Sau khi nghe xong, Đỗ Duy tự nhiên toát mồ hôi lạnh, mà sắc mặt Zach cũng trở nên trắng bệch.
Trầm mặc nửa ngày sau, Đỗ Duy mới thở dài một tiếng:
- Tốt lắm, sự tình đã là như vậy, thì cuối cùng cũng chỉ có thể dựa theo ý tứ của Điện hạ mà làm thôi!
Mặc dù miệng hắn nói có vẻ bất đắc dĩ như thế nhưng trong lòng lại tính toán một hồi:
- Sự tình thật cổ quái, Thần Hoàng Tử vì gì mà phải bắt ta làm như vậy? Tại sao hắn lại dồn ta vào chân tường, bắt ta xuất đầu lộ diện để đoạt được giáo chỉ của Giáo tong? Dĩ nhiên đây là một phương pháp đối phó với vụ khiêu khích của Thần điện, nhưng tại sao Thần Hoàng Tử lại chọn ta? Loại sự tình này sao lại không giao cho Billy bá tước hoặc là Camille Ciro? Hết lần này đến lần khác cứ chọn ta là người đứng mũi chịu sào ư…
Đỗ Duy cũng không nói cái ý niệm thoảng qua trong đầu này cho Zach khốn khổ. Sau khi lấy lại bình tĩnh, Đỗ Duy lệnh cho tiểu Zach ra ngoài an bài vụ đấu giá quan trọng sắp diễn ra.
Thực ra kiểu đấu giá này cũng không phải là loại duy nhất trên Roland đại lục, còn có những việc khác như cạnh tranh mua bán bằng cách tăng giá trên chợ nô lệ chẳng hạn. Chỉ có điều, sau khi Đỗ Duy dạy Zach cách thức đấu giá ở kiếp trước của mình, việc này đã được hệ thống hóa và tổ chức với quy mô lớn, do đó thu nhập cũng tăng lên rất nhiều.
Thời gian còn chưa tới giữa trưa, bên ngoài đã có mười bảy mười tám cỗ xe ngựa xa hoa, không ít quý nhân nhà giàu đã đến, phía bên ngoài gia nhân của các quý tộc kéo đến cũng đã có tới trăm người.
Nhà đấu giá Hoa Tulip vốn có thu nhập cực tốt. Từ một cửa hàng lập nghiệp ban đầu của Đỗ Duy nay đã trở thành một tòa kiến trúc hai tầng, chính giữa là một đại sảnh. Chung quanh bố trí một vòng chỗ ngồi ưu nhã, tại tầng hai là các gian phòng riêng giành cho các vị khách quý.
Mỗi tháng nhà đấu giá mở cửa một lần, và tham gia đấu giá nay đã trở thành một trong những hoạt động quan trọng cả giới quyền quý tại đế đô. Nhưng phàm người tham gia đấu giá tại Hoa Tulip không phải quý nhân thì cũng là người phú xưng địch quốc, có khả năng mua được một phiếu tiến vào tham gia đấu giá đã được coi là tầng lớp thượng lưu tại đế đố rồi.
Mà trong các gian phòng riêng giành cho khách quý thì đã có tới bảy tám gian đã được bao cố định, chỉ có thể thuê tạm một hai gian còn trống mà thôi.
Chỗ ngồi trong các gian này cực kỳ dễ chịu thoải mái, lại còn được chiêu đãi rượu ngon miễn phí. So với phía dưới, có khí thế thật là bất phàm, nhưng quan trọng hơn ở chỗ có được chỗ ngồi ở đây là đã có biểu tượng cho thân phận thượng lưu trong xã hội. Có thể nói thành công của nhà đấu giá Hoa Tulip chính là nhờ những gian quý khách này. Ngoại trừ những gia tộc có lịch sử lâu đời hoặc các nhân vật cực kỳ có máu mặt ở đế đô mới có khả năng mua được chỗ ngồi ở đây. Bình thường những phú hộ mới nổi dù có tiền cũng không thể nào mua được.
Hơn nữa, tiểu Zach là người cực kì có năng khiếu kinh doanh, lúc đầu khi chỉ có mười gian phòng hắn đã mang những gian quý thất này bán đấu giá. Với khoản đấu giá của mười gian phòng này đã kiếm cho Hoa Tulip một khoản thu nhập không nhỏ.
Ngoài ra, sau khi đạt được thân phận là "hội viên quý nhân" thì từng tháng Hoa Tulip còn cung cấp miễn phí các loại tư liệu cũng như lai lịch của các món đồ đấu giá. Thậm chí còn được chế tạo thành những cuốn sách rất tinh tế, đem đến cho khách hàng những ngạc nhiên thú vị. Tất cả đều được thông báo trước cho khách hàng. Một loạt cách làm trên là do Đỗ Duy học tập từ kiếp trước vận dụng vào những "hội viên quý nhân" này.
Cứ như vậy, chẳng những đề cao thân phận của khách quý mà tự nhiên các buổi đấu giá của Hoa Tulip cũng đi vào lòng người, buổi đấu giá nào cũng đều đông nghẹt. Cực kì khó kiếm một vé để vào dự đấu giá.
Rất hiển nhiên "thứ đồ" được đem đấu giá hôm nay đã lan truyền khắp đế đô nên buổi đấu giá này thu hút rất nhiều người đến tham gia.
Tiểu Zach sớm đã có sự chuẩn bị trước, hắn còn cho mời Đỗ Duy đến tham dự, ngoài hội trường đấu giá đã có mấy chục người đến ngồi.
Đỗ Duy nhìn thoáng qua đại sảnh, cơ hồ tất cả các quý tộc thế gia nhất lưu cũng như nhị lưu đều đã đến rồi. Dựa theo quy củ của đấu giá hội, một phiếu chi cho một người vào cho nên tất cả các lão gia quý tộc đều để người hầu chờ ở bên ngoài. Lúc Đỗ Duy bước vào đại sảnh không khỏi hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, nơi này đại bộ phận mọi người nhận ra Đỗ Duy, kể cả những người chưa từng thấy mặt hắn thì cũng có thể đoán ra được thân phận của người mới bước vào.
Còn có mấy người muốn tới gần làm quen, nhưng thấy vị công tước Hoa Tulip này vẻ mặt lãnh khốc, mặt mày ưu tư có vẻ tâm tình rất tồi tệ thì cũng chẳng ai muốn đến gần để rồi bị xui xẻo.
Trong phiên đấu giá hôm nay, ngoại trừ cái giáo chỉ hứa hẹn của giáo tông vốn đã gây vô cùng náo nhiệt ở bên ngoài thì cũng có một vài hàng hóa độc đáo. Đặc biệt trong đó có vài món mà công xưởng của Đỗ Duy sản xuất ra, dùng ma hạch của ma thú săn được ở phương bắc tạo ra các loại châu báu trang sức cực kỳ quý giá. Chính vì thế có khá nhiều nữ quyến của các gia đình quý tộc đến tham dự.
Đương nhiên cũng có một số người có tâm tư khác, biết công tước Hoa Tulip về đến đế đô liền dụng tâm tư tính kế đối với Đỗ Duy, phỏng đoán vị công tước đại nhân này đến hơn nửa là sẽ xuất hiện tại buổi đấu giá hôm nay. Vì lí do đó mà có nhiều người đem con gái đến đây, họ trông mong rằng con gái mình có thể câu dẫn được Đỗ Duy, như vậy từ nay họ có thể có cây đại thụ lớn để dựa vào.
Đa phần mọi người đến là có tâm tư. Dù sao lần này Thần điện có hành vi khác thường, khiến mọi người trong giới quyền quý bàng hoàng lo lắng, đến xem vị Công tước Hoa Tulip kia phản ứng cũng tốt.
Đã tới nơi đấu giá, Đỗ Duy cũng không thể nói được gì nữa. Hắn vốn trong lòng đấy nghi vấn và âu lo nay giờ phút này tâm tình cũng trở nên bình tĩnh hơn nhiều, mà ánh mắt cũng tràn đầy kiên nghị.
Kỳ thực, đây cũng chính là tính cách của Đỗ Duy. Hắn mặc dù có chút thông minh giảo hoạt, gặp chuyện thường thích tính toán kỹ mọi đường đi nước bước trước.
Nhưng nếu thật sự chuyện tới trước mắt bức hắn vào đường cùng, thì trong hắn sự cường ngạnh trời sinh sẽ bộc phát ra. Đỗ Duy chính là loại người mà nếu phía trước có bảy tám con đường đi, hắn sẽ tỷ mỷ lo lắng phân tích tính toán để lựa chọn. Nhưng nếu bức bách chỉ cho hắn đi một đường duy nhất, hắn sẽ không phải là kẻ thiếu dũng khí để dấn bước.
Giờ phút này, lòng Đỗ Duy đã quyết định, trước mắt chỉ còn một lựa chọn. Vậy chẳng còn gì để nói, chỉ có thể tự mình tận lực tối đa, kể cả liều mạng mà thôi. Mọi tạp niệm trong lòng hắn đều tan biến.
Tâm tư của Đỗ Duy dần thể hiện trên nét mặt, vài phần lạnh lùng lẫn cương nghị cương nghị. Hắn đi thẳng một mạch, trên đường có mấy người muốn cất lời chào hỏi mà không dám mở miệng. Vị thiếu niên Công tước trên mình tản mát ra một cỗ hàn khí. Dù sao tính cách ma pháp sư nóng giận bất thường, nên chả ai dám đứng ra nhiều chuyện.
Đỗ Duy đi men theo cầu thang dẫn lên lầu trên. Tại đây mấy vị người quen cũ đều đã có mặt, hiển nhiên không thể thiếu Billia bá tước và Dransa Matheus.
Billia bá tước từ chính biến tới nay kiên quyết đứng về phái hệ của Thần Hoàng Tử, trực tiếp tiếp nhận quản lý sản nghiệp của hoàng thất. Vì thế, quyền thế tự nhiên cường hãn. Mà Dransa Matheus lại là thương nhân buôn bán vũ khí duy nhất trên đại lục nên có thế lực và mạng lưới quan hệ rộng lớn với quân đội cùng đế quốc tài chính. Dransa Matheus cũng là nhân vật được Thần Hoàng Tử tín nhiệm. Dĩ nhiên với thân phận này của hai người tự nhiên là có được thân phận khách quý. Mặt khác chung quanh các bao sương cũng là toàn các nhà danh gia vọng tộc thuộc loại đứng đầu đế đô.
Thấy Đỗ Duy đi lên, Billia bá tước liền đứng lên chào hỏi, còn Dransa Matheus đứng ra bao sương cười tủm tỉm. Đỗ Duy thấy hai người này thì bỏ đi nét mặt lạnh lùng, mỉm cười và tiến tới trò chuyện. Tối hôm qua hắn đối với Billia bá tước còn có vài phần cảm kích. Nhưng bây giờ lại không khỏi có chút tức giận. Sự tình vụ đấu giá này, hiển nhiên mấy gã này hẳn đã biết từ trước vậy mà hôm qua không ai thèm nói với mình! Mặc dù Đỗ Duy biết đây là chủ ý của Thần Hoàng Tử nhưng dù vậy trong long Đỗ Duy không khỏi có chút tức giận.
Billia bá tước cùng Dransa Matheus đều trải qua hơn phân nửa cuộc đời trong chốn thượng lưu nên mặc dù Đỗ Duy ngoài miệng không nói gì, nhưng từ thần thái của Đỗ Duy, hai gã đều biết rằng Đỗ Duy đang nghĩ cái gì. Billia bá tước liền cười khổ, thấp giọng nói:
- Đỗ Duy, ta biết ngươi trong lòng có lẽ đang bất mãn với chúng ta. Cái sự tình này cũng là do đích thân Điện hạ ra lệnh, chúng ta làm sao dám làm trái… Sáng nay đã sai người đưa thiếp mời ngươi tối nay đến dự tiệc để đích thân bồi tội với ngươi. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Dransa đứng bên cạnh cũng nói vài câu đại loại như thế. Đỗ Duy lúc này mới minh bạch vì sao chính mình sáng sớm hôm nay nhận được nhiều thiếp mời thế.
Hắn cũng không phải là con người quá cố chấp, thấy đối phương đã đều nói như vậy, Đỗ Duy cũng đành nén cỗ tức giận trong lòng xuống rồi cười cười nói:
- Hai vị đều là bạn tốt của ta. Không cần phải nói mấy câu này làm gì, trong lòng ta đều đã minh bạch, chỉ là... Thần điện xuất chiêu thức ấy thật sự có làm cho ta nhức đầu.
Hai lão hồ ly đều cười cười nói nói nhưng không dám nghị luận về ý định của Thần Hoàng Tử, Dransa Matheus khẽ hạ giọng nói:
- Điện hạ làm việc gì thì luôn luôn có thâm ý, lần này đương nhiên cũng không ngoại lệ. Chúng ta làm thần tử, chỉ cần làm theo là được!
Đỗ Duy tự nhiên biết đây là lời từ chối. Đã biết hai lão hồ ly này không dám chịu trách nhiệm gì thì liền cười cười rồi sau đó mời hai người tiến vào bao sương.
Trên lầu hai này, mười mấy bao sương sắp xếp thành hình cánh cung, giống cách sắp xếp các phòng riêng xem ca kịch ở tiền kiếp của Đỗ Duy. Với cách bố trí như vậy, ngồi ở bao sương này cũng có thể nhìn thấy các bao sương chung quanh.
Đỗ Duy tiến vào bao sương mà Zach đã an bài cho hắn, vừa mới ngồi xuống hắn liền cảm giác được có ánh mắt từ bao sương bên cạnh chiếu sang, hắn nhìn sang bên thì thấy tại bao sương đó có một gã quý tộc tuổi trẻ mặc một trường bào đen tuyền, thắt lưng màu vàng nạm rất nhiều hạt bảo thạch. Mà cổ áo màu đỏ chính tiêu chí của các quý tộc đến từ phương nam.
Chỉ là trong những người có mặt tại đây hôm nay, lại có thể ngồi vào bao sương dành cho khách quý thì hẳn phải vào độ tuổi bốn mươi, năm mươi giống như Billia bá tước hay Dransa. Ngoại trừ Đỗ Duy gần như rất ít gặp một người tuổi còn trẻ như vậy, nên hiển nhiên có nhiều người tò mò nhìn sang.
Tướng mạo gã tuổi trẻ này tương đối anh tuấn. Tuy nhiên da mặt lại vô cùng tái nhợt, rất thiếu huyết sắc. Nhưng điều này lại chính là tiêu chuẩn về mặt hình thức của giới quý tộc. Tuy nhiên sắc mặt của hắn còn ẩn vài nét trắng xanh, hiển nhiên là ngày thường quá đắm chìm trong tửu sắc. Mặc dù tướng mạo của hắn trông cũng được. nhưng thần thái đôi mắt có chút ảm đạm. Càng làm cho Đỗ Duy nhíu mày là gã tuổi trẻ này lại còn bôi phấn trên mặt. Đỗ Duy luôn luôn chán ghét loại nam nhân kiểu như thế. Mặc dù giới quý tộc coi đây là tập tục. nhưng chính hắn cũng không thích loại nam tử hay còn trẻ tuổi mà trên mặt bôi phấn, môi lại bôi son. Trong lòng Đỗ Duy không khỏi trong lòng nảy ra một cỗ chán ghét.
Mà Đỗ Duy cũng thấy đằng sau gã quý tộc trẻ tuổi còn có một nam nhân bốn mươi tuổi khoanh tay đứng hầu một bên. Nhìn qua vẻ mặt tinh minh cũng như cách ăn mặc của người đàn ông trung niên này thì chắc đây là một vị quản sự của gia tộc.
Đỗ Duy nhìn vào gã quý tộc tuổi trẻ, phát hiện đối phương đang nhìn mình. Chỉ có điều làm Đỗ Duy trong lòng có chút không ý tứ là ánh mắt của gã thanh niên này phảng phất có chút bất hảo. Đỗ Duy trong lòng có chút ít kỳ quái. Gã quý tộc tuổi trẻ phát hiện Đỗ Duy nhìn về phía mình thì lập tức chuyển ánh mắt sang nơi khác.
Chỉ bất quá Đỗ Duy nhạy cảm phát hiện ra, đối phương ánh mắt thoánh hiện nét âm trầm, nhưng điều này không thoát khỏi ánh mắt của Đỗ Duy.
Bây giờ thân phận, tước vị và thế lực của Đỗ Duy đúng là cao chót vót. Giới quyền quý ở đế đô nịnh hót còn không kịp, như thế nào lại còn có người thể hiện trực tiếp địch ý với mình? Hơn nữa xem ra gã thanh niên này rất là lạ lẫm. Đỗ Duy tự hỏi tuyệt đối chưa bao giờ gặp mặt chứ đừng nói đến có oán thù.
Đỗ Duy tâm ý nhoáng động liền tùy ý chỉ vào bao sương bên cạnh gọi người hầu đứng bên cạnh hỏi một câu. Gã người hầu này là do Zach đích thân phái tới chuyên môn hầu hạ Đỗ Duy nên rất thông minh. Gã lập tức liền tiến sát tới xoay người thấp giọng nói:
- Công tước đại nhân! Đây là bao sương của Senna hầu tước. Mấy tháng trước Senna hầu tước dùng bốn vạn kim tệ thuê bao bao sương này nửa năm. Ngày thường thì đích thân hầu tước tham dự. Chỉ có điều gần đây nhất nghe nói sức khỏe Senna hầu tước không tốt lắm, bấy lâu nay cũng chưa có khang phục. Vị thiếu gia trẻ tuổi này là con trai của Senna hầu tước, là Dupont thiếu gia! Senna hầu tước có ba con trai. vị Dupont thiếu gia này chỉ là con trai út. Nhưng mẹ hắn là chánh thê của hầu tước, hơn nữa lại xuất thân từ gia đình giàu có, cho nên hắn mặc dù không phải trưởng tử nhưng ở nhà được chiều chuộng vô cùng!
Đỗ Duy gật đầu.
Senna hầu tước? Cái tên này Đỗ Duy có biết đến. Vị Senna hầu tước này nghe nói cũng là có ít nhiều quan hệ hôn nhân với hoàng thất, bất quá cũng là sự tình vài trăm năm trước. Như vậy tính ra thì cũng là một gia tộc có lịch sử lâu đời, có lập trường chính trị luôn luôn khôn khéo với nguyên tắc là không can dự gì đến các đấu tranh chính trị bên trong, cho nên gia tộc cả mấy trăm năm vẫn vững vàng. Hơn nữa ngày xưa khi Augustine VI mới lên nắm quyền muốn trùng khuếch hải quân, Senna gia tộc cũng quyên góp một lượng tiền lớn, cho nên rất được Hoàng đế bệ hạ hân thưởng. Sau đó lại nhân thừa dịp hải quân nam dương viễn chinh kiếm được nhiều cơ hội phất to giàu to. Trong gia tộc cũng có kẻ làm hậu cần cao cấp trưởng quan quan của hải quân. Tại phương nam có lãnh địa, có thuyền đội riêng, trong gia tộc còn có nhiều quan chức cấp cao như Tổng đốc.
Chung quy lại mà nói, thì đó là một nhất lưu gia tộc.
Chỉ là… Senna gia tộc. Chính mình cũng không đắc tội qua với bọn họ!