“Ha ha, chị dâu...
à không à không, người cha tốt của con ơi, vừa rồi con chỉ nói đùa thôi ấy mà.
Làm sao con có thể chạy đi nhận người ta làm thầy chứ? Có ba đồng ý truyền thụ kỹ thuật đua xe cho con đã là đủ lắm rồi, con không cần người khác dạy con nữa!” Bùi Vũ Đường cười hềnh hệch, nói nhỏ với Lâm Yên.
Lâm Yên lập tức tỏ vẻ ghét bỏ, lắc đầu: “Tôi từ chối.” “Hả?” Bùi Vũ Đường sửng sốt, “Từ chối cái gì cơ?” “Từ chối dạy cậu.” Lâm Yên hoàn toàn không thèm nể mặt.
Bùi Vũ Đường: “...”
“Tại sao cô lại ở đây?”
Vừa rồi Lâm Yên kéo Bùi Vũ Đường lại cho nên cả Lâm Thư Nhã và Hàn Dật Hiên đều phát hiện ra sự có mặt của cô.
Lúc này Hàn Dật Hiên đang nhíu mày nhìn Lâm Yên.
Không đợi cô lên tiếng, hắn ta đã lạnh lùng nói trước: “Rốt cuộc cô trà trộn vào đây kiểu gì? Không ngờ, đến tận bây giờ cô vẫn chưa hết hi vọng mặt dày bám theo tôi và Thư Nhã, thậm chí hôm nay còn quấy rầy khách quý của chúng tôi?” Hàn Dật Hiên vừa dứt lời thì xung quanh có không ít ánh mắt đổ dồn về phía Lâm Yên.
Lâm Yên nhìn Hàn Dật Hiên, vẻ mặt hơi hoang mang.
Con hàng này lấy đâu ra cảm giác mình hơn người thế? “Dật Hiên, anh bình tĩnh một chút, có lẽ là chị vô tình vào được thôi...” Lâm Thư Nhã dịu hiền nắm lấy tay Hàn Dật Hiên, nhỏ giọng khuyên nhủ.
2 Hàn Dật Hiên nhìn Lâm Thư Nhã, cau mày nói: “Thư Nhã, tuy anh không biết cô ta trà trộn vào kiểu gì nhưng chắc chắn là cô ta có mục đích.
Vô tình đi vào đúng lúc chúng ta mới được cô Yeva tới, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy?” (@
Lúc này, “Yeva” liếc ánh mắt lạnh lùng về phía Lâm Yên rồi hỏi Hàn Dật Hiên: “Anh Hàn, người này không phải khách do anh mời tới?” “Không phải!” Hàn Dật Hiên lắc đầu.
Nghe vậy, ánh mắt của “Yeva” lập tức lạnh xuống: “Anh Hàn, tôi đã nói từ đầu là tôi chỉ gặp những người hâm mộ của tôi thôi.
Tại sao lại tùy tiện để bất cứ ai cũng có thể tới đây?”
“Xin lỗi cô Yeva, đây là sơ suất của chúng tôi, tôi sẽ giải quyết ngay.” Hàn Dật Hiên áy náy nói.
“Đuổi ra ngoài!” Hàn Dật Hiên chán ghét nhìn Lâm Yên một cái, sau đó hô lên với những nhân viên an ninh quanh đó.
“Ba, tên này là ai? Ba quen hắn sao?” Bùi Vũ Đường lập tức nhỏ giọng nói với Lâm Yên, “Chẳng lẽ là một trong những bạn trai tin đồn của ba à?”
Lâm Yên: “...”
Không phải tin đồn, là bạn trai cũ.
“Cũng không hẳn là quen, hắn tên là Hàn gì gì đó...” Lâm Yên cúi đầu ra vẻ trầm tư.
À, đối với mấy kẻ không quan trọng lắm thì trí nhớ của cô không được tốt.
“Đm, mày là ai? Ở đây giả vờ làm sói vẫy đuôi chó cho ai xem? Có tin tiểu gia đây múc luôn cả mày không?” Bùi Vũ Đường lập tức lạnh giọng quát Hàn Dật Hiên.
?
Đùa cái gì vậy, chị dâu của cậu ta bị người khác quát tháo, thậm chí còn đuổi cổ ra ngoài? Ăn gan hùm mật báo à? Nếu để anh cả biết thì chẳng phải cái hàm răng kia sẽ đi gặp Diêm Vương sao? Làm cái gì cũng được, nhưng đừng có trên vào người phụ nữ của Diêm Vương!