63 vs 88

63 vs 88 - Chương 4





“Mình…. về ….rồi… đây!”Tiếng Sun Jin kéo lê một cách tội nghiệp vang lên từ hướng của làm Hee Ah ngạc nhiên.Thường thì mỗi lúc về nhà thì Sun Jin líu lo như một cái radio.Sao hôm nay Radio hết pin sớm thế nhỉ?


Sun Jin ngã vật xuống bộ sofa cạnh nơi Hee Ah đọc sách…


“Cậu bị làm sao thế! Ốm à?”


“Làm sao mà không ốm cho được!Giáo sư dạy văn cùa bọn mình bắt mỗi người viết bài luận thứ 7 này nộp ….Tội nhất là anh Jung In…”


Hee Ah thở dài ….”Lại anh Jung In …!”


“Giáo sư cho anh ấy phần đề khó nhất so sánh văn học phương đông & Phương Tây…”


“Đúng là anh ta cần quyển sách đó thật!”Hee Ah thầm nghĩ & nhìn quyển sách để trên bàn….



………………..


Hee Ah dựng chiếc xe đạp ở chỗ để xe rồi đi vào đại sảnh ….Cô khựng lại vì phát hiện ra Jung In đang ngồi đợi ai đó





“Anh ta đợi ai thì có liên quan gì đến mình nhỉ?”Hee Ah thầm nghĩ & tiếp tục đi qua mặt Jung In…


“Cô Yoo!” Tiếng Jung In gọi…


“Vâng!”Hee Ah quay lại với một vẻ mặt hết sức bình thản…


“Cô có thể cho tôi mượn quyển sách ngày hôm qua được không?”Jung In bắt đầu bối rối “ Thật sự là….là nó rất quan trọng đối với tôi….”



Tuy khuôn mặt vẫn lạnh lùng như đã có một sự chuyển biến lớn trong suy nghĩ của Hee Ah….Nhưng đứng trước vẻ mặt ấy của cô,cõi lòng của Jung In đang rối như tơ vò…


“4h chiều nay anh hãy đến thư viện …”Hee Ah nói & quay lưng bỏ đi không cho Jung In có cơ hội hỏi thêm một câu nào nữa…


…………….


Đúng 4h,Jung In thắng gấp trước cửa thư viện …Nhưng Hee Ah thì vẫn không thấy đâu…..


Đột nhiên cô thủ thư bước ra với quyển sách mà Jung In cần trên tay….


“Cậu là Han Jung In sinh viên khoa báo chí?”


“Vâng!”


“Cậu đăng kí mượn cuốn sách này phải không?”


“Vâng!”Jung In đáp một cách hăng hái


“Thế thì theo tôi vào làm thủ tục!”


..........


Jung In vui vẻ cầm cuốn sách đi về phía khoa Báo chí.Lúc đi ngang đại sảnh anh bắt gặp Hee Ah đang đi lên...Ngay lập tức,Jung In nở một nụ cười thật tươi vời nàng thay cho lời cảm ơn...


Nếu là các cô gái khác chắc chắn là đã toe toét cười đáp lễ.Thế nhưng Hee Ah nhà ta vẫn bình thản đi qua...Jung In thành gã khùng đứng cười giữa đường