“Chị dâu, đến rồi.” Lâm Yên xuống xe, mỉm cười nói Bùi Vũ Đường: “Vất vả rồi, đợi tối tôi về sẽ chơi game với cậu...”.
Lâm Yên vừa nói xong, sắc mặt của Bùi Vũ Đường lập tức thay đổi, nhanh chóng nhận hết chân ga hết cỡ.
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, chiếc xe của Bùi Vũ Đường đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của Lâm Yên.
Nụ cười trên mặt Lâm Yên lúc này trở nên cứng ngắc...
Cô đường đường là một tay cày cấp vương giả...
thế mà lại bị tên gà mờ như Bùi Vũ Đường ghét bỏ!
Lâm Yên đi vào tòa nhà.
Tòa nhà này có tổng cộng hơn tám mươi tầng, đoàn làm phim “Truyền Kỳ” chẳng có gì ngoài tiền cho nên đã thuê luôn cả tầng sáu của tòa nhà này làm nơi thử vai.
Trong thang máy chật kín người, Lâm Yên lơ đãng liếc mắt nhìn một lượt thì phát hiện trong đó có không ít những gương mặt quen thuộc.
Có mấy cô gái trang điểm khá tỉ mỉ, Lâm Yên nhớ đây là những nữ nghệ sĩ hạng hai, ngoài ra còn có mấy người là khách mời thường xuyên của các show giải trí nữa.
Lâm Yên vừa xuất hiện trong tầm mắt của đám người thì có một cô gái nhìn chằm chằm vào cổ, ánh mắt hơi lóe lên.
“Chị là...
Lâm Yên?” Cô gái đó bước lên, vô cùng hưng phấn: “Chị đúng là Lâm Yên rồi!” “Hả...
đúng thế.” Lâm Yên chẳng hiểu ra sao.
Cô đã từng thấy cô bé này trên mấy show giải trí, nếu có nhớ không lầm thì cô bé này tên là Vương Uy Na.
“Đúng là chị rồi! Em rất thích vai diễn Lâm Phiên Nhược của chị, không ngờ lại có thể gặp được chị ở đây!” Cô gái cười nói với Lâm Yên.
“Cảm ơn cảm ơn.” Lâm Yên lễ phép đáp lại.
“Gần đây chị đang làm gì, không biết sau 'Kỳ phùng địch thủ' chị có kế hoạch quay bộ phim thứ hai chưa...
À, lúc trước em chưa đọc qua truyện đó nhưng vì vai diễn Lâm Phiên Nhược của chị mà em đã đọc hết cả nguyên tác đấy.” Vương Uy Na hưng phấn nói với Lâm Yên.
Lâm Yên cảm thấy hơi không quen, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được sự nhiệt tình của fan hâm mộ vì một vai diễn nào đó của mình.
Thế nhưng Lâm Yên còn chưa kịp trả lời thì Vương Uy Na đã nói tiếp: “À đúng rồi, em tên là Vương Uy Na, là fangirl của chị đó!” “Chị có biết em, chị rất thích show giải trí của em.” Lâm Yên cười, đáp.
Vương Uy Na nghe thể lập tức cười tươi: “Thật chứ ạ? Chị Lâm Yên mau...
mau add Wechat em với!” T Với sự nhiệt tình của Vương Uy Na dành cho mình, Lâm Yên quả thật không tiện từ chối.
“Sao chị lại ở đây thế?” Vương Uy Na tò mò hỏi Lâm Yên.
“Chị tới thử vai.” Lâm Yên không giấu giếm.
“Truyền Kỳ ạ?” Vương Uy Na cũng hiểu kỳ.
“Ừm.” Lâm Yên gật đầu.
“Bọn em cũng tới thử vai cho bộ phim này đấy, chị thử vai cho nhân vật nào thể ạ?” “Yeva.” Lâm Yên nói xong, sắc mặt của những người có mặt trong thang máy đều trở nên quái dị, thậm chí có mấy người còn quay sang nhìn cô với ánh mắt cổ quái.
Vương Uy Na cũng ngạc nhiên: “Chị Lâm Yên nói là vai...
Tử thần đường đua Yeva á?” “Ừ.” Lâm Yên gật đầu.