30 Câu Chuyện Sống Chung

Chương 4




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

24. Bị nhốt ở nhà do thời tiết xấu

Cuối tuần, trời đổ mưa to, nếu đi ra ngoài lỡ dính nước mưa thì sẽ rất phiền phức, cho nên hôm nay cả Hashirama và Madara đều ở nhà, không có kế hoạch định làm gì. Chiếc cửa sổ sát đất đang bị cơn mưa ập đến gột rửa, Madara ngồi trên ghế, đối diện là ô cửa sổ bằng kính trong suốt kéo dài từ trần đến sàn, y cầm cốc thủy tinh lên nhấp vài ngụm nước. Ở phía xa xa, mặc kệ là trên trời hay dưới đất, tất cả đều chìm trong một màu xám ảm đạm. Những áng mây có màu xám đen, cả thành phố cũng là màu xám đen.

Hashirama đi nấu bữa sáng. Sau khi Madara đánh răng rửa mặt xong, không có việc gì đặc biệt muốn làm, tạm thời cũng không muốn xem tin tức thời sự.

Ngồi ở đó im lặng nghe tiếng mưa rơi, chỉ mặc có một chiếc áo sơ mi mỏng manh, Madara cảm thấy cổ mình có hơi lạnh, y đưa tay lên xoa cổ, đáng tiếc là tay của y cũng lạnh nên không thể mang lại hơi ấm cho cổ.

Đột nhiên có một đôi bàn tay xuyên qua mái tóc dày của Madara, khe khẽ chạm lên cổ y.

“Quả nhiên là có hơi lạnh.” Hashirama nói, Madara nghiêng đầu sang một bên, cọ cọ mặt lên đôi bàn tay ấm áp của hắn, không nói gì, im lặng cảm nhận hơi ấm do người yêu mang đến.

Không biết đã qua bao lâu, hai mắt của Madara đang từ từ nhắm lại, hơi ấm đột nhiên biến mất. Madara mở mắt ra, quay đầu nhìn về phía Hashirama.

Hashirama bước đến chỗ tủ quần áo, lấy ra một chiếc áo khoác bông, rồi lại đi về phía này, kéo Madara đang ngồi trên ghế đứng dậy, khoác áo khoác bông lên người y. Sau đó cầm lấy cốc thủy tinh đã không còn một giọt nước trên tay Madara, tay kia thì kéo y ra khỏi phòng ngủ.

“Bữa sáng đã nấu xong rồi.” Hashirama vừa đi vừa cười nói, “Thấy lạnh thì nhớ mặc thêm quần áo, cậu đúng là khiến cho người khác phải lo lắng.”

“…”

Madara không biết, có lẽ là do trời mưa, y cảm thấy rất lười liếng, không muốn mở miệng nói chuyện.

Bỗng Madara dừng lại, Hashirama nhìn y bằng ánh mắt khó hiểu. Madara chẳng nói chẳng rằng, cướp lấy cái cốc trên tay Hashirama rồi kéo hắn đến bên giường, đẩy hắn ngồi xuống, Hashirama có hỏi vài câu nhưng Madara không chịu trả lời. Sau khi đặt cái cốc lên tủ đầu giường, Madara cởi áo khoác ra, lôi lôi kéo kéo Hashirama nằm xuống, rồi chui vào trong lòng của Hashirama.

“Ôm tớ đi, Hashirama…” Giọng nói của Madara rất nhỏ, Hashirama có hơi kinh ngạc vì sự chủ động của Madara, nhưng vẫn nhanh chóng ôm lấy y.

Madara nói tiếp: “Cứ ôm như vậy là được, tớ muốn ngủ thêm một tí nữa…” Nói xong thì nhắm hai mắt lại.

Hashirama âm thầm tự phỉ nhổ bản thân vì đã hiểu sai ý của Madara. Ôm Madara, hắn lặng lẽ ngắm nhìn khuôn mặt đang say ngủ của người yêu, không dám cử động.

Trời mưa đúng là thời tiết thích hợp để đi ngủ… Madara cũng không hiểu tại sao mình lại có những hành động kỳ lạ như vậy, y chỉ muốn được ôm thôi. Ở trong ấm áp, mọi muộn phiền đều được xua tan.

Madara mỉm cười, ai nhìn thấy nụ cười của y lúc này cũng đều sẽ thất thần, bởi vì y chưa bao giờ dịu dàng như thế trước mặt người ngoài.

Được Hashirama ôm, Madara dần chìm vào giấc ngủ…Editor có lời muốn nói: Chỉ muốn cho mn xem nụ cười dịu dàng của Madara trong phần ED Naruto Shippuden, xênh xỉu UwU

chapter content

25. Say rượu

Nhắc đến chủ đề say xỉn, chắc hẳn là ai cũng có những kỉ niệm vui vẻ hoặc ký ức đau thương về nó.

Senju Hashirama: Trời sinh đã có thể lực tốt, không dễ bị chuốc say, được mọi người ca tụng là “Ngàn chén không say”. Trên thực tế, thi uống rượu với hắn hoàn toàn không có ý nghĩa gì, bởi vì hắn quả đúng là quái vật uống rượu, dựa vào tửu lượng của bản thân có thễ dễ dàng hạ gục tất cả mọi người trên bàn nhậu.

Uchiha Madara: Tửu lượng của y cũng được coi là khá cao so với đại đa số mọi người, nhưng vẫn không đủ thể đánh bại Hashirama. Khi y uống say, vẻ mặt bình thường không chút gợn sóng của y sẽ thay đổi, cực kỳ dễ cười. Lúc Madara cười, y sẽ nhướng mày, nghiêng mặt, rồi nheo mắt lại, mọi hành động đều toát lên vẻ quyến rũ khó tả. Song, chỉ có Hashirama mới thấy được dáng vẻ lúc quá chén của Madara, bởi vì chỉ có hắn mới có năng lực đó. Khyết điểm duy nhất chính là khi Madara say, sức chiến đấu của y cũng tăng vọt, một khi không vui sẽ lập tức đứng dậy, nhấc chân đá cho bạn một cái.

Senju Tobirama: Theo lý thì tửu lượng của hắn cũng sẽ cao ngang ngửa với Hashirama. Tuy nhiên, trên thực tế, tửu lượng của Tobirama khá bình thường, hơn nữa hắn còn không thích uống rượu. Nhưng vào những dịp đặc biệt, hắn sẽ uống một chút, lúc say thì chỉ im lặng ngồi yên một chỗ.

Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Mễ Trùng Động.

Uchiha Izuna: Thật ra Izuna cũng biết uống rượu, chỉ có điều tửu lượng của cậu không cao, khi uống say sẽ thích nghịch tóc của Madara. Nhưng nếu Hashirama ngồi bên cạnh thì cậu cũng sẽ nghịch tóc của Hashirama. Làm cho tóc người khác rối nùi lại thành một cục chính là thú vui của cậu… Có lẽ là vậy. Sau khi uống rượu, tính trẻ con của cậu cũng lộ ra, cực kỳ thích giận dỗi.

Trên đây chính là lời giải thích cho cảnh tượng khi bốn người họ say rượu.

chapter content



(Hình ảnh trên chỉ mang tính chất minh họa do editor tự sưu tầm)

26. Đánh nhau

Đánh nhau sao? Chỉ mong Madara có thể sớm nguôi giận là được rồi —— Hashirama nghĩ thầm.

Mỗi lần đánh nhau, Hashirama đều phải rất cẩn trọng. Nếu Madara đấm hắn, hắn không được phép né tránh, cũng không được phép đánh trả, nếu đánh trả thì không được ra tay quá mạnh, bởi vì như thế sẽ làm Madara bị thương. Vả lại cũng không thể dùng toàn lực, bởi vì đa phần Madara đều đánh không lại hắn.

Đây đúng là một quá trình vừa ngọt ngào vừa đau đớn mà ~

Mỗi lần trên người có vết bầm tím do bị đánh, người giúp Hashirama thoa thuốc vẫn là Madara. Vào những lúc như thế này, nếu hắn có đòi hỏi gì quá đáng, chỉ cần Madara đã nguôi giận, cái gì cũng không từ chối.

Vì thế nên Hashirama thích phúc lợi sau khi bị đánh hơn, ừm…

27. Mặc nhầm quần áo

Trong nhà, Hashirama là người phụ trách việc sắp xếp và treo quần áo vào tủ, những cái size to là của Hashirama, những cái có size nhỏ hơn một chút là của Madara. Nhưng vì kha khá quần áo của hai người có kiểu dáng giống hệt nhau, cho nên việc mặc nhầm quần áo của nhau là điều khó tránh khỏi.

“Đó là đồ của tớ.” Madara nắm lấy cánh tay đang cài khuy áo của Hashirama, “Cậu không phát hiện nó có hơi chật sao?”

Cung phản xạ của Hashirama khá chậm, đến bây giờ hắn mới nhận ra quần áo mà mình đang mặc không vừa người.

Madara nhíu mày, y vươn tay, giúp Hashirama cởi từng chiếc khuy áo một ra. Hashirama ngơ ngác nhìn hành động của Madara, sau đó đưa tay giữ lấy khuôn mặt của Madara trong vô thức.

“… Làm gì vậy?” Madara ngẩng đầu hỏi, lúc này, toàn bộ khuy áo đã được cởi hết.

“!!” Bỗng nhiên bị Hashirama hôn, Madara sửng sốt vài giây.

Hashirama hôn y, hắn dùng một tay để ôm y, một tay còn lại bắt đầu sờ soạng linh tinh.

Có một chuyện có lẽ cần phải nói rõ, hôm nay là cuối tuần, hiếm khi thấy Madara mặc trang phục thường ngày, quần jean kết hợp với áo sơ mi. Cái mông của y bị quần jean bao lấy, lộ ra đường cong xinh đẹp, Hashirama lấy tay vỗ lên đó một cái.

Madara muốn đẩy Hashirama ra, nhưng lại bị Hashirama kéo lại, hắn vẫn cố chấp ôm hôn y, không cách nào ngừng lại được.

Madara hạ quyết tâm muốn đẩy Hashirama ra lần nữa, Hashirama bị đẩy mạnh một cái, không tình nguyện mà thả Madara ra, dùng ánh mắt uất ức nhìn y.

Madara nhướng mày, túm lấy tay của Hashirama, khiến cả hai ngã lên giường, sau đó chủ động hôn lên môi Hashirama.

Dù sao hôm nay cũng là cuối tuần… Đúng không?

28. Bị thương nhẹ

Hashirama bị thương nhẹ là chuyện thường xuyên xảy ra, dù sao cũng là người bị đánh, sao có thể không bị thương. Tuy nhiên, hôm nay, người bị thương lại là Madara, đây là một tai nạn ngoài ý muốn.

“Này, tớ chỉ bị đứt tay chút xíu thôi, cậu…” Madara ngồi trên ghế sofa, nhìn Hashirama hốt hoảng xách hộp sơ cứu y tế đến. Hashirama ngồi vào vị trí bên cạnh Madara, nắm lấy bàn tay trái của y, trên ngón tay có một vết cắt không nông không sâu, miệng vết thương vẫn còn đang chảy máu.

Rõ ràng là do chính bản thân nói muốn nấu ăn, bởi vì việc nấu nướng trong nhà bình thường đều là do Hashirama phụ trách. Madara bỗng nhiên nổi hứng muốn thử một chút, kết quả là tự làm mình bị thương…

Hashirama dùng vẻ mặt nghiêm túc, lấy tăm bông chấm hết máu trên ngón tay, sau đó bỏ tăm bông xuống, rồi mới bôi cồn i-ốt lên miệng vết thương.

Chút đau ấy chưa đủ để khiến Madara phải bận tâm, nhưng nhìn bộ dạng của Hashirama, có vẻ hắn đang tức giận.

Miệng vết thương quá dài, cho nên phải dùng băng gạc để băng lại. Sau khi xử lý vết thương xong, Hashirama nói một câu: “Tuyệt đối không được để vết thương dính nước! Sau này cậu cũng không được phép vào bếp nữa!”

Madara quay mặt sang chỗ khác, không có phản đối, trong lúc Hashirama đang thu dọn hộp thuốc, y mới nhỏ giọng nói: “Cám ơn…”

Cuối cùng, Hashirama đành phải bất lực mà bật cười, lông mày vẫn còn đang cau lại: “Chuyện nấu nướng cứ giao cho tớ là được rồi, dù sao Madara cũng không am hiểu mấy việc này.”

Hashirama đứng dậy, đặt hộp sơ cứu y tế về vị trí cũ.

Madara đem tầm mắt chuyển từ bóng lưng của Hashirama lên chiếc TV trước mặt, im lặng ngồi xem TV. Hashirama lại vào phòng bếp nấu cơm.

29. Màn cầu hôn bất ngờ

Hôm nay, ngoài trời có tuyết rơi, đây là trận tuyết đầu tiên của mùa đông. Madara mặc một chiếc áo măng-tô dài màu đen, trên cổ quấn khăn choàng màu đỏ, đứng chờ trước cửa công viên. Đây là nơi mà y và Hashirama đã hẹn nhau. Hôm nay, Hashirama tan làm muộn, vì vậy một mình Madara đến đây trước để đợi Hashirama.

Vào mùa đông, đa số cây cối trong công viên đều đã rụng hết lá, để lộ ra những cành cây trơ trụi. Hơn nữa, vì trời đổ tuyết nên con đường trong công viên cũng biến thành một màu trắng xóa. Madara giơ tay lên, bông tuyết khẽ khàng rơi trên găng tay da màu đen của y, chưa bị hòa tan. Y hơi buồn chán, cẩn thận quan sát kỹ hình dạng của bông tuyết trong tay.

Đến công viên ngắm tuyết vào một ngày tuyết rơi là ý tưởng của Hashirama, bởi vì trong thành phố, ngày nào mọi người cũng đi đi lại lại, tuyết bị đạp đến biến thành màu đen, nếu muốn ngắm nhìn tuyết trắng thì chỉ có thể đến công viên. Hiện tại không phải là ngày cuối tuần, công viên có rất ít người, không gian cũng cực kỳ yên tĩnh, trên lối đi không có nhiều dấu chân.

Madara không mang theo ô, bởi vì y cảm thấy không cần thiết. Nhưng bây giờ tuyết có hơi dày, y phải đứng trú tạm dưới tán cây.

Từ xa, Madara đã nhìn thấy Hashirama đang vội vàng chạy tới.

Hashirama đến bên cạnh Madara và nói, “Xin lỗi vì đã để cậu phải đợi lâu.” Làn khói từ hơi thở của hắn tản ra, rồi phiêu tán khắp không khí.

“Không phải cậu muốn ngắm tuyết sao, đi thôi.” Madara nói rồi quay người đi vào trong công viên, Hashirama đuổi theo, nắm lấy tay y và mỉm cười.

Hai người đi bộ đến trung tâm công viên, ở đó có một hồ nước nhân tạo đã bị đóng thành băng, khu vực xung quanh bờ hồ không có lấy một dấu chân người, tuyết phủ kín mặt đất. Hashirama kéo tay Madara, đi đến cái ghế bên hồ.

Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Mễ Trùng Động

Hashirama dọn tuyết đọng trên ghế, để mình và Madara cùng ngồi xuống. Băng ghế quay mặt về phía mặt hồ, cả hai lặng lẽ nhìn tuyết rơi, hơi thở ấm áp của họ phiêu tán trong không khí, trên vai của hai người cũng có một ít tuyết đọng.

Đột nhiên, Hashirama phá lên cười, Madara liếc nhìn hắn một cái.

“Madara ~” Hashirama vẫn đang cười, “Tớ sắp làm một việc rất quan trọng, tớ cảm thấy có hơi phấn khích…”

Madara không mấy quan tâm, y còn đang băn khoăn không biết liệu có phải bỗng dưng Hashirama lại nảy ra ý tưởng ngốc nghếch nào đó, ví dụ như muốn khiêu vũ trên mặt hồ băng hay không, không biết lớp băng mỏng kia có chịu nổi cân nặng của Hashirama không nhỉ.

Madara nhìn mặt hồ, còn đang suy nghĩ vẩn vơ, trước mặt đột nhiên xuất hiện một chiếc hộp nhỏ màu đen. Bên trong hộp có hai chiếc nhẫn bạc, tuy không được chạm khắc bằng những hoa văn phức tạp, nhưng hiển nhiên đây là một cặp nhẫn đôi.

Madara quay đầu nhìn Hashirama, không biết nên nói cái gì.

Hashirama vẫn đang cười, Madara nghe Hashirama nói ——

“Madara, chúng ta kết hôn đi.”

Những bông tuyết đang từ từ rơi xuống trên cặp nhẫn. Tâm trạng của Madara phức tạp đến khó tả, thậm chí y còn không biết nên phản ứng thế nào. Theo logic, lẽ ra y nên hét lên những lời như “Đầu óc của cậu bị đóng băng rồi à?”. Nhưng vào giây phút này, y chẳng thể nào thốt ra được.

Hashirama đặt chiếc hộp lên đùi mình, nắm lấy tay trái của Madara rồi cởi chiếc găng tay ra. Mu bàn tay của y phải đối mặt với cơn gió lạnh mùa đông, nhưng lòng bàn tay lại cảm nhận được hơi ấm truyền đến từ Hashirama. Hashirama đang từ từ đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của Madara.

“Madara đã đồng ý rồi đó nha.” Madara đang nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trên ngón tay thì chợt nghe thấy Hashirama nói, “Mùa xuân năm sau chúng ta hãy tổ chức hôn lễ đi. Không cần biết pháp luật có bảo vệ cho cuộc hôn nhân của hai ta hay không, nhưng tớ nhất định sẽ bảo vệ Madara, về phía gia tộc tớ sẽ từ từ thuyết phục họ.”

Những bông tuyết bay bay trong không khí, một cơn gió lạnh thổi qua, cho dù là tuyết bên hồ hay dòng suy nghĩ của Madara, lúc này tất cả đều trống rỗng.

Không biết từ lúc nào, dưới ánh mắt chờ mong của Hashirama, Madara cất tiếng:

“Được.”Editor có lời muốn nói: Được người yêu cầu hôn mà nói người ta “Đầu óc bị đóng băng” thì chỉ có logic của Uchiha hoi =)))).

Btw, vì chương sau có ít thịt vụn nên mọi người chịu khó giải pass nhé, have fun~