Hôm nay Song Ngư chỉ có vài tiết dạy vào cuối buổi sáng nên đến giữa ngày cô mới có mặt ở trường.
Lúc vào phòng giáo viên, đột nhiên cảm thấy không khí nơi đây có chút náo nhiệt hơn mọi ngày, Song Ngư cũng không suy nghĩ gì nhiều, vẫn như thường rất vô tư đi vào, gặp ai thì vẫn vui vẻ nở nụ cười.
Nhưng rồi thâm tâm có chút tò mò, thế là Song Ngư liền hỏi ngay một cô giáo đang đứng gần đó: "Hôm nay có chuyện gì mà trông có vẻ náo nhiệt hơn thường vậy ạ? "
Cô giáo này nghe vậy liền có chút bất ngờ khẽ mỉm cười: "Cô cũng tinh ý thật, hôm nay cô Sư Tử mới đi dạy lại. Mà mỗi lần cô ấy xuất hiện thì đều náo nhiệt như vậy đấy, lâu ngày không gặp nên cô ấy cứ đi quanh để tụ tập nói chuyện."
Song Ngư nghe đến thì "À" lên một tiếng, gật gù như đã hiểu.
Thấy gương mặt xinh đẹp nhưng có phần ngây ngô đang nghiêm túc lắng nghe trông rất dễ thương, nữ giáo viên này không nhịn được bèn véo véo bên má Song Ngư, còn Song Ngư thì rất ngoan ngoãn nở nụ cười. Nhìn như người lớn đang vỗ nựng bé con vậy.
Đến giờ, hai người liền tạm biệt nhau, Song Ngư cũng đi về phía bàn mình. Dường như việc cô là giáo viên trẻ nhất ở đây nên rất được các thầy cô khác chiếu cố và giúp đỡ rất nhiều.
Vừa mới đặt chiếc túi lên bàn thì một giọng nữ lạ lẫm bất ngờ vang bên cạnh Song Ngư làm cô có chút giật mình.
"A! Cô là Hạ Song Ngư, giáo viên dạy Văn mới của trường sao?!"
Giọng Sư Tử lúc này có chút hơi khoa trương, tông giọng vì thế cũng cao hơn thường ngày vài bậc, làm người bình thường nghe xong ít nhiều đều phản ứng như Song Ngư vừa rồi.
Song Ngư cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, khẽ quan sát cô gái trước mặt mình.
Gương mặt vừa nhỏ lại vừa trắng, ngũ quan hài hòa trông vô cùng diễm lệ, môi đỏ mọng nở nụ cười hướng về phía Song Ngư. Đây chính xác là một người đẹp khiến người nhìn phải trố mắt.
Lúc này Sư Tử đang nở nụ cười xinh đẹp, dường như càng tăng thêm phần khí chất, vừa mị hoặc lại vừa thân thiện.
Cô biết Sư Tử là một người chắc hẳn có giá trị nhan sắc, vì trước đó cô đã từng thấy sơ qua lúc Sư Tử và Song Tử cãi nhau. Nhưng khi đứng đối diện như này, một câu có nhan sắc thật sự là quá hổ thẹn khi dùng để miêu tả Sư Tử. Bởi vì Sư Tử rất đẹp.
Mà Sư Tử ở đối diện cũng không che dấu gì sự ngạc nhiên trên nét mặt của mình lúc này.
"Cô đẹp thật đấy, mà nói nhỏ với cô điều này, đừng đi mà kể với ai." Sư Tử đột nhiên ghé sát lại gần Song Ngư, Song Ngư cũng phối hợp chòm người lại gần, "Từ khi đi dạy đến giờ, cô là đồng nghiệp đẹp nhất mà tôi thấy đó."
Dứt lời, hai cô nàng đều đối mắt nhìn nhau, đến tận một hồi, cả hai không hẹn mà cùng bật cười thành tiếng.
Tuy chỉ vừa gặp nhau nhưng Sư Tử và Song Ngư cảm thấy rất thoải mái khi trò chuyện, tựa như đã quen biết từ lâu vậy.
"Cô thú vị thật đấy Sư Tử."
"Cảm ơn nhé, lời khen này tôi cũng nghe tất nhiều."
Sư Tử vừa nói vừa hất tóc trong đầy kiêu ngạo, làm Song Ngư trông thấy bỗng có chút buồn cười. Thế là hai cô nàng lại nhìn nhau cười thêm một trận nữa.
Trước lạ sau quen, một lời chào gặp mặt để bắt đầu cho một mối quan hệ mới tại nơi làm việc, và cũng giúp Sư Tử và Song Ngư trở thành cặp đồng nghiệp thân thiết đến tận mai sau.
Không khí vẫn đang hài hòa cho đến khi một giọng nam vang lên, làm thu hút sự chú ý của cả hai và nhất là Sư Tử.
"Đi chơi về rồi đấy à, tôi tưởng đâu cô chạy theo luôn ánh trăng sáng của cô rồi chứ!"
Song Tử vừa cười vừa cất lời hướng đến hai cô nàng, nhất là Sư Tử. Nhưng nếu để ý kỹ sẽ cảm nhận được ý cười của anh có điểm rất lạ, nói trắng ra là một cái nhếch mép đầy móc mỉa cho đối phương.
Mà đối phương theo ánh mắt của Song Tử lại chính là Sư Tử cũng đang tỏ thái độ lườm nguýt ra mặt.
Cảm nhận được sự đối nghịch của hai bên, con nai vàng Song Ngư đang tự trấn an mình bằng hành động vuốt ngực khi bị kẹp giữa hai con mãnh thú này.
Đôi khi chỉ là người ngoài cuộc nhưng lại bị dọa sợ hơn là người trong cuộc.
"Ha. Thì sao nào? Phải về chứ, về xem mặt anh dạo này còn đính cái vẻ đáng ghét đó không. Ai ngờ." Sư Tử khoanh tay trước ngực, bĩu môi khinh khỉnh: "Ngày một đáng ghét hơn."
"Ha. Tôi sẽ xem đây là một lời khen."
Song Tử nở nụ cười công nghiệp hết sức giả trân. Lúc sau cũng không quên đối đáp lại Sư Tử.
"Còn cô trông vẫn ngốc như xưa nhỉ. Trên mặt giờ hận không thể dán luôn cụm chữ: Tôi là kẻ ngu ngốc, lên đó luôn kìa."
"Nè nè thầy Lâm Song Tử, anh cứ luôn miệng bảo tôi ngốc, anh thì biết cái gì mà mắng tôi."
Sư Tử tức đến bật người dậy, nói như hét lên đã làm thu hút sự chú ý của nhiều người nhìn đến.
Nhưng có lẽ đã quá quen với cảnh này nên những vị thầy cô giáo khác chỉ lắc đầu cười xòa rồi bỏ đi, hoàn toàn không có ý gì gọi là can ngăn.
Chỉ có Song Ngư là giáo viên mới vào nên rất bối rối khi chứng kiến cảnh tượng này. Cô rối rắm nhìn cảnh tượng trước mặt, không biết phải làm sao cho hòa cả đôi.
"Hai, hai người bình tĩnh một chút."
"Đồ có mắt không tròng, trời cho cô con mắt không biết nhìn người."
"Cũng nhờ trời cho tôi con mắt nên mới thấy rõ được cái tâm địa của con người anh luôn đó."
"Song Tử, Sư Tử, hai người bình tĩnh lại chút."
"Chuyện gì!!!"
Không hẹn mà cả hai cùng quay sang Song Ngư, lại cùng đồng thanh nói như hét vào mặt cô khiến cho cô bị dọa đến hồn xém rớt ra ngoài.
Dường như Song Tử và Sư Tử đều ý thức được hành động lỗ mãng của mình, hai người nhanh chóng xin lỗi Song Ngư, mặc dù Song Ngư vẫn chưa hoàn toàn bình ổn cho lắm.
Không lẽ tiếp xúc với học sinh nhiều quá nên bọn họ quên mất mình là giáo viên luôn sao?
Sư Tử ngại ngùng ngồi xuống, còn Song Tử thì cũng bối rối lục lọi gì đó trên bàn, tay còn lại thì xoa xoa nhẹ sau gáy.
"Tôi đi nhé, cô nhớ cẩn thận cái người ngồi cạnh cô đó." Song Tử trở lại dáng vẻ anh tuấn như thường, anh nở nụ cười nói với Song Ngư.
Song Ngư nghe anh nói vậy thì đành đáp lại bằng một nụ cười ái ngại, mắt khẽ liếc sang người bên cạnh mình thì bắt gặp Sư Tử cũng đang lườm nguýt Song Tử đến cháy cả mắt.
Nếu ở đây không có người thì cô tin là Sư Tử sẽ nhào tới người Song Tử mà cắn xé đến không còn một miếng xương quá.
Song Tử có vẻ không mấy quan tâm đến thái độ Sư Tử, anh dứt lời liền đi ra khỏi phòng, trông có vẻ khá gấp rút.
Thấy người đã đi, Song Ngư mới hỏi nhỏ Sư Tử: "Hai người có hiềm khích gì mà đến nỗi gặp đâu là cãi đấy luôn vậy?"
"Đó là cái người vô duyên nhất mà tôi từng gặp." Sư Tử nhếch môi:" Thật phí cho ngoại hình đẹp của anh ta."
"..." Càng nghe thì máu tò mò của Song Ngư càng dâng cao, "Hai người như này từ bao lâu rồi vậy? Đừng nói là ghét nhau từ cái nhìn đầu tiên rồi nha."
Song Ngư cười xòa nói đùa, ai ngờ Sư Tử nghe xong liền rất từ tốn mà gật đầu, việc này không khỏi khiến cho Song Ngư ngây người ngay tức khắc.
"..." Tùy tiện phát ngôn thôi vậy mà là sự thật.
"Thật ra thì chuyện bắt đầu cũng lâu rồi, tầm khoảng lúc tôi mới về trường này dạy." Sư Tử miên man suy nghĩ, mày đẹp thoáng chốc có chút nhíu lại, "Ngày đầu đi làm thì tôi với Song Tử đã có hiểu lầm, đó là chúng tôi đi xe đụng nhau. Tôi thì vội mà anh ta cũng vội, vấn đề là cả hai đều cho rằng mình là đúng và bắt đầu xảy ra tranh chấp."
"Vì sắp trễ nên tạm thời chúng tôi trao đổi phương thức liên lạc rồi để sau giải quyết. Xong rồi cô biết chuyện gì xảy ra không?" Sư Tử hỏi ngược lại Song Ngư, còn Song Ngư thì tròn mắt lắc đầu.
"Tôi gặp anh ta ngay ở trường này, nhưng sau thì tôi và anh ta có nói chuyện và cũng bỏ qua cho nhau về sự việc đó, coi như đồng nghiệp xí xóa. Nhưng mà cái thái độ của anh ta lúc đó làm cho tôi rất khó chịu. Hứ"
Song Ngư rất chuyên tâm vào câu chuyện, thúc giục Sư Tử kể tiếp.
"Nhưng càng về sau thì càng nhiều chuyện xảy ra. Anh ta suốt ngày trêu tôi, thêm chuyện học sinh lớp anh ta gây sự với học sinh lớp tôi, rồi học sinh lớp tôi và lớp anh ta vụn trộm yêu đương qua lại nhau. Không hiểu vì sao lớp tôi cứ có chuyện gì là đều dính mãi vào lớp anh ta, năm nào cũng vậy. Nhưng người tôi không thích nhất vẫn là Lâm Song Tử đáng ghét đó."
Song Ngư ngồi gật gù bên cạnh, trông rất thưởng thức về mối quan hệ của hai người. Nếu ở đây có tách trà hoặc bắp rang bơ thì còn tuyệt gì bằng.
Càng kể càng bức xúc, Sư Tử lúc sau còn đập bàn, "Nhưng cô biết bọn tôi chính thức cạch mặt nhau là từ lúc nào không, đó là anh ta dám nói xấu bạn trai tôi!"
Song Ngư há hốc khi nghe đến đây, cô không nghĩ chuyện này còn liên quan đến bạn trai Sư Tử nữa.
"Song Tử đợt đó cứ lượn lờ kể với tôi toàn là những chuyện như cắm sừng, yêu đương lừa gạt nhau, người thứ ba này nọ đủ cả." Sư Tử nghiến răng nghiến lợi kể: "Rồi anh ta dám nói là bạn trai tôi ngoại tình, tôi bị cắm sừng."
"Khoan khoan." Song Ngư lắp bắp hỏi: "Sao thầy Song Tử biết được bạn trai cô?"
Sư Tử cũng rất thoải mái giải thích: "Thì anh ấy hay đến đón tôi mà, thầy cô ở đây hầu như ai cũng thấy qua hết rồi."
Nhưng Song Ngư có vẻ rất đăm chiêu suy nghĩ, cô cất lời: "Lỡ thầy ấy muốn giúp cô thì sao?"
"Tôi nghe xong cũng bán tín bán nghi, suốt một tuần trời tôi theo dõi bạn trai mình, nhưng cuối cùng là có thấy gì đâu." Sư Tử bĩu môi, "Song Tử anh ta ghét tôi nên tìm cớ gây sự nhằm làm tôi và bạn trai hiểu lầm nhau đó mà."
Mặc cho Sư Tử vẫn đang lên án Song Tử bên cạnh, Song Ngư vẫn có chút gì đó không hiểu ở đây.
Tại sao cô vẫn nghĩ là Song Tử có ý giúp Sư Tử nhỉ, cô còn tin Song Tử không phải là người như vậy nữa, nhưng cô không dám nói ra cho Sư Tử nghe.
Khẽ thở dài một hơi, thật là đau đầu quá đi à.
.........
"Anh hai, bên này!"
Người đàn ông nghe tiếng gọi quen thuộc liền quay sang, khuôn miệng thoáng chốc cũng cong lên, chân dài bước đến.
Thân hình vừa cao lớn lại vừa cân đối, vai rộng eo hẹp, quần đen áo đen, áo sơ mi cởi ra hai cúc, lộ ra phần cổ thon dài. Ngũ quan góc cạnh anh tuấn cương nghị, trên gương mặt người đàn ông lúc này đang nở nụ cười nhạt, làm tăng thêm phần mị hoặc.
Cả người toát ra khí chất tinh anh, đỉnh đạc, vừa lạnh nhạt nhưng cũng đầy mê người.
Chỉ cần kéo vali rồi đi giữa sảnh sân bay thôi cũng đã thu hút ánh nhìn của vô số người qua lại.
"Em đợi anh lâu không Song Tử?"
"Lâu gì đâu."
Hai anh em Lâm Cự Giải và Lâm Song Tử lâu ngày gặp lại, cả hai thân thiết vỗ vai nhau hỏi chuyện rồi nhanh tay thu gọn hành lý ra sau cốp, hai người nhanh chóng lên xe lái về nhà.
Trên đường về, cả hai trò chuyện suốt buổi, không khí trông hài hòa vô cùng.
Việc Cự Giải về nước hôm nay chỉ nói cho riêng Song Tử biết, còn ba mẹ hay người thân hai người thì chỉ biết anh sắp về chứ không hề biết anh về ngày nào.
À có thêm một người nữa biết chuyện này.
Cự Giải tay cầm điện thoại xoay xoay bốn góc, ánh mắt nhìn vào một khoảng trống, tay còn lại thì vân vê trên khóe môi lúc này đang nở một nụ cười.
Thấy anh trai mình đột nhiên ngồi cười một mình, Song Tử khó hiểu nhìn sang.
"Anh có chuyện gì vui sao?"
Cự Giải không trực tiếp trả lời câu hỏi của Song Tử, "Thiên Yết không đi cùng em đến đây à?"
"Không biết" Nhắc đến, Song Tử chỉ lắc đầu rồi cong khóe môi: "Cũng qua độ tuổi thiếu nữ rồi mà còn ngại ngùng."
Hai anh em không hẹn cùng bật cười thành tiếng. Còn cái người đã qua độ tuổi thiếu nữ trong lời Song Tử nói thì đang thấp thỏm ngồi ở nhà hắt xì liên tục.
Thiên Yết xoa xoa cánh mũi, lầm bầm trong miệng, hoàn toàn không hề biết bản thân đang bị người ta nhắc đến.
Đánh mắt nhìn đồng hồ, chắc hẳn giờ này cả hai đã gặp nhau rồi.
Thiên Yết lấy điện thoại ra, tay thoăn thoắt nhắn tin.
[Thiên mỹ nữ Yết: Cự Giải về rồiiiiiiiiiiiii ]
[Thiên mỹ nữ Yết: Chắc chắn là hai bên gia đình bọn tớ đang chuẩn bị mai mối cho bọn mình rồi đó. ]
[Thiên mỹ nữ Yết: Ôi người lớn thật là phiền. Người đàn ông đó cũng thật là, đang yên đang lành lại đi về đây làm gì thế không biết. ]
Bên kia liền hiện lên dấu ba chấm đang nhảy liên tục, sau là một tin nhắn mới được gửi đến Thiên Yết.
[Sư Tử là tiên nữ: Không phải cậu thích lắm sao:) ]
Thiên Yết bị nói trúng tim đen liền đứng khựng cả người, tay cầm điện thoại cũng xém chút rớt xuống sàn.
[Thiên mỹ nữ Yết: Cái gì mà thích ở đây????? Cậu điên à? ]
Cũng may là cô vẫn còn một chút sức lực để phản bác lại lời Sư Tử, nhưng chưa kịp yên ổn thì đã bị Sư Tử đáp trả tiếp.
[Sư Tử là tiên nữ: Thôi đi, làm như tớ không biết, nam chính trong cuốn tiểu thuyết mới nhất đang viết của cậu còn lấy người ta làm hình tượng kia kìa:) ]
[Sư Tử là tiên nữ: Đừng trốn tránh, miệng nói không thèm mà cứ lâu lâu lại hỏi thăm tình hình của người ta. ]
[Thiên mỹ nữ Yết: Vì anh ấy đẹp trai thôi. ]
[Sư Tử là tiên nữ: Vậy Song Tử không đẹp? ]
[Thiên mỹ nữ Yết: Bắt quả tang nha, miệng thì nói ghét nhưng tay thì khen. Khai mau, cậu thích Song Tử đúng khôngg?? ]
Vừa dứt lời là Sư Tử bên kia liền nhắn lại ngay lập tức, nhìn cũng đủ biết cô phản ứng rất lớn với câu hỏi của Thiên Yết.
[Sư Tử là tiên nữ: Eo ơi, sao cậu có thể thốt ra một câu mà chỉ cần nghe thôi đã thấy rùng mình vậy. ]
[Sư Tử là tiên nữ: Dù có không thích anh ta nhưng vẫn phải công nhận là anh ta đẹp thật. Mà cậu nói cậu thích Cự Giải vì anh ta đẹp, vậy Song Tử cũng đẹp mà sao cậu không thích? ]
Khóe môi Thiên Yết khẽ giật giật nhìn màn hình, càng nói càng thấy lệch lạc vấn đề.
[Thiên mỹ nữ Yết: Thôi đủ rồi, cậu thừa biết là nhà tớ và Cự Giải đang có ý định gì mà. Tớ chỉ ngại việc này thôi, dù gì cả hai lâu lắm rồi còn chưa gặp mặt nhau. ]
[Sư Tử là tiên nữ: Cơ hội đấy, nếu không thì cậu sẽ trở thành một bà cô già ế chồng. ]
[Thiên mỹ nữ Yết: Tớ mới 24:))) ]
[Sư Tử là tiên nữ: Tuổi này có con cũng được rồi:) ]
[Thiên mỹ nữ Yết: Cậu cũng chưa có chồng kìa. ]
[Sư Tử là tiên nữ: Nhưng ít ra tớ có bạn trai. ]
Thiên Yết: "..." Ok you win!
Thiên Yết dứt khoát ném điện thoại sang một bên, tiếp tục chú tâm vào công việc.
Thật ra trước khi bén mảng trở thành một tác giả viết tiểu thuyết ngôn tình thì Thiên Yết đã là một biên kịch.
Mặc dù chỉ viết truyện để giải tỏa tinh thần, nhưng không ngờ lại quá thành công ngoài sức mong đợi. Từ đó cũng giúp cô chuyển mình sang một hướng mới, trở nên nổi tiếng và thành công hơn.
Nhưng gần đây, một bộ truyện của Thiên Yết sắp được chuyển thể thành phim, mà đạo diễn lần này là một người quen trước đó của cô, thế là cả hai đều thuận lợi hợp tác.
Nhưng lần này đặc biệt hơn, chính Thiên Yết cũng sẽ là biên kịch chính cho bộ phim này, nói trắng ra là biên kịch cho chính bộ phim được chuyển thể từ chính truyện mình viết.
Đáng lẽ Thiên Yết sẽ rất chú tâm cho công việc này thì lại nghe tin Cự Giải về nước, làm cô hoàn toàn mất tập trung luôn.
Trong lòng vừa có chút vui vẻ nhưng cũng đầy thấp thỏm, công việc cũng vì thế mà càng trở nên trì trệ.
Tay đặt lên bàn phím, mắt sững sờ nhìn vào màn hình, thôi toi rồi, trong đầu cô bây giờ chỉ toàn là việc xoay quanh Cự Giải về nước thôi.
Chính Thiên Yết cũng không biết là lúc này trong vô thức, cô đã đánh ra ba chữ Lâm Cự Giải chằng chịt trên màn hình laptop.
Cùng lúc này, Sư Tử thấy Thiên Yết không nhắn tin nữa thì liền mỉm cười tắt điện thoại bỏ lên bàn.
Cô đánh mắt về phía bàn đối diện mình, khẽ bĩu môi, ánh mắt lộ ra không hề có chút gì là thân thiện.
"Thì ra là đi đón anh trai mới về nước, vậy mà tưởng gấp rút đi về chơi với bạn gái mới."
___________
Tiny_Sulkamm: Ây yo, lâu ngày không gặp, mình thi xong rồi và ngày 10 này mình sẽ qua học kì mới. Trường cho mình nghỉ hẳn 3 ngày để chuẩn bị tâm thế học tiếp luôn đó mọi người (•‿•) hân hoan quá (•‿•)