[ABO] Bia Đỡ Đạn Alpha Đoản Mệnh Một Lòng Làm Cá Mặn

Chương 14: "Cậu dấu hiệu tạm thời mình đi."




Chử Y Hàm vừa nói dứt lời, cảm giác được một luồng nóng đột nhiên cuồn cuộn dâng lên bên trong, lan tới tứ chi xương cốt, cảm giác kích thích như bị điện giật khiến cơ thể cô trở nên mềm nhũn.

Tin tức tố của Omega giống như hoa chi tử chậm rãi nở xung quanh cơ thể. Từng sợi mật tỏa ra mùi vị ngọt ngào và tao nhã, trêu chọc lòng người.

Văn Diên trơ mắt nhìn gương mặt có nhỏ nhắn xinh xắn có chút ửng hồng của Chử Y Hàm, nhưng vài giây sau lại biến thành quả táo chín, hồng hào đến mức khiến người ta muốn cắn một ngụm.

Bản năng chiếm hữu của Alpha bị tin tức tố của Omega chậm chạp kích thích, ánh mắt của Văn Diên không thể tự chủ dời từ gò má của Chử Y Hàm xuống cổ của cô.

Cái cổ bình thường trắng nõn như ngọc giờ đây cũng bị nhuộm màu đỏ nhàn nhạt. Văn Diên vô thức nuốt nước bọt.

Cắn cô ấy một cái, để cho Omega trước mặt chỉ thuộc về chính mình.

Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện trong đầu, Văn Diên đột nhiên tỉnh táo lại, cô buộc mình nhìn đi chỗ khác, không chắc chắn hỏi: "Cậu đến kỳ phát tình phải không?"

Sau khi Văn Diên mở miệng, tin tức tố thuộc về Alpha trở nên càng mãnh liệt, Chử Y Hàm suýt nữa không kìm được mà rên rỉ, cô cắn chặt môi dưới, đèn nén cảm giác khó chịu do phát tình.

"Ừ, mình phải vào nhà vệ sinh." Chử Y Hàm đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh.

Omega phát tình nơi công cộng là một việc vô cùng nguy hiểm, may mắn ở trên tầng cao nhất lúc này không nhiều người, không có ai phản ứng sự với sự khác thường của Chử Y Hàm, có lẽ đều là Beta.

Văn Diên lo lắng cho Chử Y Hàm, đi theo sau cô ở khoảng cách thích hợp.

Sau khi nhìn thấy Chử Y Hàm vào nhà vệ sinh, Văn Diên đi đến trước cửa nói: "Có chuyện gì thì gọi mình, mình ở ngay bên ngoài."

Chử Y Hàm đáp lại một tiếng, chuẩn bị bấm điện thoại gọi cho Hàn Ngọc.

Vừa mở màn hình, Hàn Ngọc gọi đến.

Trong lòng Chử Y Hàm vui mừng, vội vã bấm nghe, tay cô run quá nên không cẩn thận bấm nhầm loa ngoài.

Nhưng đầu dây bên kia lại truyền đến giọng của Đoàn Bân: "Hàm Hàm, tiến độ bữa tiệc xảy ra trước dư định, mẹ con được gọi lên sân khấu phát biểu rồi, một lát nữa sẽ giới thiệu con với mọi người, bà ấy bảo con nhanh chóng quay lại."

"Hiểu rồi." Chử Y Hàm cúp điện thoại.

Cách một cách cửa, Văn Diên cũng nghe mấy lời Đoàn Bân nói, đồng thời cảm thán gia đình giàu có thật là lắm chuyện, cô phát hiện tin tức tố của Omega không biến mất.

Chử Y Hàm bên trong gọi cô một tiếng.

"Mình nghe nè." Văn Diên nhịn không được hỏi, "Cậu chưa tiêm thuốc ức chế hả?"

"Thuốc ức chế với dán cách trở của mình để trong sảnh tiệc hết rồi." Chử Y Hàm thở dốc một hơi rồi nói, "Cậu có thể giúp mình ——"

Sao lần nào cũng là tình huống này thế, Văn Diên vội nói: "Để mình giúp cậu mượn ——"

"Không còn kịp đâu." Chử Y Hàm mở cửa, như sợ Văn Diên chạy đi, đưa tay nắm lấy tay áo cô.

Trong tích tắc, tin tức tố của Omega nồng đượm bao bọc lấy Văn Diên. Cô rũ mắt xuống, cố hết sức tránh đi phần gáy của Chử Y Hàm, nhưng lại nhìn thấy bàn tay đang nắm lấy tay áo mình.

Các đốt ngón tay thon dài xinh đẹp, đầu ngón tay nhiễm màu hồng nhàn nhạt. Với tư cách là một người cuồng tay, Văn Diên khó khăn nhìn đi chỗ khác, thấp giọng hỏi: "Vậy giờ phải làm sao?"

"Cậu dấu hiệu tạm thời mình đi."

Giọng nói Chử Y Hàm mềm mại lại có chút run rẩy, khiến người ta ngứa ngáy.

Trong lòng Văn Diên vốn đang rối loạn vì ảnh hưởng tin tức tố của Chử Y Hàm, không kịp chuẩn bị tinh thần khi nghe yêu cầu thế này, lại nghe được giọng điệu của cô ấy, đột nhiên không phản ứng được, cả người choáng váng.

Sau khi bị Chử Y Hàm kéo vào bên trong, bị ép vào trong không gian chật hẹp, cô mới nhận ra Chử Y Hàm đang nói thật.

"Như vậy không tốt lắm đâu." Văn Diên có chút không chịu được tin tức tố nồng nàn của Chử Y Hàm, lui ra xa, "Tốt hơn là để mình đi mượn thuốc ức chế cho cậu."

Cô đưa tay nắm lấy tay nắm cửa muốn đi ra ngoài, sau lưng truyền đến giọng nói trầm thấp của Chử Y Hàm: "Mình bây giờ không khống chế được tin tức tổ, nhỡ đâu lúc cậu đi có Alpha đi đến thì phải làm sao?"

Đây đúng là vấn đề lớn, bây giờ không phải trong trường, mấy Alpha đều trưởng thành hết rồi, tin tức tố của Chử Y Hàm có xu hướng phát ra mạnh hơn, Văn Diên thật sự không yên tâm để cô ấy lại đây.

"Nhưng..." Văn Diên xoay lưng dán lên cửa, cô vuốt ngón tay ướt mồ hôi, chần chừ nói, "Cậu biết thời điểm Alpha dấu hiệu Omega... Có thể sẽ mất kiểm soát mà phải không?"

Cứ xem như là dấu hiệu tạm thời, trong quá trình cũng sẽ kích thích mãnh liệt đến dục vọng khống chế và ham muốn chiến hữu, nếu định lực không đủ có thể trực tiếp động tình.

"Mình biết chứ." Chử Y Hàm ngẩng đầu, không có sức lực mà nở nụ cười, "Mình tin cậu có thể khống chế bản thân."

Bởi vì được tín nhiệm như vậy, Văn Diên bất ngờ, "Tin tưởng mình thế à?"

"Mình tin cậu." Chử Y Hàm gằn từng chữ, "Cậu còn có thể chống đỡ nổi tin tức tố của Trịnh Thấm mà."

Văn Diên nghẹn lời, không tìm được lý do phản bác Chử Y Hàm.

"Cầu xin cậu đó."

Phạm quy quá rồi!

Bị đôi mắt đầy tín nhiệm và ướt át đến đáng thương nhìn chằm chằm, còn có lời cầu xin giống như đang làm nũng, thân là một Alpha không thể chịu được.

Văn Diên hoàn toàn phá vỡ tâm lý phòng vệ, cô liếc mắt, giọng nói có phần tối tăm: "Cậu xoay người lại."

Chử Y Hàm ngoan ngoãn quay lưng lại, vén mái tóc dài sang một bên, lộ ra phần gáy trắng nõn và thanh tú.

Một miếng dán cách trở hình tròn được dán lên tuyến thể, đã không còn tác dụng gì, tin tức tố của Omega nồng cháy cố gắng thoát ra khỏi miếng dán cách trở.

Chử Y Hàm có thể cảm giác rõ ràng Văn Diên đang đến gần, hơi thở thuộc về Alpha khiến cho cô khát vọng nhưng bản năng lại có phần sợ hãi, từng giây từng phút đều gian nan vô cùng.

Văn Diên hết lần này đến lần khác không có động tĩnh gì, Chử Y Hàm vừa đưa tay ra sau gáy của mình tháo dán cách trở xuống, vừa thúc giục Văn Diên: "Không còn nhiều thời gian đâu, cậu mau... A!"

Thời điểm dán cách trở được tháo xuống, tin tức tố của Omega không bị trói buộc, giương nanh múa vuốt lao về phía Văn Diên.

Cô không còn suy nghĩ được gì, nắm lấy tay Chử Y Hàm, ở đằng sau đem cô ấy đè lên tường, cuối đầu xuống cắn.

Xuất phát theo bản năng, Chử Y Hàm muốn vùng vẫy thoát ra, nhưng một tay cô dựa vào tường, tay còn lại bị bắt chéo sau lưng, hoàn toàn bị khống chế. ngôn tình sủng

Đánh dấu tạm thời cũng chỉ diễn ra trong vài phút, nhưng vì các giác quan bị phóng đại, còn có các phản ứng sinh lý, làm cho cả quá trình trở nên dài dằng dặc.

Đầu ngón tay của Chử Y Hàm chậm chạp lướt qua bức tường.

Tin tức tố truyền vào trong cơ thể làm cho đầu óc cô choáng váng. Một nữa cơ thể bị tê dại, cô cắn răng nhưng không thể chịu được đau đớn, khẽ kêu một tiếng.

Văn Diên dừng lại một chút, sau đó nhả ra.

Chử Y Hàm hy vọng thời gian có thể trôi nhanh một chút, nhưng cũng hy vọng có thể ngừng lại ở khoảnh khắc này.

Khi đánh dấu xong, tảng đá lớn trong lòng Văn Diên mới chậm rãi được đặt xuống. May mắn vì linh hồn của mình đã trưởng thành, nếu không sẽ không có định lực vượt qua được bản năng của dục vọng.

Nhất là khi tin tức tố của Chử Y Hàm với cô mà nói, giống như có sự hấp dẫn đặc biệt.

Nhớ lại lúc đầu cô không khống chế được cắn Chử Y Hàm rất mạnh. Sau khi đánh dấu tạm thời xong, Văn Diên vô thức liếm liêm tuyến thể sau gáy Chử Y Hàm để trấn an.

Đầu lưỡi ướt át và ấm áp của Văn Diên lướt nhẹ qua tuyến thể, so với tin tức tố ướt át và ấm áp kia thì khiến cho Chử Y Hàm không chịu nổi.

Chử Y Hàm mở to mắt, hai châm mềm nhũn, suýt chút ngã xuống dưới đất.

Văn Diên nhanh tay đỡ lấy, nhân cơ hội ôm cô, vỗ nhẹ nhàng hai cái vào lưng cô: "Lúc trước mình thấy trên mạng nói, sau khi đánh dấu thì Omega sẽ không thể khống chế được tâm trạng sa sút, ôm cậu thế này có tốt hơn chút nào không? Xin lỗi cậu, cắn cậu mạnh quá."

Trên mạng có rất nhiều bài viết nói về việc Alpha sau khi đánh dấu không biết trấn an Omega của mình, Văn Diên và Thời Nhiễm thường hay diss* các Alpha như vậy trong khu bình luận.

* Công kích.

Chử Y Hàm sửng sốt, đỏ mặt mềm mại nói: "Mình không sao."

Một ít ấm áp từ cái ôm của Văn Diên truyền qua da thịt, chạy vào sâu nội tâm, cảm giác khó chịu khi phải dung hợp với tin tức tố tan biến từng chút một.

Dấu hiệu tạm thời đã có hiệu quả, tin tức tố của Alpha áp chế Omega, cơn nóng trong cơ thể nhanh chóng rút đi, khí lực chảy trở về.

Thấy Chử Y Hàm chuyển biến tốt hơn nhiều rồi, Văn Diên buông cô ra, hỏi: "Lúc trước mình có dấu hiệu cậu bao giờ chưa?"

Yên lặng hai giây, Chử Y Hàm trả lời: "Ngày đó lúc cậu phân hóa có truyền tin tức tố cho mình, nhưng không có dấu hiệu."

Văn Diên sửng sốt trong chốc lát, rất nhanh bình tĩnh trở lại. Thảo nào thuốc ức chế Omega lại có thể áp chế tin tức tố của cô, thảo nào cô lại thấy tin tức tố của Chử Y Hàm quá mức hấp dẫn.

"Xin lỗi cậu nhiều nha..."

"Không sao mà."

Văn Diên nhớ tới, thì thầm nói: "Lúc trước cậu nói mình không có làm gì cậu."

"Mình sợ cậu nghĩ nhiều trong lòng rồi áy náy"

Chử Y Hàm chuẩn bị mở cửa ra ngoài, nhân tiện chuyển chủ đề: "Đợi lát nữa mình ra ngoài trước, xác định không có người thì cậu hãy ra."

Văn Diên ừ một tiếng, ánh mắt rơi vào sau gáy đã khôi phục lại trắng nõn của Chử Y Hàm.

Tóc của cô ấy không được vén ra sau, tuyến thể lộ ra bên ngoài, dấu răng phía trên có thể nhìn thấy rõ ràng.

Văn Diên cảm thấy mình rất ư là cầm thú, cô gọi Chử Y Hàm trở về: "Chờ đã!"

Chử Y Hàm bỏ tay nắm cửa xuống.

"Lúc trước mình bảo đem dán cách trở trả lại cho cậu mà mình quên mất. Hôm nay vừa hay có đem theo, mình dán nó cho cậu, để người khác ngửi thấy trên người cậu có tin tức tố của Alpha sẽ không tốt cho thanh danh của cậu."

Văn Diên nhìn họa tiết con cừu nhỏ trên dán cách trở, điều chỉnh lại gốc độc của dán cách trở rồi nhẹ nhàng đặt lên che đi tuyến thể của Chử Y Hàm.

Thấy hoa văn cừu nhỏ không bị dán lệch, Văn Diên thỏa mãn cong môi, cẩn thận miết mép dán cách trở.

Đầu ngón tay cô lơ đãng chạm đến vị trí mẫn cảm trên tuyến thể của Chử Y Hàm.

Cảm giác có chút tê dại giống như khi có dòng điện xẹt qua.

Chử Y Hàm cắn mỗi, bất giác co đầu ngón tay lại, sự run rẩy lan từ đầu ngón tay xuống đầu quả tim.

[…]

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

AAAA!!~

Khi mà tui viết cái truyện này thì tui đã suy nghĩ rất lâu về mùi tin tức tố của hai vị nữ chính.

Cuối cùng quyết định mùi tin tức tố của tiểu học thần là mùi hoa chi tử.

Liên quan đến ngôn ngữ của hoa.

[…]

Editor:

Edit chương này mà tui phải niệm chú rằng hai bà đó chưa đủ 18 tuổi. Toát cả mồ hôi.

Mùi tin tức tố của Hàm Hàm là hoa chi tử. Tui dùng thế để giống nguyên tác thôi, chứ ở Việt Nam loài hoa này thường được biết đến cái tên dân dã hơn là hoa dành dành.

Nếu muốn biết ý nghĩa của hoa thì các bạn tra Google đi nha. Về cơ bản thì nó là biểu tượng của tình yêu đầu thầm kín thuần khiết, sự thanh lịch mạnh mẽ và sự dịu dàng, đằm thắm của thiếu nữ.