Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Âm Quan Minh Thê

Chương 176




Không bao lâu,mấy chiesc xe cảnh sát rú lên inh ỏi chạy đến hiện trường,đợi đến nửa đêm,thi thể của Hàn thuận tào lạc,trịnh khởi cùng xác của cheieec xe đã được trục vớt lên từ dưới vách núi

Thi thể của 3 người được trùm lại mang lên xe cứu thương,thân là mục tiêu bị công kích,tôi và lưu miêu cũng được đưa về đồn

Thông qua camera hành trình,cảnh sát địa phương bước đầu giám định đây là một sự cố xảy ra do uống rượu,sau khi lấy xong khẩu cung,cảnh sát liền để cho chúng tôi rời đi,đồng thời cũng liên hệ cho người nhà của 3 người họ,để họ đến xử lí hậu sự cho ngươi chết,cùng có công tác bồi thường hợp lí

Đợi đến lúc chúng tôi đi ra khỏi đồn cảnh sát,thời gian đã là buổi trưa ngày thứ 3,còn dáng vẻ lúc chết của 3 người họ,giống như mới xảy ra vừa nãy vậy,hình ảnh vẫn vô cùng rõ ràng,kì lạ như thế,làm cho tôi vô cùng khó hiểu

Nhưng mà,đám người Hàn thuận chết rồi,bi thương hay khó hiểu thì cũng vậy,những chuyện tôi phải làm,thì vẫn phải tiếp tục làm

Sau khi rời khỏi cục cảnh sát,tôi cùng lưu miêu bắt xe buýt đến thành phố Mặc Dương

“ đỗ Minh,mấy ngày này,tôi đã nghĩ kĩ rồi,biểu hiện trước đó của hàn thuận quá khác lạ,tôi cứ cảm thấ,ông ta giống như là trúng cổ thuật nào đó vậy”

Ngồi trên xe,lưu miêu nghĩ ngợi rồi nói với tôi,lúc này,cô ấy sớm đã thay lên mình cách ăn mặc của một thiếu nữ,trông vô cùng sạch sẽ thoải mái

Nghe lưu miêu nói,trong lòng tôi hơi bất ngờ,hàn thuận bị trúng cổ độc? nhưng mà,ai lại có thế hạ độc hàn thuận trong lúc chúng tôi không cảnh giác chứ

Tôi chau mày,sau đó một bóng người đột nhiên xuất hiện trong đầu tôi

“ đúng rồi,trước đây lúc tôi và hàn thuận đi mua rượu,gặp phải một học sinh,chai rượu Mao đài mà hàn thuận uống,chính là do học sinh đó tặng” tôi vội vàng nói

“ học sinh? Lúc đó hắn đã làm những gì,còn nữa,hắn trông thế nào?’ lưu miêu hỏi

Sau đó,tôi căn cứ theo dáng vẻ của học sinh kia trong kí ức nói với lưu miêu,cậu ta vuốt ve chai rượu mao đài,còn nữa trên cổ còn đung đưa một chiếc đồng hồ làm người ta choáng váng tôi cũng kể lại rất chi tiết

Nghe tôi nói xong,sắc mặt lưu miêu đột nhiên tái mét,cô ấy cắn môi,đôi tay nắm chặt co chút run rẩy

“ sao thế?” nhìn thấy phản ứng khác thường của lưu miêu,tôi hỏi

Lưu miêu nhìn tôi,trong mắt lộ ra một sự hoảng sợ: “ lưu Diệu,học sinh mà cậu nói,chính là lưu diệu,cậu ta đã tìm đến chúng ta rồi”

“ cái gì?” tôi hoảng hốt,học sinh mà trước đó chúng tôi gặp,chính là lưu diệu?

Lưu miêu lập tức hoang mang: “ chắc chắn là người thôn chúng tôi đã nói chuyện lưu khởi sơn chết cho cậu ta,bây giờ,cậu ta đã tìm đến chúng ta để báo thù rồi”

Một sự sợ hãi dâng lên trng lòng tôi,những người ở ngoài sáng không đáng sợ,thứ đáng sợ là những người đang trốn trong bóng tối

Đạo hành của Hàn thuận,Trịnh Khởi,Tào Lạc,mấy người kết hợp lại cũng có thể liều mạng với Lưu khởi sơn,nhưng trong lúc thần không biết thần không hay,lại bị một đứa vô danh lưu diệu xử sạch

“ lưu diệu,cậu ta có những bản lĩnh gì?”

Tôi hỏi lưu miêu,tôi tuy rằng không biết lưu diệu bây giờ ở chỗ nào,nhưng tìm hiểu trước thực lực của hắn,ít nhiều cũng có thể giúp đỡ

Nhưng mà,lưu miêu mơ hồ lắc đầu: “ lưu diệu từ nhỏ đã đi ra ngoài cùng cha,mỗi năm đều chỉ về quê mấy lần,liên qan đến bản lĩnh của hắn,tôi không thực sự rõ,chỉ có điều…”

Lưu miêu nghĩ rồi nói: “ chỉ có ddieuf,lưu diệu rất thông minh,thậm chí bản thân còn tự chế tạo được một loại cổ thuật,nghe cậu ta nói là Chu công cổ,trước đâu lúc cậu ta về thôn,từng thể hiệni với mấy trưởng bối,có thể trong làm cho người ta bất giác chìm vào ảo mộng,đồng thời xuất hiện trạng thái mộng du,đợi đến lúc cậu ta giải trừ chu công cổ,người bị hạ độc hoàn toàn không biết trước đó đã xảy ra chuyện gì

“ lưu diệu trước đây từng nói với tôi,loại cổ thuật này,không chỉ có thể làm cho người ta chìm vào ảo moojgn xuất hiện trạng thái mộng du tùy ý ra lệnh cho họ,thậm chí còn có thể giết người trong ảo mộng”

Châu công cổ

Nghe từ này,trong lòng tôi thấy kì lạ,lẽ nào,hàn thuận sau khi gặp lưu diệu,đã bị hạ độc,tất cả những gì xảy ra sau đó,đều là hàn thuận làm trong lúc mộng du

Nếu như thật sự giống lưu miêu nói,lưu diệu này thật sự quá đáng sợ rồi,bởi vì hắn hoàn toàn có thể dùng châu công cổ,giết người không dao trong lúc người ta không phòng bị

Nghĩ đến ddaaya,trong lòng tôi rợn tóc gáy,tôi bất chợt nhìn ra sau xe,chỉ sợ lưu diệu đang ngồi cùng xe với chún tôi,lạnh lùng quan sát chúng tôi từ đằng sau

Nhưng làm cho tôi thấy thất vọng là,trong xe không có bóng dáng của Lưu diệu

Thời gian từ từ đến buổi trưa,xe buýt cũng đã dừng ở trạm thành phố Mặc dương,tôi và lưu mieu lập tức xuống xe

Không có bất kì do dự nào,tôi và lưu miêu ngồi lên một chiếc xe taxi,định đi đến trường học của lưu diệu

Ngôi trường lưu diệu học tên là viện y học Mặc Dương,nằm ở phía bắc thành phố mặc dương,tôi vốn định trực tiếp đi vào trong trường tìm cậu ta,hoặc là đợi cậu ta quay về,nhưng xe đi được nửa đường,thì tôi bảo dừng lai

“ đỗ minh,sao vậy?”

Thấy tôi trả tiền xe,lưu miêu khó hiểu hỏi

Tôi ngẩng đầu,nhìn bên trái đường cái

Một nơi cách đó 500m,nhìn thấy một ngọn núi nhỏ,trên ngọn núi này,tôi thấp thoasng nhìn thấy một góc mái hiên nhà của một ngôi chùa,hương khói đang lan tỏa trên đỉnh núi

“ Lưu Miêu,tôi muốn đi bái Phật” tôi nói với Lưu miêu

Lưu miêu gật đầu,cũng không nói gì nhiều,sau đó liền đi đến phía ngôi chùa

Ngôi chùa này tên là Đàm hoa tự,ở cổng có một bức tượng quan âm,rất nhiều khsch hành hương đang đốt hương chân thành cúng bái

Tôi rút ví tiền ra,mua một bó hương cùng một ít tiền giấy,điịnh đi vào trong chùa,nhưng đúng lúc này,lưu miêu lại dừng lại

“ lưu miêu,sao vậy?” thấy lưu miêu dừng bước,tôi hỏi

Lưu miêu vười nói: “ đỗ minh,tôi từ nhỏ đã sống trong thôn đằng long,dân chúng tôi tự có thần tín ngưỡng của mình,vì vậy,tôi không thể đi cúng bái thần khác,cũng không nên đi vào phật đường,hay là cậu đi vào trong đi”

“ vậy cô thì sao?” tôi hỏi

Lưu miêu nói: “ tôi ở bên ngoài đợi,ở đây phong cảnh cũng ok,tôi muốn đi xem xem,đợi cậu bái phật xong thì đến tìm tôi”

Tôi gật đầu,cũng không nghĩ gì,sau đó nói cô ấy cẩn thạn,rồi đi vào trong chùa

Có lẽ vì trước đây đã có một thời gian ở trong chùa thừa duyên,không biết vì sao,thân là người đạo gia như tôi,đột nhiên có một cảm giác đặc biệt với phật

Cùng lúc với đi vào chùa,sự giả vờ thoải mái trên mặt tôi được thu đi,những ức chế trong lòng tôi ngay lúc này được phsong thích ra

Tôi đi vào trong phật đường,sau đó chắp tay lại,thành khẩn quỳ ại trước phật

Tôi chưa từng nghĩ rằng,bản thân có một ngày sẽ giết người,còn lần này đi thôn đằng long,tôi không chỉ giết người,hơn nữa còn rât nhiều người đã vì tôi mà chết,dáng vẻ lúc chết của họ,những khuôn mặt đã đi xa đó,những tiếng kêu tuyệt vọng trước lúc chết vẫn còn văng vẳng bên tai tôi,làm trong lòng tôi vô cùng áy náy

Tôi quỳ trước phật,xá hết tội lỗi,nhưng tôi biết rõ,tất cả những chuyện này đã bắt đầu,làm sao để dừng lại đã không còn nằm trong sự khống chế của tôi,trước khi đi giết lưu diệu,tôi muốn tìm môt chút an yên trước cửa phật,cũng không biết tâm lí này của tôi,rốt cuộc là sự chân thành vơi phật,hay là ô uế

“ thế nhân bái phật,chắc chắn trong lòng có nỗi khổ,hoặc là có gì cần cầu xin”

Lúc này,một lão tăng đứng trước mặt tôi,hỏi: “ vị thí chủ này,bần tăng thấy cậu đã quỳ trước phật rất lâu,trên người lại có phật quang bảo vệ ,không biết trong lòng có mog muốn gi?”

Tôi ngẩng đầu,nhìn vị lão tăng kia,thì nhìn thấy ông ấy mặc một bộ cà sa cũ,ông ấy nhìn tôi,trong mắt có một sự kì lạ

Tôi xoa xoa đôi chân tê dại vì quỳ,đứng dậy,sau đó cúi chào,cung kính nói: “ cao tăng,con lần này đến chùa ta,chỉ là muốn sám hối tội trong quá khứ”

“ thí chủ sám hối vì chuyện gì?”

“ có người chết trong tay con,có rất nhiều người vì con mà chết,trong logng con..áy náy”

Tôi nhỏ tiếng nói,dồng thời quay đầu nhìn xung quanh,lúc này trong chùa khác lặng yên,không hề có khách nào đến

“ a di đà phật,tội lỗi tội lỗi”

Nghe vậy,trong mắt cao tăng kia có chút bất ngờ,nhưng rất nhanh khôi phục lại bình thường, “ thí chủ trong lòng có tâm sự,chắc chắn là chuyện tốt,nếu như quay lại,tự sẽ quay đầu,chỉ là bần tăng không hiêu,sau khi sám hối,thí chủ điịnh làm chuyện gì?”

“ con..con vẫn phải đi giết một người con cần giết” tôi nói