36 Kế

36 Kế - Chương 28: Nằm viện




"Này này, ngày hôm nay Hứa quản lý tâm tình không tốt lắm, đi vào đưa báo biểu cẩn thận một chút."

"Yên tâm đi, Hứa quản lý bình thường tốt như vậy, chắc chắn sẽ không hướng tôi phát hỏa."

Vài phút sau.

"Cô là viết cái gì đây, tất cả đều là sai, quay về sửa lại lần nữa cho tôi!" - Hứa Thiên Mạc đem cặp văn kiện ném trên mặt bàn gào thét nói, nhìn em gái đứng ở trước bàn, không hề có một chút thương hương tiếc ngọc.

"Làm sao vậy, hỏa khí lớn như vậy?" - Trương Dật đẩy cửa đi vào.

"Cô trở lại làm việc đi." - Hứa Thiên Mạc đối với em gái cả người toả ra oan ức nói.

Em gái xoay người đang cất bước.

"Cái này cầm về đi."

"Vâng." - Em gái xoay người cẩn thận từng li từng tí một tiếp nhận cặp văn kiện trong tay Hứa Thiên Mạc, sau đó bước nhanh ra văn phòng.

Nhìn cửa bị đóng, Hứa Thiên Mạc quay đầu nhìn Trương Dật, "Anh làm sao lại đến đây?"

"Nhìn kinh nguyệt em đến khiến thân thể không khỏe, nên tới thăm em một chút."

"Anh mới là bị kinh nguyệt đến, nói đi chuyện gì xảy ra?"

"Cũng không có chuyện gì, chỉ là Đinh Kiệt đã đem xưởng giao cho anh, em sớm bắt đầu hạng mục cùng Đông Thủy đi."

Hứa Thiên Mạc vừa nghe đến Đông Thủy liền bắt đầu đau đầu, "Em có thể không làm cái này không?"

"Không được." - Trương Dật gọn gàng dứt khoát nói.

"Huynh đệ quan trọng hay là tiền quan trọng!?"

"Tiền quan trọng."

Hứa Thiên Mạc tiện tay cầm lên một quyển tạp chí ném tới trên người Trương Dật, "Cút ngay cho em, ngày hôm nay không muốn nhìn thấy anh."

Nhìn thấy Trương Dật bị đuổi ra ngoài, đám người bát quái lén lút xem bắt đầu đám tán gẫu.

"Hứa quản lý ngày hôm nay làm sao vậy? cảm giác như nuốt phải lửa vậy."

"Đúng đúng đúng, Trương tổng cũng bị đuổi ra."



"Tôi đoán, tuyệt đối là tình cảm xảy ra vấn đề."

"Có ai xem qua chồng Hứa quản lý chưa, hẳn là rất tuấn tú đi."

"Tôi cũng muốn nhìn..."

Hứa Thiên Mạc thở phì phò ngồi vào chỗ ngồi, lấy điện thoại di động ra gọi cho Thi Dao Vũ, "Em thế nào rồi, về nhà có bị mẹ em giáo dục không?"

"Chờ chút." - Thi Dao Vũ khoanh tay chạy đến bên trong góc hẻo lánh, nhìn xung quanh không có ai mới mở miệng nói – "Ngày hôm qua em cùng mẹ em cố gắng nói chuyện một chút, mẹ đối với em xu hướng tính dục không nói gì, nhưng chúng ta đang thương lượng xử lý vấn đề của chị."

"Vấn đề gì?"


"Mẹ em cho rằng em gạt xu hướng tình dục mình sau đó lừa chị kết hôn, em liền kỳ quái mẹ tại sao không có nghĩ tới có thể là chị gạt em đây?"

"Sau đó thì sao, hai người định xử lý như thế nào?" - Hứa Thiên Mạc hỏi.

"Cái này thì phải xem chị rồi."

Xem mình à, Hứa Thiên Mạc suy nghĩ một chút nói, "Vậy chúng ta trực tiếp ly hôn được rồi, ngược lại em cũng come out thành công , đến lúc mẹ chị nếu như hỏi , chị liền nói em yêu thích đàn ông, bất quá đến lúc đó em nên ra ngoài trốn mấy ngày, chị sợ ba chị biết sẽ đánh gãy chân của em."

"Vậy chị rở về đi, chúng ta tiếp tục nói tỉ mỉ."

"Chị không trở về , chị mấy ngày nay còn ở SAT , được rồi, liền nói như vậy, có gì thì điện thoại tìm chị, chị trước tiên cúp máy."

"Này, mẹ làm sao vậy?" - Hứa Thiên Mạc nói.

"Thiên Mạc a, con khi nào về nhà một chuyến, ba con có chút không thoải mái, nhưng sống chết không chịu đến bệnh viện kiểm tra, con trở về cùng ba con đi bệnh viện đi."

"Mẹ, con lập tức trở về, mẹ ở nhà chờ a." - Cúp điện thoại xong, Hứa Thiên Mạc liền lái xe trở về nhà.

"Mẹ, ba ở chỗ nào?" - Hứa Thiên Mạc xông về nhà, chỉ nhìn thấy Liêu An trên ghế salông lo lắng.

Nhìn thấy Hứa Thiên Mạc trở về, Liêu An lập tức đứng lên đến, "Ba con ở trong phòng."

"Ba." - Hứa Thiên Mạc gõ cửa một cái sau đó đẩy cửa đi vào, liền nhìn thấy Hứa Hướng Sơn nằm ở trên giường – "Ba, có phải là thân thể không thoải mái a?" - Hứa Thiên Mạc hỏi, Hứa Hướng Sơn một chút động tĩnh cũng không có.

"Ba, ba!" - Hứa Thiên Mạc nhẹ nhàng đẩy một cái Hứa Hướng Sơn, nhưng hắn vẫn không có một chút động tĩnh.

"Mẹ, nhanh lên một chút đi vào, ba té xỉu rồi!" - Hứa Thiên Mạc sốt ruột hô.


"Cái gì, tại sao lại như vậy?"

"Mẹ, mau gọi 120!"

.

.

.

"Con nói ba con sẽ có chuyện hay không?" - Ngồi ở trong bệnh viện trên ghế, Liêu An tâm gấp hỏi Hứa Thiên Mạc.

"Khẳng định không có chuyện gì, mẹ." - Hứa Thiên Mạc ôm Liêu An an ủi nói, con mắt của nàng nhìn chằm chằm phòng cấp cứu.

"Ông ấy tại sao lại đột nhiên ngã xuống đây, nếu như mẹ sớm một chút gọi điện thoại cho con, để con mang ông ấy đi kiểm tra cũng sẽ không như vậy." Nói nói, Liêu An lau nước mắt chảy xuống.

"Thiên Mạc, ba, thế nào rồi?" - Thi Dao Vũ thở hồng hộc chạy đến trước Hứa Thiên Mạc.

"Còn ở trong." - Hứa Thiên Mạc nhìn một chút còn sáng phòng giải phẫu đăng.

"Yên tâm, ba khẳng định không có chuyện gì." - Thi Dao Vũ ngồi vào Hứa Thiên Mạc bên cạnh, đưa tay ra vỗ vỗ bờ vai của nàng.

"Hai người còn chưa có ăn cơm đi, em đi mua." - Thi Dao Vũ nhìn một chút thời gian trên điện thoại di động nói.


Hứa Thiên Mạc gật gật đầu, nàng kỳ thực không hề có một chút muốn ăn, có thể nàng coi như không cân nhắc chính mình, cũng phải chú ý đến Liêu An còn đang khóc, một người đã đi vào, người còn lại không thể ngã được.

"Dao vũ, con ở đâu? Mẹ hỏi thư ký, con tại sao lại không ở công ty?" - Âm thanh lành lạnh của Nghiêm Như Tuyết từ điện thoại truyền tới.

Thi Dao Vũ nhấc theo túi chứa fastfood, một tay kia cầm điện thoại di động, "Mẹ, con ở bệnh viện, Thiên Mạc ba ba xảy ra vấn đề rồi."

"Bệnh viện nào, mẹ lập tức tới ngay?"

Nghiêm Như Tuyết đến rất nhanh, Hứa Thiên Mạc đang khuyên Liêu An ăn chút cơm, nàng đột nhiên xuất hiện.

Nhìn thấy Hứa Thiên Mạc, Nghiêm Như Tuyết trái lại nói không ra lời , việc nàng có thể làm cũng chỉ là hỗ trợ an ủi Liêu An vẫn đang khóc.

"Bác sĩ, thế nào rồi?" - Nhìn thấy phòng giải phẫu đèn tắt , bác sĩ từ bên trong đi ra, Thi Dao Vũ nhanh hơn Hứa Thiên Mạc một bước chạy vội tới bên cạnh bác sĩ.

"Bệnh nhân không sao rồi."


Người ở chỗ này nghe được câu này đều thở phào nhẹ nhõm, "Bác sĩ, cảm tạ ông." - Nói xong Hứa Thiên Mạc liền đỡ Liêu An đến trên ghế.

"Tôi đi sắp xếp một chút." - Nói xong Nghiêm Như Tuyết quay đầu lại đến bên trong góc gọi điện thoại.

Hứa Hướng Sơn chuyển tới phòng bệnh, Hứa Thiên Mạc lái xe về nhà cùng Liêu An giúp Hứa Hướng Sơn lấy chút quần áo.

"Em ngồi đây làm gì?" - Hứa Thiên Mạc nhìn Thi Dao Vũ ngồi ở vị trí kế bên tài xế liếc mắt một cái.

"Em sợ chị tâm tình không tốt, nên lại đây cùng chị." - Thi Dao Vũ nói.

"Cha chị như vậy , xem ra việc chúng ta vẫn nên chậm một chút nói với bọn họ." - Hứa Thiên Mạc thở dài một hơi nói.

Thi Dao Vũ chếch người, "Đúng rồi, chị cùng mẹ em trong lúc đó làm sao vậy?"

"Cái gì?"

"Em theo mẹ em nói tới chuyện của chị, luôn cảm thấy mẹ là lạ như giống có việc gạt em."

"Em suy nghĩ nhiều thôi, đến rồi, chị đi lên trước lấy quần áo, em ở trong xe chờ chị."

"Được, chị đi đi."











-------------------------------------------------------------

Lịch đăng truyện tùy theo thời gian rảnh của mình, không cố định. Còn truyện diễn biến nhanh hay chậm, khó hiểu hay không thì các cậu cứ từ từ xem rồi biết.