Ân Ái Không Buông

Chương 91: Rối loạn hưng cảm




Lê Tôn lớn tuổi nên sau bữa cơm thì đi nghỉ ngơi sớm. Bố mẹ của Lê Thảo Tiên là con trưởng nên bận rộn mấy ngày cũng mệt mỏi về phòng riêng.

Chỉ còn lại gia đình Lê Kỷ Chung. Khi mọi người định giải tán thì Lê Thủy Tiên đi vào.

- Chờ chút, em có chuyện muốn nói. Là về con bé Mẫn Tiên nhà chúng ta.

Phạm Ánh Nguyệt cũng mệt sau đám giỗ, nhưng nghe về con gái bèn gật gù ngồi lại. Bà còn định nhờ em chồng tư vấn cho mình cách để giúp con gái cưng vượt qua nỗi buồn sau chia tay.

Lê Thanh Hải và Lê Thanh Hòa bận công việc cũng tạm gác lại để nghe ngóng, còn cảm thấy có chút nghiêm trọng.

Có thể thấy ai cũng lo lắng và quan tâm Lê Mẫn Tiên.

(truyện chính thức tại Noveltoon và Mangatoon)

Trong cuộc sống, việc buồn bã khi kết thúc mối quan hệ yêu đương vốn không lạ, nhưng với một số người thì đôi khi biến cố tình cảm có thể gây ra tác động tiêu cực hơn mọi người tưởng tượng.

- Gần đây con bé có biểu hiện khác thường hay đặc biệt gì không? Em để ý trong bữa cơm Mẫn Tiên ăn rất ít, nhưng sau đó nó lại ăn rất nhiều socola và kẹo ngọt. Khi nãy em còn thấy nó kích động với Minh Thành. Sự vui buồn rất bất chợt, mới giây trước còn cười nói, giây sau đã cáu kỉnh mất kiểm soát.

- Thủy Tiên, có phải em bị bệnh nghề nghiệp không? Anh lại thấy Mẫn Tiên rất bận rộn và nó có nhiều ý tưởng, nhiều kế hoạch lắm. Cảm thấy không có thời gian để mà đau buồn quá khứ luôn ấy.

Lê Kỷ Chung cho rằng em gái đang hiểu lầm. Nhưng ánh mắt Lê Thanh Hải lại trở nên u ám.

- Bố, cô là người có trình độ và chuyên môn, cô nhận ra hẳn là con bé có bất thường. Bố không thấy kì sao, gần đây Mẫn Tiên tiêu tiền rất hào phóng và khoa trương, khác với trước kia khá kín tiếng và thầm lặng. Chỉ trong khoảng một tháng, nó mua nhà riêng, mua xe, mua cả bộ sưu tập váy cưới. Trong khi nhà không ở, xe không đi, váy không mặc. Dù có sưu tầm hay thú vui thì vẫn là không giống con bé xưa nay.

Lê Thanh Hòa cũng trở nên lo lắng, nhớ về việc ăn uống của em gái cùng việc kiềm chế rơi nước mắt, lại cả vụ đua xe. Xâu chuỗi lại đúng là bất ổn.

Lê Thủy Tiên thở dài, dù không muốn vẫn phải nói ra.

- Rất có thể con bé bị rối loạn lưỡng cực. Cơn trầm cảm và hưng cảm đan xen khiến nó trở nên vui buồn thất thường. Thậm chí giai đoạn hưng cảm khó phát hiện và khó điều trị hơn cả trầm cảm. Rối loạn hưng cảm ẩn giấu dưới vẻ ngoài vui vẻ, tràn đầy năng lượng và tự tin. Bản chất con người là thích những người mang vẻ tích cực như vậy nên cho đó là bình thường. Còn cơn trầm cảm là người đó luôn ủ rũ buồn sầu, tách mình khỏi đám đông thì lại rất dễ nhận ra. Và có lẽ Mẫn Tiên không ý thức được nó bị như vậy. Mô thức chung với cộng đồng nên nó không nghĩ mình bất thường. Em từng có bệnh nhân hưng cảm nặng tới mức đưa ra những quyết định nguy hiểm cho bản thân và tổn hại tới người xung quanh.

Phạm Ánh Nguyệt rất sợ con gái mình bị bệnh tâm lý, nhưng bà vẫn thắc mắc.

- Hưng cảm vui mà, tràn đầy năng lượng và sự tự tin cũng không hoàn toàn xấu.

Lê Thủy Tiên đan hai tay vào nhau và đặt trên đủi, cả người ngồi thẳng nghiêm túc.

- Có câu vui thôi đừng vui quá là vì thế đó. Hưng cảm không chỉ dừng lại ở vui đâu, nó còn được đẩy lên vui quá mức, làm quá lên những hành động họ muốn làm để chứng tỏ bản thân. Khi không được công nhận sẽ dễ bực bội cáu gắt thái quá. Người bệnh có rất nhiều ý tưởng nhưng hay bỏ dở hoặc nhanh chán. Cuộc sống sẽ không bằng phẳng và sẽ có lúc tâm trạng rớt xuống. Sau hưng cảm là trầm cảm, trung bình một cơn hưng cảm sẽ trả giá bằng ba cơn trầm cảm. Một người trầm cảm chưa chắc sẽ hưng cảm trong tương lai, nhưng người hưng cảm chắc chắn đã trải qua nhiều cơn trầm cảm. Và trầm cảm sau hưng cảm còn kinh khủng hơn là trầm cảm đơn cực.

Nghe tới đây Phạm Ánh Nguyệt run lên nắm lấy tay chồng, vẻ mặt hoang mang cực độ, vẫn không dám tin nếu con gái cưng của mình bị thế thì khủng khiếp và khó khăn cỡ nào.

Bỗng Lê Thanh Hòa lên tiếng.

- Con nghĩ phải cho em ấy khám và điều trị thôi. Có vẻ con bé bị rối loạn lưỡng cực thật rồi.