Ác Ma Thuần Sắc Trắng

Chương 101: Tích cũ 2




Chương 101: Tích cũ 2

Nhưng so với sau này thì thời ấu thơ và thuở thiếu thời của Quạ Đen có thể nói là bình đạm. Thế cho nên rất nhiều năm về sau, khi hắn nhớ lại đều cảm thấy chẳng có gì đáng nhắc cả. 

Quạ Đen vẫn luôn cho rằng, ngày đó mình mặc bộ đồ ông già Noel, ngồi chồm hổm bên đường chờ người ta tới bắt là một trong vài lựa chọn sáng suốt nhất đời này của hắn.

Khu “nguy hiểm cao đặc biệt” bao ăn bao ở, một ngày ba bữa chay mặn phối hợp, làm việc nghỉ ngơi còn khá có quy luật. 

Năm đó, “Thần nói” số 1 hãy còn chưa sa lưới, hồ sơ “Điên cuồng” số 2 vẫn chưa đầy đủ, toàn khu chỉ có mỗi mình Quạ Đen, không khác gì mình hắn bao nguyên cả hòn đảo, đãi ngộ còn hơn cả tổng thống. Xét thấy bản thân sức mạnh mồi lửa của hắn không phải loại hình quá nguy hiểm, bản thân hắn cũng gần như là nửa tự thú, không có ý định vượt ngục nên hắn được tự do ở một mức độ nhất định. 

Rảnh rỗi thì hắn dạo loanh quanh khu vực được chỉ định trên đảo, tập thể dục hoặc đọc sách, xem phim, một tuần có thể lên mạng hai tiếng, thỉnh thoảng lao động - ra ngoài ngó qua hiện trường phạm tội giúp người ta.

Điều duy nhất khó chịu là vì hắn còn vị thành niên, bị cưỡng chế học văn hóa, 1 kèm 1, người tới tiếp xúc hắn ai cũng sợ hắn cả, đi học mà giống như khủng long tụng kinh ấy, hai bên đều thấy ngộp.

Trên thế gian này, “mồi lửa cấp đặc biệt” ước chừng cũng tương đương với Thanos và đầu đạn hạt nhân. Một dạo trước lúc Quạ Đen có quyền hạn thẩm tra, hắn rất hoang mang, không rõ sao mình lại được chia vô ngồi bàn này: Đánh đồng dân bụi đời hắn đây với kẻ gây ra thảm án tàu Asgard… cũng không biết là đang sỉ nhục ai đây. 

Cơ mà cũng toàn dựa bạn đồng hành giúp cho, so với mấy mồi lửa cấp đặc biệt thì rõ là hắn rất được lòng người, lại dễ thân… Dù sao thì cấp đặc biệt vào hồ sơ cũng gom không đủ một bàn tay, nếu như có thể, xã hội còn hy vọng có được sức mạnh mồi lửa này đấy. 

Tóm lại là Quạ Đen ở lại khu “nguy hiểm cao đặc biệt” rất là lâu, là vì có thể “đọc cái chết”, hắn được “thẩm phán tối cao” điểm danh thuyên chuyển tạm. 

“Thẩm phán tối cao” không phải danh xưng chức vụ gì cả, chỉ là nhân gian tôn xưng mà thôi. Cái vị đó thật ra là trưởng quan hành chính của “Hội liên hiệp tự luật mồi lửa quốc tế”. 

“Thẩm phán tối cao” không phải là một người - ý trên mặt chữ.

Ở vào cái thời đại lạc hậu như bây giờ, ắt hẳn sự ra đời của Chúa giống một câu chuyện khoa học viễn tưởng hơn. 

Chuyện này nói ra thì dài. 

Thủy tinh đen tạo ra số lượng lớn siêu nhân mồi lửa, già trẻ gái trai không thiếu một ai, tố chất lởm chởm so le. Bất kể là pháp tắc pháp luật vốn có hay là lề thói xã hội cũng đều khó mà trói buộc những người này. Các quốc gia hối hả hấp tấp thành lập tổ chức mồi lửa chính phủ nhưng vẫn không đủ để ứng phó với cục diện này: Là vì mồi lửa phân bố không nói lý lẽ, không biết là do vận số hay tính cách mà đại đa số mồi lửa cấp cao đều không chịu kiềm chế, kẻ sẵn sàng duy trì trật tự xã hội thì cấp bậc đều không cao.

Hai năm liền, kỳ thi đại học thần thánh bất khả xâm phạm trong tim toàn dân đại quốc phương đông đều bị hủy, có thể thấy hỗn loạn tới mức nào. 

Trước tình thế đó, liên hiệp quốc đã thiết lập “Hội liên hiệp tự luật mồi lửa quốc tế”, hy vọng có thể ổn định cục diện trong giai đoạn đầu luống cuống tay chân nhờ vào sức mạnh đoàn kết: Người gia nhập hợp tác đủ nhiều, “ao mồi lửa” đủ lớn, có thể huấn luyện đội ngũ hoàn mỹ nhất nhờ vào sự phối hợp của chiến thuật chuyên nghiệp và đoàn đội lập kế hoạch, có thể ứng phó các sự kiện đột xuất do mồi lửa cao cấp gây ra.

Có nghiên cứu khoa học thêm vào, con người ta đã hiểu hơn về thủy tinh đen, huấn luyện và khai phá sức mạnh mồi lửa cũng thích hợp hơn. Từ chế độ tới quản lý trong “Hội liên hiệp” đều dần hoàn thiện, ổn định lại thế giới rung chuyển vì thủy tinh đen. 

Nhưng, song song với đó là sự hợp tác chặt chẽ hình thành trước áp lực bên ngoài dĩ nhiên cũng sẽ lộ rõ vết nứt vì áp lực ấy. 

500 năm sau, cả ma cà rồng và Bí tộc đều công nhận “quả mọng là sinh vật có tính xã hội nhất định”, có thể giao tiếp và có quan niệm tập thể. Khi sống trong một nhóm, họ cũng có thể thể hiện lòng vị tha ở mức độ nhất định, nhưng không đủ để suy xét. 

Ngoại tộc đều biết, khoảng cách giữa người với người cũng như lạch trời vậy. 

Trước tình hình đó, cuối cùng loài người lựa chọn lý trí, để cho “Hội liên hiệp tự luật mồi lửa quốc tế” - nghệ danh trong dân gian là tổ chức “bộ đội mồi lửa”, thoát ly khỏi chính phủ các nước, trở thành sự tồn tại độc lập, trưởng quan hành chính do tác phẩm mũi nhọn của công nghệ trí tuệ nhân tạo năm đó đảm nhiệm.

Trí tuệ nhân tạo đó chính là “thẩm phán tối cao” thế hệ đầu.

Chúa có nhân cách hư cấu là công bằng, chính nghĩa và nhân ái tuyệt đối.

Thuở ban đầu, Chúa không có hình thể, chỉ có thể tiếp xúc với hiện thực thông qua mạng internet, tồn tại trong thiết bị đầu cuối thông minh của mỗi một chiến sĩ mồi lửa.

Theo đà ra đời của bản “Dự luật quản lý thủy tinh đen” đầu tiên, thẩm phán tối cao cũng lặp đi lặp lại việc sửa đổi điều luật và quy tắc, thử tạo thành hình tượng hư cấu trên mạng internet cho mình.

Đối với người bình thường mà nói, dẫu sao thì trí tuệ nhân tạo vô hình cũng quá xa xôi, chỉ có hình tượng chứa đựng nổi sức tưởng tượng của loài người mới có thể khiến con người ta bày tỏ tình cảm. Thẩm phán tối cao ra đời để bảo vệ thế giới đang dần hoàn thiện nhân cách hư cấu của mình trong quá trình học tập, mỗi lúc một giống con người hơn.

Khi bản “Dự luật quản lý thủy tinh đen” thứ 3 ra đời, nhân cách hư cấu của thẩm phán tối cao đã thông qua phép thử Turing.

Những nghiên cứu có liên quan đến thủy tinh đen cũng có sự thay đổi về lượng dẫn tới sự thay đổi về chất trong cơ sở dữ liệu của Chúa.

Vào năm tiếp theo, một thiên luận văn “Phản ứng sinh mệnh thủy tinh đen” “hoành không xuất thế”. Có đoàn đội nghiên cứu phát hiện ra sau khi dẫn nổ thủy tinh đen bằng phương thức đặc thù, đưa năng lượng vào vật chất có tính chất hóa học cụ thể thì sẽ sinh ra một nhóm vật chất di truyền. Tuy không phức tạp như vi khuẩn, song đấy là một sự khởi đầu.

Tới bản “Dự luật quản lý thủy tinh đen” thứ 5 thì đã hoàn toàn do trí tuệ nhân tạo tạo ra.

Thẩm phán tối cao đã đạt trình độ có thể suy xét lợi ích đa phương, kiểm soát hướng đi trong tương lai. 

Cùng với khoa học kỹ thuật chín mùi là kế hoạch “gọi thần giáng thế” được liên hiệp quốc thông qua. 

7 nước ký hiệp ước gia nhập, chia nhau thành lập phân bộ “Hội liên hiệp”. Bọn họ cho nổ 7 khu mỏ thủy tinh đen, con người tạo ra thần. 

Mỗi một khu mỏ thủy tinh đen nổ tung đều tạo ra một thể xác nhân loại, làm vật dẫn của thẩm phán tối cao, thường trú ở phân bộ Hội liên hiệp địa phương. 

7 vị thẩm phán tối cao đóng ở các nơi trên thế giới có sự khác biệt về hình tượng, tính cách khác nhau, nói những ngôn ngữ khác nhau để thích ứng với môi trường văn hóa khác nhau. Thoạt trông các vị Chúa là 7 người khác nhau, thật ra là họ dùng chung cơ sở dữ liệu và trình tự tầng chót - Giống như các phân thân của cùng một vị thần vậy.

Các vị thần bất lão, bất tử, bất biến, không hủ bại, nhân cách hư cấu hoàn thiện, không khác gì với con người thật sự cả.

Các vị Chúa có vui buồn mừng giận, biết đùa vui, biết ngượng ngùng khi “fans” trẻ tuổi công khai tỏ tình, thậm chí còn biết thiên vị một vài người, không thích một vài người trên cơ sở đảm bảo sự công bằng tối thiểu - Các vị thần có thẩm mỹ của riêng mình. 

Các vị Chúa là đại diện tối cao cho lý tính của loài người, và họ cũng hiện ra bằng xương bằng thịt. 

Cơ thể thần với kết cấu thủy tinh đen có “sức mạnh mồi lửa” của chính mình, thứ nhất là “vô hiệu hóa”, thẩm phán tối cao có thể cưỡng chế xóa bỏ hiệu quả sức mạnh mồi lửa; thứ hai là phân ly mồi lửa - Thật ra chính là giết chết mồi lửa.

Thẩm phán tối cao có thể chiết xuất ra một loại tinh thể màu đỏ sau khi mồi lửa chết nhờ vào phương pháp đặc thù. Loại thủy tinh đỏ này kết hợp với kỹ thuật sinh sản sẽ cho ra đời trẻ sơ sinh như tờ giấy trắng, có thể kế thừa sức mạnh mồi lửa của tội nhân, lợi dụng tuần hoàn “lửa vô dụng” đó, trở thành con người có ích cho xã hội. 

Nhưng tiếc là “trẻ sơ sinh thủy tinh đỏ” giống vối mồi lửa thông thường, sức mạnh không di truyền trọn vẹn. Nhưng trên thế giới có cực ít khu chết không đau hợp pháp, do đó phần lớn thủy tinh đỏ đều là do tội phạm phạm tội cực ác, phải chấp hành tử hình để lại. 

Quạ Đen là bị một… sự tồn tại như thế mượn tới bên người. 

Năm đó, thân là cấp đặc biệt thật sa lưới hết sức mất mặt, lại tội không đáng chết, chính phủ các nước đều lập nhóm tới tham quan một vòng, không ai biết phải làm gì với hắn cả. 

Vậy là thẩm phán tối cao thường trú ở nước của Quạ Đen trở thành người giám hộ của hắn.

Trừ Chúa ra, không kẻ nào có tư cách quyết định hướng đi của nhân vật nguy hiểm như “EHA003”, không kẻ nào có tư cách đưa ra kết quả thẩm tra cụ thể, thả hắn ra khỏi khu nguy hiểm cao cấp đặc biệt, thu nạp vào bộ đội bảo vệ hòa bình đặc thù của liên hiệp quốc.

Sự kiện “thẩm phán tối cao không phải thân huyết nhục” được giữ kín với dân chúng. Lúc Quạ Đen bị Chúa lãnh đi, hắn chỉ biết đấy là một ông lớn, sức mạnh mồi lửa là “điểm người thành đá”. 

Thiếu niên phản cảm uy quyền bẩm sinh, nhất là đứa trẻ hư đốn trưởng thành trong cái thế giới này, gốc rễ đều đã thối.

Mới đầu, giá trị hảo cảm của Quạ Đen đối với người giám sát… giám hộ là con số âm, vui thì kêu Chúa là “thầy”, lúc cáu bẳn thì gọi “ông già dịch”, lúc nhìn không ưa thì sẽ cố ý gây họa. 

Chúa đã tốn rất nhiều tâm huyết… Nói vậy thì nghe kì kì nhỉ, dù sao lão nhân gia cũng đâu có máu hay tim gì đâu. Cuối cùng Chúa cũng thuần phục được con hung thú bướng bỉnh nhất, nuối nấng đứa nhỏ không có tên trường thành lại lần nữa. 

Đề tiện việc ở chung bé trai đương độ thanh xuân, thầy đã điều chỉnh thân thể mình thành hình tượng một người đàn ông trung niên. 

Chúa giống như bất kỳ người cha bình thường nào trên đời này, cũng xuống bếp nấu bữa sáng cho hắn, sau đó sẽ bị tên ranh đó chê làm giống đồ ăn chế biến sẵn; dạy thiếu niên dậy thì hơi muộn xử lý râu lún phún dưới cằm mình, đo chiều cao cho hắn; mùa đông hàng năm đều sẽ lén giấu đống quần áo thủng lỗ gió lùa như đồ ăn mày của hắn; ỷ mình sở hữu kỹ thuật bật hack, tạo clone lên giết cho thanh niên cày game tới nửa đêm phải offline; khép na khép nép xin lỗi giáo viên bị thằng nhóc nghịch ngợm nhà mình bắt nạt; lúc rỗi rãi thì đưa hắn đi cắm trại, câu cá, tận dụng mọi cơ hội hòng dựng lại tam quan “ngã nghiêng ngã ngửa” của hắn.

Đôi mắt mà ngày sau đồng bọn thấy còn có ích hơn “Thấy rõ” thế mà chẳng mảy may nhận ra “ông già dịch” sớm tối ở bên mình không phải người - Cho tới tận lúc Quạ Đen có quyền hạn tra cứu tư liệu về “thẩm phán tối cao”. 

“Mắc gì ông không nói sớm?” Quạ Đen lặng lẽ xoắn xuýt hết ba ngày về tới nhà, còn chưa biết phải đối mặt với thầy ra sau đã bị gọi vào bếp phụ việc. 

Rửa rau rồi, cảm giác thân quen cũng ùa về, dằn cái sự khó chịu ấy lại, Quạ Đen rì rầm oán thán: “Nếu mà nói sớm thì thái độ tôi hồi trẻ sẽ tốt hơn nhiều đó.” 

“Chội, “hồi trẻ”, giờ ngài lớn cỡ nào rồi, hay thôi để đổi thầy kêu trò là “ông già dịch” ha?” Chúa cười tít mắt, đoạn phát bộp tay vào gáy hắn… thật là thần kỳ, cười lên vậy mà có dấu chân chim dịu dàng nơi khóe mắt, “Sao thế? Trò kỳ thị AI? Nghiêm khắc mà nói, chỉ cần thông qua phép thử Turing thì AI đã có nhân quyền bình đẳng.” 

“Tôi phản nhân loại chứ có phản trí tuệ nhân tạo đâu. Tôi mà biết ông không phải con người từ đầu thì chắc chắn tôi sẽ tin ông trong ngoài như một… Hồi đó tôi cứ nghĩ vầng sáng “vĩ đại quang vinh chính xác” của ông là làm bộ không đó… Ngày nào cũng canh me sơ hở của ông không đó… chậc, chuyện này quá kỳ cục rồi, mấy người quá đáng thật, làm tôi như chúa hề, xấu hổ chết được.” 

“Về sau bị trò bắt được à?”

“Thứ không có trong giả thiết sao tôi bắt được? Lãng phí tình cảm của tôi, về sau…” Quạ Đen nói tới đây thì chợt dừng lại, vừa đúng lúc cắt cà chua xong, hắn có hơi mất tự nhiên nhét lát cuối cùng vào miệng, dằn xuống nửa câu sau trên đầu lưỡi, ậm ờ không rõ.

“Ơ, về sau gì cơ?” 

Quạ Đen: “...” 

Thật hay giả đây trời, nghễnh ngãng như thật thế? 

“Lời hay ý đẹp không nói hai lần, không nghe thấy thì thôi.” 

Về sau chính hắn đã từ bỏ. 

Hắn chỉ là đầu óc bám riệt phản nhân loại, song con tim đã quyết định tự lừa mình dối người, phớt lờ toàn bộ sơ hở… nếu như có, sau đó sẽ tự nguyện mắc câu, giống như rất lâu về trước.

Kết quả vậy mà sai ngay từ tiền đề.

Một bàn tay đè lên đầu hắn, lòng bàn tay ấm áp, đầu ngón tay còn mang theo da khô xước măng rô thường thấy trên tay người ta vào mùa đông ở phương bắc: “Nếu là như vậy, trò sẽ tin thầy, nhưng vẫn sẽ không tin con người nhỉ?” 

“... Cái thứ ấy thì giờ tôi cũng chả tin.” 

“Ồ, không sao hết, dù sao thầy cũng đâu phải người, câu này trò đi nói với đội trưởng Tống trong đội mấy trò đi nha.”

“Ông thiệt tình… thật quá rồi, không phải, cái hồ sơ đó là đứa nào ngụy tạo để chỉnh tôi hả?”

Mãi hận lòng người không phải nước, đất bằng vô cớ dậy triều dâng.

Nhưng lý tính và trí tuệ, chính nghĩa và tín ngưỡng, yêu với mộng tưởng… là vĩnh hằng, đó là giá trị phổ quát. Đứa nhỏ ngốc nghếch tuổi nổi loạn tin tưởng, còn người lớn hoài nghi mà cay độc cũng tin. 

Nhưng mà…

—Phép thử Turing là một bài kiểm tra khả năng trí tuệ của máy tính, được đưa ra năm 1950 bởi Alan Turing trong bài viết Máy tính và trí tuệ.Mãi hận lòng người không phải nước, đất bằng vô cớ dậy triều dâng (Trường hận nhân tâm bất như thủy, đẳng nhàn bình địa khởi ba lan): Hai câu trong bài “Cù Đường mười hai thác ầm ầm” của Lưu Vũ Tích, có nghĩa là oán lòng người không thể so với nước sông, vô duyên vô cớ cũng có thể dậy sóng.Giá trị phổ quát: Giá trị chung được nhân loại thừa nhận một cách phổ biến