộc, kéo ra một sợi chỉ bạc mỏng lấp lóe nổi bật trong bóng tối đen ngòm.

Diệp Mai Chi đoán rằng sau đó anh sẽ nổi điên vì hành động này của mình bèn vội nói, thanh âm mềm mại, vừa vặn đủ để hai người nghe:

" Anh không có hứng thú với tôi, nhưng tôi lại cực kỳ hứng thú với anh! Chúng ta trở về phòng được không? "

Cô nhìn anh, sự sắc sảo luôn ngầm chứa cái nhìn khinh bạc cho đối phương đã không còn nữa. Thay vào đó là một kiên định chưa từng thấy. Vừa hay có chút run sợ, có chút bần cùng, và còn có cả sự chân thật không nói thành lời.

Ngô Hạo dường như bị cuốn sâu vào đáy mắt kia, bằng cách nào cũng chẳng thoát ra được. Lực đặt ở tóc gáy Diệp Mai Chi dần nới lỏng. Mồi lửa vừa bị kích thích sau lời nói của cô thoáng chốc bùng cháy dữ dội.

Anh híp mắt đáp trả cô, đôi mắt vốn mang vẻ lạnh lùng hung ác nay càng trở nên trầm đục:

" Được! "

Dứt câu liền xoay người bước đi. Bấy giờ, Diệp Tấn mới có phản ứng, ông chân trước chân sau ôm bụng vừa đuổi theo vừa hét lớn:

" Tiểu Chi, đừng đi! Thằng khốn! Thả con gái tao ra! "

Diệp Mai Chi lo lắng nhìn ông lắc đầu nguây nguẩy, ý bảo mặc kệ cô. Cô khẽ nói, chưa bao giờ sống mũi lại cay xè như vậy:

" Cha! Hãy về đi! "

Hình bóng người cha theo từng chuyển động của anh xa dần và nhỏ lại, mờ nhạt trong tầm khuất sáng.

Người kia vẫn không có dấu hiệu dừng bước, biếng nhác nghiêng đầu hừ lạnh một tiếng. Ngón trỏ và ngón cái của một tay rảnh rỗi hờ hững búng một cái. Sau đó, trên trần nhà lập tức trở nên ồn ào. Diệp Tấn cảnh giác ngước lên nhìn, bên trên bỗng xuất hiện một hàng rào chắn như hung thần đổ ập xuống. Ông giật mình, nhanh nhẹn lùi về phía sau né tránh.

Khi Diệp Tấn hoàng hồn trở lại, cách nhau một rào chắn kiên cố, người đàn ông và cô con gái đã biến mất hoàn toàn trong bóng tối.

_________________________________



Bước chân Ngô Hạo vững vàng, tùng bước mạnh mẽ nện xuống mặt đất. Chóng vánh đã vác cô vào trong thang máy. Vừa nhấn nút lên tầng, anh đã thả Diệp Mai Chi xuống, dồn ép cô vào một góc hôn điên cuồng.

Không giống trước đó, lần này Ngô Hạo ở thế chủ động, từng động tác từ cắn mút đến càn quét, Diệp Mai Chi đều không bắt kịp.

Nụ hôn của anh vừa điên cuồng, vừa bùng nổ kèm theo một sự đối đãi thô bạo riêng biệt. Hôn đến thần hồn điên đảo như vậy Diệp Mai Chi chưa từng trải qua bao giờ. Không tránh khỏi uất ức nức nở mấy tiếng, âm thanh rất đỗi tự nhiên lại vô cùng kiều mị.

Nghe được âm thanh của cô, Ngô Hạo hài lòng càng thêm phấn khích tấn công. Anh luồn tay ra sau gáy cô đẩy lên phía trước, tay còn lại đồng thời kẹp chặt chiếc eo nhỏ dán chặt vào thân mình, ép cô phải đón nhận cuồng nhiệt của mình.

Diệp Mai Chi không phản kháng, tuy bị hôn đến ngây người nhưng vẫn ngoan ngoãn phối hợp. Hai bàn tay thon dài trắng nõn đặt hờ trước ngực áo Ngô Hạo, đôi lúc khẽ siết lấy.

Cuối cùng khi buông tha cho nhau, cả hai đều phải thở dốc kịch liệt. Thân nhiệt dường như tăng lên đến mức ngưỡng dương vô cùng. Phảng phất xung quanh trong không gian kín mích là hương vị bùng nổ của dục vọng.

Tháng máy lên đến tầng 10, Ngô Hạo gấp gáp vác cô trở về phòng. Cánh cửa vừa mở, mùi hương quen thuộc liền xộc vào khoang mũi. Ít nhất thì mấy ngày nay cô đều trú ngụ ở đây, cảm giác đã không còn xa lạ, lại rất khó để diễn tả thành lời.

Anh không thương tiếc thả cơ thể mềm mại trên vai xuống giường. Theo lực của Ngô Hạo, Diệp Mai Chi cảm giác như mình đã bị nuốt chửng bởi tấm nền sau đó lại nó được nhả ra, cả cơ thể nhất thời bật lên trên không trung trong tích tắc, cuối cùng hạ cánh an toàn.

Vừa tiếp đất, cả người đã bị một vóc dáng cao lớn đè lên, đồng thời ấn xuống môi một nụ hôn. Trong khoang miệng Diệp Mai Chi bấy giờ đều mang tư vị của người đàn ông trước mặt. Mùi thuốc lá nồng đậm ôm bao sầu tư, hương rượu ngọt bùi lại chất chứa toàn là cay đắng. Cô vô thức vòng tay qua cổ Ngô Hạo, cả cơ thể dán chặt vào người anh, nhắm nghiền mắt cảm nhận tất cả.

Người đàn ông này có gì đó rất không bình thường. Ít nhất thì đối với cô, anh đặc biệt!

Diệp Mai Chi được ông chủ của Tử Thượng - Tề Vỹ Thiên tặng cho anh như một món hàng, nhưng anh đã không tổn hại đến cô dù chỉ một chút, thậm chí đối đãi rất mực chu đáo.

Kể cả khi biết rõ cô đã làm hại Tư Duệ, em gái cùng cha khác mẹ của anh, anh cũng chỉ cảnh cáo cô.

Nghĩ đến đây, Diệp Mai Chi chợt thắc mắc. Theo lời Ngô Hạo kể, Tư Duệ đã bị anh dồn ép đến mức phải đi bán thân. Chứng tỏ quan hệ giữa hai người cực kỳ không tốt! Càng cho thấy rõ, Ngô Hạo là một người anh trai tàn nhẫn, vô tình. Thế thì tại sao anh vẫn ở trước mặt cô bảo vệ cho con bé ấy?

Dòng suy nghĩ của cô chợt bị cắt ngang khi Ngô Hạo bất ngờ kéo quần cô xuống. Cũng lúc này Diệp Mai Chi phát hiện ra, thân trên đã nhẵn nhụi, áo khoác và áo nỉ bông đã được anh cởi phăng tự bao giờ, chỉ còn mỗi chiếc áo lót màu đen được đẩy lên hời hợt, để lộ ra bầu ngực căng tròn, tinh tế. Mất ba giây định thần, cô chợt kêu lên:

" Ngô Hạo! Chờ đã! "

Động tác ở tay khựng lại, ánh mắt anh có vài phần lạnh lùng ngước lên nhìn cô:

" Hết hứng thú rồi? "

Diệp Mai Chi lắc đầu:

" Không phải! "

Ngưng một lúc, cô chớp chớp mắt nói tiếp:

" Anh có 'cái kia'' không? "



Ngô Hạo lập tức hiểu ý, anh cười nhạt:

" Cần thiết sao? Không bắn vào trong được chứ gì! "

Vốn đã qua độ tuổi thiếu nữ thơ dại, chuyện gì cần biết cũng đã biết, vấn đề nhạy cảm cũng không phải chưa từng thấy qua. Ấy vậy mà bây giờ khi đối diện với một người đàn ông, trực tiếp nghe những lời này từ miệng anh ta thốt ra, Diệp Mai Chi vẫn không khỏi đỏ mặt. Cô cảm nhận được rõ máu từ khắp nơi đang đổ dồn lên sau da mặt, bối rối không thôi.

Thấy cô không đáp, Ngô Hạo miễn cưỡng với tay ra sau, lấy trong hộp tủ đầu giường một gói nhỏ thẩy lên giường ở chỗ bên cạnh hai người đang nằm. Song, lại vùi đầu vào ngực cô, thong thả cắn mút.

Bị khiêu khích nơi đỉnh đồi, Diệp Mai Chi khó chịu uốn éo người muốn tránh né. Tránh né không được lại giống như hưởng ứng sự khiêu khích kia.

Ngô Hạo đưa tay xoa nắn bên ngực còn lại của cô. Lòng bàn tay to lớn vừa vặn bao trọn nơi mềm mại đàn hồi bên dưới. Tựa hồ thứ này sinh ra là để dành riêng cho anh vậy. Ngô Hạo thích thú, cố ý bóp một cái thật mạnh. Người phụ nữ dưới thân lập tức có phản ứng.

Diệp Mai Chi kêu lên một tiếng đau đớn trừng mắt nhíu mày nhìn anh. Chỉ thấy Ngô Hạo cười cười bằng nửa khuôn miệng, hoàn toàn không có chút hối cãi, còn cố ý bóp thêm mấy cái. Ngón trỏ của tay khác đồng thời vân vê nhũ hoa trên đôi gò bông còn lại, xoay tròn khiêu khích:

" Đau à? "

Cô nuốt xuống cục tức trong cuống họng, gật đầu một cái:

" Anh đừng có trả thù tôi bằng cách này! "

" Tôi không có thù với cô! "

Anh nói đoạn, đứng thẳng dậy cởi áo khoác và áo giữ nhiệt trên người ra:

" Càng không vì ai làm điều này! "

Nói xong, dứt khoát tháo gỡ thắt lưng bên hông cùng chiếc quần jean màu đen. Trên cơ thể cao gầy nam tính bấy giờ chỉ còn lại một chiếc quần lót. Ở giữa gồ lên một khối, vật kia đã sớm thức tỉnh, ngóc đầu ngạo nghễ nhưng tạm thời bị cản trở tạm thời chưa thể xuất binh.

Diệp Mai Chi nhìn lướt qua cơ thể người đàn ông trước mặt một cái rồi vội vàng rời đi. Không khỏi lén nuốt nước bọt.

Ngô Hạo không có thể hình cường tráng, đô con như những chàng trai mà cô vẫn yêu thích trên mạng. Thế nhưng dáng người anh trông tinh tế hơn, lại vô cùng khỏe khoắn khiến người ta không khỏi muốn ngắm nhìn thêm lần nữa.

Đột nhiên, cằm bị một lực xoay mạnh, ép cô phải ngước lên, đối diện với ánh mắt nâu sẫm tràn đầy dục vọng phía trên.

Khoảng cách hai người rất gần nhau, trong không gian yên tĩnh bấy giờ còn có thể nghe rõ tiếng tim đập lẫn hơi thở của đối phương. Anh và cô lần lượt một người đứng một người ngồi. Diệp Mai Chi ngồi trên giường ngẩng đầu nhìn vào mắt anh. Hồi sau mới giật mình phát hiện ra, con mãnh thú ở sau lớp vải kia đang hùng hổ chĩa ở trước mặt.

______________________________

-Còn tiếp-