[AllTakemichi] Đồ Nghiệp Dư! Cậu Muốn Ăn Đòn Sao?

[AllTakemichi] Đồ Nghiệp Dư! Cậu Muốn Ăn Đòn Sao? - Chương 163




Có những thứ luôn được mặc định là phải trôi qua thật nhanh, không chờ đợi, cũng chẳng vì điều gì mà luyến tiếc, có lẽ gom góp từ những yếu tố trên thì thời gian chính là câu trả lời đơn giản nhất.

Arc Giáng Sinh kết thúc với sự chiến thắng vẹn toàn thuộc về Mikey, nằm ở trên lưng của Mitsuya, Takemichi lim dim muốn ngủ.

Kể từ cái hôm nói chuyện với Kazutora xong thì cậu vẫn chưa có cơ hội chạm mặt lại với hắn, nghe Mikey nói Kazutora đang giúp mẹ của mình giảm án, hẳn là thủ tục đến bây giờ cũng gần hoàn thành.

Còn Hakkai, bởi vì e ngại sự có mặt của anh trai nên hắn luôn tìm cách lẩn trốn cậu, có mấy lần cùng nhau diễn chung thôi mà hắn cứ tránh mắt cậu từ lần này đến lần khác, làm đạo diễn liên tục hô "Cut" đến mức muốn bạo phát vì tức giận.

Người thoải mái nhất trong nhà Shiba có lẽ là Yuzuha, bởi vì cô vẫn thường xuyên bắt chuyện với cậu, còn tặng cho cậu một chiếc áo khoác thuộc thương hiệu có tiếng tăm, tiếc là Takemichi không có phúc hưởng lắm, cậu cảm thấy không việc gì cậu lại nhận quà từ cô cả, thế là ngay sau đó Takemichi đã nhờ Mitsuya đem trả lại cho Yuzuha.

Suy đi tính lại người có biểu hiện kì lạ nhất trong số bọn họ lại chính là Mikey, thời gian gần đây, trên trang nhất của báo đưa tin đã tung ra một tấm ảnh hắn thường xuyên xuất hiện cùng một người phụ nữ "lạ mặt" có ngoại hình rất nóng bỏng, điều này đã làm tên tuổi của bộ phim chưa được chính thức công chiếu nổi lên như một cơn sóng dữ dội.

Nghi vấn em trai của nam Ảnh Đế ưu tú có người yêu?

Con trai thứ ba nhà Sano đã bắt đầu hẹn hò sao?

Vô số những câu hỏi được đặt ra, thế nhưng chính chủ là Mikey vẫn chưa hề có động thái giải thích nào, điều này cũng làm cho truyền thông một phen săn đón không ít.

Vẫn là câu nói đó, đèn nhà ai người nấy sáng, chuyện không liên quan Takemichi sẽ không xen vào hay tìm hiểu.

"Mitsuya, vẫn chưa thể thả tôi xuống sao?"

Hắn đã cõng cậu đi khắp một vòng trường quay rồi, chẳng lẽ cứ muốn cậu nằm trên lưng như thế này à?

"Trời đang rất lạnh, lát nữa cậu còn phải quay thêm phân cảnh cuối, chi bằng tranh thủ sưởi ấm một chút đi."

Nói cũng phải.

Vòng tay qua cổ của Mitsuya, Takemichi không muốn nghĩ thêm mấy chuyện linh tinh nên đã nhắm hẳn hai mắt lại.

Trong khoảnh thời gian Takemichi phục hồi sức lực bằng chính tâm thức của mình, cậu đã cảm nhận được sự chuyển động khi Mitsuya đặt cậu lên đằng sau xe Mikey.

Chiếc xe cứ thế lăn bánh, cho đến khi cậu mở mắt ra và bắt đầu quay cảnh cuối cùng của ngày hôm nay.

Trời càng ngày càng lạnh, tuyết rơi nặng hạt phủ đầy mái tóc màu vàng nhạt của Mikey, thế nhưng sự dịu dàng dường như chỉ dành cho cậu kia đã thản nhiên được hắn bộc bạch một cách tinh tế nhất.

Đối với cậu, Mikey ở trong phim hay thực tại đều giống hệt nhau, là một người không dễ dàng từ bỏ, cũng là một người khó đoán nhất trong số những người cậu đã từng gặp.

"Em không có gì muốn hỏi sao?"

Trong màn đêm, giọng Mikey vang lên thực nhỏ, thế nhưng khoảng cách giữa cậu và hắn chỉ có thể dùng milimet để đo thế này thì sao mà không nghe rõ cho được.

"Chuyện gì?"

Takemichi thuận miệng trả lời.

"Chuyện nhà báo đưa tin, chuyện tấm ảnh, và cả những câu hỏi mà truyền thông đang đưa ra..."

Nói cho cùng là chuyện lùm xùm của hắn gần đây thôi phải không?

"Tôi không có nhiều thắc mắc như vậy...với lại dù đúng hay sai thì sự im lặng hiện tại của anh chính là câu trả lời rồi!"

Người muốn hỏi hắn là đám chó săn ở ngoài kia, còn cậu tuy cũng là phóng viên nhưng đối với đời tư bị đưa lên không minh bạch như vậy cậu lại chẳng ủng hộ mấy...

Tóm lại cậu chỉ là nghiệp dư, không đủ nhàm chán đến mức phải đi bới móc chuyện cá nhân của mỗi người như vậy.

"Em không hỏi, vậy tôi tự nói vậy."

"..."

Thật ra cậu có nên nói thẳng là cậu không có nhu cầu muốn biết hay không?

"Người đó, là bạn gái cũ của Shinichirou."

Kétttt.

Tiếng phanh đột ngột vang lên khi phần eo đang bị Takemichi ôm của Mikey lại bị cậu vì bất ngờ mà cấu mạnh một cái.

Đau đớn tấp xe vào trong lề đường, Mikey xuýt xoa cái phần da thịt bị Takemichi mới cào xé đó.

Ra dấu với đạo diễn rằng bản thân không sao, đợi lúc mọi người đang dọn dẹp để đi về thì Mikey quay sang nhìn cậu, trong đôi mắt còn chất chứa chút trách hờn.

Tại sao khi nghe đến Shin Takemichi lại kích động như vậy.

Ba giây trước vừa thắc mắc thì ba giây sau Mikey đã nhanh chóng hiểu rõ nguyên nhân.

"Anh, sẽ không tệ đến mức quen lại bạn gái cũ của anh mình chứ?"

Takemichi chính là rất sốc, phải nói là cực kì sốc, cậu xem nhiều phim rồi, hành động có tình yêu có, thế nhưng chuyện em hay anh trai yêu lại người yêu của nhau thì quả thật có chút gì đó rất cấn, phải nói là cực kì gây khó chịu cho người còn lại.

Mikey điều kiện thật tốt, tương lai sáng lạn vô cùng, nói thẳng ra thì Mikey chính là kiểu người mà vẫy tay một cái thì có hàng tá người muốn làm vợ của hắn...

Trừ khi, Mikey ngay từ đầu đã muốn làm như thế để chọc tức anh của mình?

"Tất nhiên là không phải, tôi gặp cô ta chỉ vì có chút vấn đề muốn lí giải thôi."

Chỉ là chính hắn cũng không ngờ báo chí lại có thông tin nhanh như vậy, mới chớp nhoáng gặp nhau được tầm một tiếng thì đã có vô số câu nghi vấn xàm ngôn được đặt ra rồi, thật là muốn giật tít câu chuyện.

"Vậy sao anh không mở họp báo đính chính?"

Không có lí do gì không thể đúng không? Chuyện này chẳng những liên quan đến danh dự mà còn dính dáng đến đạo đức nghề nghiệp của hắn, Mikey có người yêu không sai, thế nhưng có trong thời điểm chín mùi này thì thật sự phụ lòng đạo diễn đã xem trọng hắn.

Độ hot của phim còn lệ thuộc nhiều vào fan girl của từng người, tỉ như Hakkai, Hina, Yuzuha hay Ema đã có một lượng fan đông đảo từ trước, số lượt bỏ phiếu của phim cũng là nhờ một phần công lao của bọn họ, nếu Mikey cứ dửng dưng ỉm im để cho qua mọi chuyện thì không sớm cũng muộn, người hâm mộ của hắn nhất định sẽ rời bỏ hắn mà đi.

Có hay không ít nhất cũng phải nói một lời, đừng cứ trốn tránh mà dẫn đến những hậu quả không hay ho về sau.

"Anh đợi em hỏi, nhưng em có hỏi gì anh đâu."

"..."

Sao lại dùng qua "anh" rồi?

"Ý anh là gì?"

"Thì..." Mikey tiến lại gần cậu:"Anh đợi em hỏi anh một lời thôi, thế nhưng em ngay cả một câu cũng không nhắc đến, chẳng lẽ địa vị của anh trong lòng em còn không bằng mấy con mèo nhà hàng xóm sao?"

Cái gì cơ?

"Tại sao lại liên quan đến mấy con mèo nhà hàng xóm?"

"Sáng nay anh nghe em kể với stylist rằng mèo nhà hàng xóm mới sinh ba con mèo đáng yêu lắm, ngay cả mèo của người ta em cũng nhắc, vậy tại sao chuyện của anh em lại không thèm hỏi han một lời?"

Ý của hắn chính là: Bình thường Takemichi nhiều chuyện như thế, sao đối với những thứ liên quan đến hắn thì dửng dưng không ngó ngàng thử một lần.

"..."

"Này, thời tiết đúng là có lạnh nhưng không đến nỗi khiến anh mất tư duy của một con người bình thường chứ?"

Sao lại đi so sánh với chuyện con mèo, hắn đâu đến nổi bị thần kinh đúng không?

"..."

Takemichi, đúng là kẻ huỷ diệt sự lãng mạn.

"Được rồi...quên những gì tôi vừa nói đi, gần đây tôi hơi bận nên không thể dành nhiều thời gian cho em, thế nhưng nhắc nhở em một chuyện."

Về đến nhà, Takemichi ngả lưng ra sau giường rồi ngẫm lại những gì Mikey đã nói.

Để ý những người thân đang ở bên cạnh em.

"Ý của hắn là ai? Tại sao lại nói với mình những lời như thế?"

Hắn muốn cậu chú ý đến ai, là Sam, Sohara, hay còn ai khác nữa?

Nếu không phải cậu nhìn thấy được sự lo lắng cùng nghiêm túc trong đôi mắt sâu hút kia thì có khi Takemichi đã hiểu lầm là Mikey đang trêu chọc mình, những gì hắn muốn truyền đạt ắt có nguyên nhân.

"Mặc kệ mình đi ngủ, mai còn phải đi suối nước nóng nữa."

Ở bên ngoài, trong bóng đêm, vẫn là con người trước sau như một đó.

"Cậu ấy vẫn về nhà như mọi khi, không đi đâu cả!"

"..."

"Sáng mai tôi còn phải đi với đoàn phim, không có thời gian đâu."

"..."

"Vậy được, tôi sẽ thông báo nếu có tin tức gì mới."

Đem điện thoại tắt đi, một lần nữa, màn đêm lại nuốt chửng hắn như một bóng ma vấn vưởng vì không tìm được đường siêu thoát.

Đem cửa sổ mở ra, Takemichi chống cằm nhìn điếu thuốc vẫn còn đốm lửa li ti chưa hoàn toàn vụt tắt, ánh mắt cậu thản nhiên, thế nhưng vẫn không rõ ràng được đó là người nào.

Nếu không phải vừa rồi Takemichi mắc tè thì cũng không vô tình nhìn thấy bóng lưng vừa quay đi của hắn, tuy nhiên cho dù là biết thì cậu vẫn không thể nhận định được hắn là ai, bởi vì con cừu kia rất biết cách che giấu bản thân trong cái tối đen của sự u tĩnh nhạt nhoà.

Cách lẩn trốn này, không phải là của "hắn" đã từng dạy cậu sao?

Lợi dụng sự nhạt nhoà của bản thân để ẩn nấp sau bộ móng vuốt sắc nhọn của mình, một lớp nguỵ tạo vô cùng hoàn hảo.

"Nhọc nhằn thật nha, tuy nhiên chắc không phải người xấu."

Sáng mai lại, Takemichi kéo theo một chiếc vali rồi đứng sẵn ở bên ngoài để chờ đợi Sam.

Cậu nghe nói chuyến hành trình này còn có cả Sam và Sohara đi theo, đặc biệt là một số gương mặt được mời đến để làm khách cho phần quay show thực tế của đoàn phim đang muốn triển khai trong chuyến hành trình này.

Địa điểm là dưới chân núi của suối nước nóng có tiếng tăm ở Nhật Bản, có nghĩa là bọn họ phải dùng chính cái thân già này để leo lên núi rồi mới được hưởng thụ.

"Thật con mẹ nó biết tìm cách giải toả căng thẳng."

Đúng là bọn họ không biết nên vui hay nên buồn, bởi vì tuyết vẫn còn rơi với tần suất thấp, thế nên thời tiết suy cho cùng cũng thực lạnh.

"Xem nào, sau khi đến đó thì chúng ta sẽ bắt đầu chia nhóm, nào các chàng trai cô gái năng lượng, rút quẻ thử vận may nào!!!!!"

Ảo não đáp lại với mấy cái giọng lí nhí không hề hào hứng, nhắm mắt bốc đại một que, Takemichi đưa lên.

"Nhóm 3."