"Để thần kê đơn thuốc cho Quý phi"
"Được"
Ngày hôm sau thái y đem thuốc tới cho Thương Lạc
"Thôi ta không uống đâu. Ngươi mang ra ngoài cho ta đi"
"Quý phi nhưng mà..."
"Thương Lạc nàng làm sao vậy"
"Hoàng thượng, quý phi không chịu uống thuốc"- nhìn Thương Lạc
"Nàng nhất định phải uống thuốc. Tại sao lại không"
"Hoàng thượng, nhưng nó rất đắng"
"Thuốc đắng thì mới tốt chứ. Nàng đừng như vậy nữa, nè. Uống thuốc đi Thương Lạc"
"Hoàng thượng, thiếp không muốn uống chút nào"
"Ta đút nàng. Thương Lạc"
"Hoàng thượng"
"Được rồi mà, ngoan đi, nha."
"Được thôi, thiếp nghe lời người"
"Phải vậy chứ"- cười
"Đắng quá"
"Cố gắng đi, thuốc đắng mới tốt"
"Nhưng mà nó đắng quá"
"Ta có đem bánh nè. Uống thuốc xong ta cho nàng vài cái để ăn"
"Cảm ơn hoàng thượng"
Mấy tháng sau, đã đến lúc Thương Lạc sinh.
Trong phòng sinh:
Thần y nói với Thương Lạc:
"Quý phi sắp được rồi, ráng chút nữa. Người hãy dùng sức đi cố lên. Sắp ra rồi sắp rồi, cố lên quý phi. Ráng lên, cố gắng chút nữa quý phi."
"Á................. Đau quá. A..."
"Dùng sức đi, sắp ra rồi. Quý phi ráng chút nữa đi, cố lên. Quý phi cố thêm chút nữa, dùng sức vào. Rồi sắp rồi sắp rồi"
(Tiếng em bé khóc)
"Sinh rồi sinh rồi, quý phi sinh rồi"
"Con của ta"- nói nhỏ + kiệt sức
Sau đó thần y đem đứa bé lại cho Thương Lạc
"Quý phi người xem nè, là một bé gái"
"Tốt tốt, hãy mang ra cho hoàng thượng xem"
Hoàng thượng vừa tới thì thần y cũng vừa đem đứa bé ra tới:
"Sao rồi?"
"Không có chuyện gì hết. Hoàng thượng quý phi đã sinh cho người một bé gái"
"Thật không?"
"Dạ thật ạ"
"Quý phi giờ sao rồi"
"Quý phi do dùng quá sức nên đã kiệt sức. Thần sẽ lập tức đi kê thuốc bồi bổ cho quý phi"
"Được được. Mau đưa con cho ta"
Lý công công bên cạnh quỳ xuống tâu
"Hoàng thượng, người có ý muốn đặt tên cho đứa bé này là gì không?"
"Để ta suy nghĩ đã. À.... ta có ý rồi"
"Là gì vậy hoàng thượng"
"Ta sẽ gọi là Tường Nhi."
"Tên rất hay thưa hoàng thượng"
"Ngươi giữ đứa bé đi. Ta phải vào thăm Thương Lạc của ta"
"Dạ được hoàng thượng"
"Thương Lạc"
"Hoàng thượng"- giọng nói yếu ớt
"Nàng thấy sao rồi"
"Thiếp không sao. Chỉ hơi mệt thôi. Người đã đặt tên cho đứa bé chưa"
"Ta đặt rồi"
"Tên là gì vậy?"
"Tên là Tường Nhi"
"Tường Nhi. Cái tên này rất hay."
"Nàng thấy hay à?"
"Người không thấy hay hả hoàng thượng"
"Ta thấy cũng bình thường thôi mà"
"Nhưng mà thiếp thích nó"
"Được thôi"