Đây là tiếng người sao? Nàng vất vả lắm mới có được một thân thể khỏe mạnh, chẳng lẽ cứ nhắm một mắt mở một mắt sống qua ngày?Hệ thống: [So sánh xuống, biết được chuyện tốt hơn không biết.
Chuyện cũng đã định, ngươi cứ từ từ.
]Yến Xu: [! ]Ăn dưa lâu như vậy, lần đầu tiên ăn đến mình, hơn nữa còn lớn như vậy, thật làm cho người ta có chút bất ngờ luống cuống tay chân không kịp đề phòng.
Đến mức ly trà đang cầm còn chưa uống, đã rơi xuống đất, phát ra một tiếng đinh đương giòn dã.
Lúc này Thái hậu còn chưa đến, tiệc chưa bắt đầu, trong điện rất yên tĩnh, một tiếng động này khó tránh khỏi làm cho người ta chú ý đến.
Mấy nữ nhân ngồi đầu vội vàng liếc mắt qua, đợi đến khi thấy được lối ăn mặc không có cảm giác tồn tại của nàng, thậm chí còn không rực rỡ bằng đám cung nữ của Chu Quý Phi Lệ Phi, mới quay đầu lại không nhìn nữa.
Chỉ có Trương Tài Nhân ngồi chung bàn thấp giọng nói: "Còn chưa mở tiệc, Lý tỷ tỷ đã say rồi? Chỉ sợ bệ hạ không nghe được đâu.
"Yến Xu lười để ý đến nàng ta.
Bây giờ cuối cùng nàng đã biết tại sao Hoàng đế chưa bao giờ đặt chân vào Hậu cung, đây chính là dù muốn vào cũng không được!Lúc này chỉ có nàng là có thể nhìn thấu được sự tang thương này.
Cung may nàng không giống mấy người dùng sức ngươi chết ta sống theo đuổi mục tiêu không thể nào thực hiện, quả nhiên buông tha sớm như nàng tương đối thoải mái.