Án Mạng Có Thể Chết Người Đó

Chương 21: Giang Đầu Thối! Tôi Có XXX Với Anh Không?




Mấy ngày nay từ sau khi cậu và Giang đầu thối ngủ qua đêm tại nhà anh, lúc nào Hải Minh cũng nơm nớp lo sợ. Khi thì chạy vào nhà vệ sinh xem có bị trĩ không, khi thì chạy lại hỏi Giang đầu thối, “Anh nói đi, anh nói cho tôi biết tôi và anh có gì không?”.

Giang đầu thối đã năm sáu ngày rồi bị cậu lăn qua lăn lại chỉđể hỏi có XXX không, Giang đầu thối một mặt cũng muốn chọc ghẹo cậu một mặt lại phiền muốn chết. Anh nắm chặt vai cậu nghiêm trọng nhìn vào đôi mắt Hải Minh nói “Em nghe cho rõ, tối hôm đó không có gì hết”.

Cậu chẳng tin lời anh nói, mếu máo khóc “Anh nói dối, ngay cả bác sĩ cũng bảo là có mà, anh đừng có mà an ủi em hu hu”.

Thấy cậu nước mắt ngắn dài, anh kéo cậu vào lòng vỗđầu cậu “Ngốc! Đã nói là không có”.

Mặc dù đã nói hết nước hết cái mà Hải Minh vẫn cứđinh ninh hai người đã xảy ra chuyện vượt giới cấm. Suốt ngày dính mắt vào màn hình vi tính tra hỏi bác Google đàn ông quan hệ xong sẽ thế nào có để lại bệnh nan y chết người không.

Anh nằm trên giường đọc sách chốc chốc Hải Minh lại hớt hải chạy đến kéo anh “Giang đầu thối, anh lại đây nhìn xem. Người ta nói có thể bị bệnh lậu kìa còn bị trĩnữa hu hu tôi sắp chết rồi. Cũng tại anh hết, anh trả lại sự trong sạch cho tôi”.

Giang đầu thối đặt tay lên trán không biết nói gì thêm nữa, nỗi ám ảnh ba chữ X đó đã khiến Hải Minh ngày đêm túc trực ở nhà tắm, ngay cả mua thuốc vệ sinh phụ nữvề rửa cậu cũng làm.

“Hải Minh! Em đừng khiến mọi chuyện thêm phức tạp có được không?”

“Hu hu hu! Anh có gan làm mà không có gan nhận là sao? Hả!”

Cậu đánh vào người anh bôm bốp, chốc lại ngồi xuống tiếp tục gõ cách cách trên bàn phím. Anh nhìn cậu lắc đầu kéo chăn đi ngủ.

“A..a…………a…………”

Đang mơ màng kéo củi lên rừng lại nghe tiếng thét như heo chọc tiết anh hốt hoảng ngồi bật dậy “Có chuyện gì? Hả!”, quay sang người bên cạnh lại thấy Hải Minh ôm đầu gào thét.

“Trời ơi! Con phải làm sao đây?”

Ñaøi Hoa Cuùc 78

Aùn Maïng Coù Theå Cheát Ngöôøi Ñoù

Lúc này anh có muốn làm ngơ cũng không thể nữa liền đè cậu trên giường, mặt gần mặt nghiến răng nói “Nếu em muốn biết em có bị XXX không thì bây giờ anh sẽ cho em thấy XXX là thế nào”.

Cậu nước mắt lưng tròng hồng hồng khóe mắt nhìn anh lắc đầu “Không! Em không muốn biết”.

Anh thở dài một cái tựa đầu vào hõm vai cậu ghé vào tai nói “Hải Minh, anh đã nói chúng ta không có gì mà”.

Nhìn lên trần nhà cậu khóc nấc “Thế tại sao mấy ngày trước anh nói chúng ta đã XXX, còn có anh nói em rất nhiệt tình nữa hu hu anh hãy giải thích đi”.

Lau đi giọt lệ, anh âu yếm trả lời “Chỉ là anh chọc em chút thôi. Ngốc à!”.

Đưa đôi tay dụi dụi, cậu chớp mắt dẩu môi nói “Anh không được lừa em nữa đó”. Anh cười cười cắn vào cổ cậu một cái “Biết rồi. Sau này có gì anh sẽ XXX thật không XXX qua lời nói”.

“Anh!”

Cậu dỗi quay mặt sang chỗ khác đưa lưng về phía anh “Ghét hà!”.

Nói gì chứ mấy ngày nay tìm hiểu cậu đã biết được đôi chút quan hệ giữa hai người đàn ông là thế nào, nhưng với anh cậu biết anh sẽ không đụng đến cậu nếu như cậu không cho phép, bỗng dưng trong lòng lại mong chờ ba ba chữ X đó, cậu đỏ mặt chui vào chăn.

Thấy cậu đã an ổn không quậy nữa anh thở phào nhẹ nhõm chuẩn bị nằm xuống ngủtiếp vừa kéo được cái mền chưa tới nửa lưng, lại nghe tiếng tru tréo của ai đó, anh bắt đầu nổi cáu “Hải Minh, lại chuyện gì nữa?”.

Cậu quay sang anh mắt long lanh nói “Em không ngủđược”.

Anh nhích người ôm cậu vào lòng “Vậy anh phải làm sao để giúp cho em ngủđây”, anh vừa nói mí mắt cứ thế kéo sụp xuống, đến lúc cậu vẫn còn mắt sáng nhìn anh mà anh lại ngủ mất tiêu.

Cậu phịu má “Thôi vậy!”.

“Chíp! Chíp! Chíp!”

Tiếng chim hót ngoài dây điện đưa anh từ giấc ngủđầy ác mộng ba chữ X của Hải Minh trở về với hiện tại, xoa đi đôi mắt còn mỏi anh cố gắng ngồi dậy chuẩn bịđi lên

Ñaøi Hoa Cuùc 79

Aùn Maïng Coù Theå Cheát Ngöôøi Ñoù

trường quay sang lại không thấy người nào đó, anh khàn giọng nói “Hải Minh, em trong nhà tắm sao?”.

Anh dựa lưng vào cửa khoanh tay chờ. Mãi một lúc lâu không nghe cậu lên tiếng anh đưa tay gõ cửa “Hải Minh, cho anh vào với anh chịu hết nổi rồi”.

“Ư…anh…..khoan hãy vào”

Giang đầu thối từđứng thành ngồi, từ ngồi lại tranh thủ tập thể dục buổi sáng thế mà cửa vẫn chưa mở. Anh nóng ruột búng ngón tay cánh cửa tựđộng bật ra. Chưa kịp chui đầu vào nhà tắm thì một gáo nước lạnh ngắt tạt vào người anh.

Hải Minh hốt hoảng cuốn quýt chạy đến lấy khăn lau, vừa nói “Xin lỗi! Em tưởng có trộm đột nhập”.

Chụp lại cánh tay anh đẩy cậu sát vào tường mặt đen thui hỏi “Nói, sáng giờ em làm gì ở trong này?”. Hải Minh co giật khóe môi mắt liếc sang chỗ khác đánh trống lãng “Đâu có, em chỉ là……là…….muốn tắm một chút thôi”.

Giang đầu thối nhìn một lượt nhà vệ sinh, sau lại quay mặt ghé vào tai cậu cười bí hiểm “Tối qua, em có một giấc mơướt phải không?”.

Hải Minh tiu nghỉu “Anh biết rồi”.

“Ha ha ha! Hải Minh nhà ta lớn rồi nha”

Cậu bị anh chọc làm cho đỏ mặt, đẩy vào ngực anh mà nói “Người ta vì sao lại nhưvậy mà anh còn cười được”, cậu dẩu môi nói tiếp “Cũng tại anh”.

Bài giáo dục giới tính của hai chàng trai bác sĩ hôm nọ cộng với trình độ hiểu biết tăng lên sau từng phím gõ cậu cũng được khai quang mãn nhãn thế nào là giấc mơướt của những cậu trai mới lớn. Thì ra chính là như vậy.

Cậu hồng hồng đôi má “Thả em ra, sắp trễ giờ học rồi kìa”.

Giang đầu thối tâm rất vui nhưng cũng không muốn cậu trễ học đành để cậu chạy ra ngoài, còn anh thì đặt tay lên môi cười thầm, sau đó dọn dẹp lại những thứ cậu dùng để phi tang cái gọi là giấc mơướt đầu tiên của Hải Minh.

Trên tấm lịch treo trên tường có thêm một vòng tròn màu đỏ, trên ấy ghi ‘Hải Minh em đã lớn khôn’.

Không biết tại sao mấy ngày sau cậu dần dần tránh né Giang đầu thối. Vì thế Giang đầu thối đầu đầy thắc mắc chặn đường Hải Minh hỏi “Em làm gì mà tránh anh hoài vậy?”.



Ñaøi Hoa Cuùc 80

Aùn Maïng Coù Theå Cheát Ngöôøi Ñoù

Hải Minh nhìn xuống những ngón chân đang ngọ nguậy của mình lí nhí nói “Đâu có đâu, chỉ là bạn em bảo đi chơi với tụi nó cho nên…..cho nên……”.

“Cho nên em cùng hội bạn tập tành tìm hiểu mấy cái loại chuyện người lớn sao”

Cậu bị anh nói trúng tim đen, đầu một trận mồ hôi tuôn xuống, đỏ mặt liếc sang trái không dám nhìn vào anh, “Không…..chỉ là……chỉ là……muốn……muốn xem một chút……thôi……”.

Anh cáu gắt nắm lấy tay cậu kéo lên nghiêm mặt nói “Hải Minh! Em nên biết tuổi của em còn nhỏđừng suốt ngày xem mấy cái loại phim ảnh đó nữa. Nhớ! Dù gì sau này anh cũng là chồng của em, anh không thích bà xã mình nghĩ linh tinh mấy chuyện X với chả X. Em lo mà học đi”.

Nói rồi anh bỏ mặc cậu hậm hực đi về văn phòng. Cậu khóc nấc, ngồi xuống ghếđá tự dằn vặt bản thân “Biết rồi mà! Em không nghĩ về chuyện ấy nữa”.

Vài ngày sau cậu cũng dẹp bỏđược mấy loại này sang một bên chăm chú vào việc học cộng với sự giám sát 24/24 của anh, cậu cũng không còn thắc mắc tại sao người ta phải X. Giang đầu thối nhìn cậu ngồi học bài liền đến bên cạnh đặt xuống một dĩa trái cây.

“Chỗ này sai rồi! Em phải làm như vầy….như vầy…..”

“Ừ….ừ…..”