Áng Mây Trong Đêm Tối

Chương 22: Việc ở điền trang




Khi Mạn Ngọc và Trần quản gia đến điền trang được Kim tổng quản người phụ trách quản lý điền trang ra tiếp đón. Trần quản gia hỏi Kim Chấn Khang kêu ông ta sơ lược lại việc ở điền trang một lượt. Sau đó đi xem xét sổ sách Mạn Ngọc vì là người hỗ trợ nên cũng chuyên chú lắng nghe. Lúc Trần quản gia xem sổ sách nàng hỏi ông ấy có thể xem không. Ông đồng ý cho nàng xem. Mạn Ngọc xem cả nửa ngày cũng phát hiện có vài chỗ không đúng lắm. Bèn hỏi Trần quản gia:" Trần quản gia, ta hỏi ông một chút được không trước giờ sổ sách này đều do một mình Kim tổng quản quản lý số sổ sách này hay còn có ai khác ko."

Trần quản gia liền gọi Kim tổng quản tới hỏi:" Trước giờ sổ sách đều do ông quản lí và ghi chép hay sao?"

Kim tổng quản trả lời:" Không tôi chỉ phụ trách quản lý trông coi kiểm tra sổ sách còn ghi chép và báo cáo với tôi là Mã Điền trưởng quản sự của điền trang.

Mạn Ngọc nhíu mày hỏi:" Vậy trước nay hắn đảm nhiệm nhiệm vụ gì và như thế nào ông kể rõ ta nghe xem."

Kim Chấn Khang ngờ vực hỏi lại nàng:" Thứ phi nghi ngờ hắn có vấn đề sao? Hắn làm việc cho điền trang chúng ta lâu như vậy rồi không thể bán đứng chúng ta được."

Mạn Ngọc cười cười đáp ông ta." Ông nghĩ xa quá rồi. Ta chỉ muốn hỏi thông tin về mọi người trong điền trang để biết thêm một chút thông tin để thuận tiện cho điều tra mà thôi."

Kim Chấn Khang vẫn giữ ánh mắt dò xét nhìn nàng lúc này Trần tổng quản thấy vậy mới nói:" Ông nói cho ta với Thứ phi nghe về hắn xem."

Lúc này Kim Chấn Khang mới mở miệng:" Mã Điền hắn làm trưởng quản sự của điền trang, hắn là người ghi lại sổ sách kiểm tra số lượng hàng xuất đi và nhập về. Trước giờ hắn luôn ghi sổ sách rất rõ ràng cho nên khi ta kiểm tra cũng không thấy có gì sai sót. Trước giờ hắn chưa từng nợ nần hay cờ bạc rượu chè gì cả cho nên hắn không thể làm chuyện có lỗi với điền trang chúng ta được. Và hắn cũng là người do Hiền phi đề cử."

Mạn Ngọc đáp:" Được rồi ta chỉ hỏi để biết thêm thông tin thôi. Ông lui xuống

đi."



Kim tổng quản:"Vâng" nói xong quay người rời đi.

Chờ Kim tổng quản đi rồi Mạn Ngọc mới lên tiếng gọi:" Trần quản gia."

Trần quản gia:" thứ phi, có chuyện gì sao."

" Trần quản gia ông cho người đi điều tra về tên Mã Điền này. Tiện cho người điều tra thông tin mỗi người làm trong điền trang này.

"Được thứ phi yên tâm ta sẽ cho người đi điều tra vấn đề mà người nói. Cho ta được hỏi có phải người nghi ngờ Mã Điền đó không"

" Lúc nãy có Kim tổng quản ở đây ta không tiện nói. Ta thấy sổ sách này có chút vấn đề. Nên muốn hỏi xem ai quản sổ hay làm sổ. Vốn dĩ ta định hỏi ông nhưng một mặt ta cũng muốn thăm dò thêm Kim Chấn Khang này như thế nào. Sổ sách này ta thử sao sánh với trước đây. Ta nghi ngờ sổ sách này đã được làm giả. Tuy nói người này tỉ mỉ nhưng đối chiếu thật kĩ sẽ có vài điểm sai sót trong số dược liệu. Ta mới nghi ngờ hai người bọn họ. Muốn để biết ai trong số bọn họ hay bọn họ có hợp thủ cùng nhau hay không cho nên ta giả vờ hỏi thông tin về Mã Điền. Cho nên Trần quản gia ông hãy cho người theo dõi xem hai người này làm gì gặp ai."

Trần quản gia thầm cảm thán không ngờ thứ phi này lại lại linh hoạt trong chuyện quản lý như vậy. Xem ra lần này có Khương thứ phi đi theo, ông có lẽ sẽ sớm điều tra chuyện này được rồi thấy vậy ông đáp lời:" Được ta sẽ cho người theo dõi nhất cử nhất động của hai người này ngay.

Mạn Ngọc nói:" quản gia ông cho người theo dõi bí mật đừng để họ phát hiện đồng thời cho người điều tra thông tin về hai người này càng kỹ càng tốt."

"Được ta biết rồi thưa Thứ phi" Trần quản gia nói rồi rời đi.

Ở Yên Du trấn Diệp Quân Thanh cũng đang điều tra thông tin nạn nhân của vụ án. Trong số hơn mười người mất. Những điểm chung của họ có lẽ chỉ có họ là người chuyên làm và buôn bán thực phẩm nhỏ lẻ. Trong đó có bốn người mới bị hại gần đây một là Mã Khả và ba người làm việc cùng hắn. Mã Khả này nghe nói hắn buôn bán gần đây không tốt lắm. Hắn ranh mãnh nhưng ham tiền. Không biết có phải đã đắc tội với hung thủ như thế nào để bị giết. Nếu hung thủ có thù hận với hắn vậy những người kia có liên quan gì. Ba người chết đầu tiên bị cứa cổ đó một chút liên quan cũng không có với Mã Khả này. Vậy ba người này cũng đắc tội gì với hung thủ. Theo điều tra ba người này trước kia ở Yến Thành nghe nói làm trong xưởng lương thực lớn nhất ở Yến Thành hồi đó là Vân gia. Sau này vì Vân gia có ý đồ tạo phản. Nên đã bị diệt cả tộc không còn một ai sống sót. Ba người này làm trong điền trang của bọn họ may mắn lưu lạc qua đây sinh sống. Từ đó họ ẩn nhẫn sinh sống cũng không gây thù chuốc oán với ai cả. Diệp Quân Thanh nhíu mày đã hai ba ngày đến đây rồi mà việc điều tra vẫn dậm chân tại chỗ không có manh mối gì hơn khiến hắn rất đau đầu. Ngay cả tam hoàng tử và hình bộ và nội phủ cũng vậy họ cũng không khá hơn hẳn là bao nhiêu. Hoàng thượng huy động nhiều người như vậy nếu không điều tra ra hung thủ thì sẽ khiến triều đình thành trò cười như trong bài đồng dao kia mất. Mặt khác dân tình sẽ nổi loạn. Lúc đó e rằng thế cục sẽ phức tạp rất nhiều so với tưởng tượng. Cho nên hắn được hoàng thượng đốc thúc nhanh chóng phá án.



Đang suy nghĩ Lâm Xuyên thuộc hạ của hắn bước vào bẩm báo :" Điện hạ lúc trước người kêu thần đi thám thính nhà mấy người bị hại. Thuộc hạ theo dõi hết mấy nhà đều không có gì bất thường. Chỉ có một nhà là nhà của Mã Khả trong lúc làm tang sự có một người em họ hắn tên Mã Điền quay về giúp chị dâu hắn tổ chức tang sự. Mà Mã Điền này làm việc ở điền trang dược liệu của chúng ta. Hôm qua lúc thần trèo lên mái nhà quan sát thấy phòng của hắn liền dở tấm ngói quan sát Thấy hắn cầm ra một tay nải hắn mở ra trong đó toàn bộ là vàng rất nhiều vàng thỏi. Không biết hắn lấy đâu ra nhiều vàng như thế. Hắn chỉ làm một trưởng quản sự ở điền trang chúng ta. Dù hắn có tích góp hai mươi năm cũng không đủ số tiền đó được. Ta cảm thấy nghi ngờ nên báo cho điện hạ."

Diệp Quân Thanh mới nói:" Nhìn cũng biết số tiền đó của hắn là số tiền bất minh. Ngươi đi điều tra xem hắn làm sao có được số tiền đó tiện điều tra luôn mối quan hệ giữa hắn và Mã Khả như thế nào."

"Thuộc hạ đi ngay." Lâm Xuyên nghe vậy hành lễ với hắn nói rồi xoay người rời đi.

Lâm Xuyên vừa đi hắn liền gọi lại:" Khoan đã. Chuyện bên hai điền trang kia thế nào rồi."

Lâm Xuyên nghe vậy liền nói:" Điện hạ bên điền trang dược liệu nghe nói Trần quản gia và Khương thứ phi đang điều tra. Nghe người của ta báo lại Khương thứ phi phát hiện sai sót trong sổ sách nên đang xem xét điều tra lại. Lại nói Thứ phi sai Trần quản gia kêu tất cả những người làm trong điền trang lại ghi chép lại thông tin từng người sau đó sắp xếp phân bố mọi người vào đúng vị trí đúng năng lực của họ. Sắp xếp lại mọi thứ trong điền trang đâu ra đó để dễ bề quản lý bọn họ hơn. Thuộc hạ cũng không ngờ thứ phi lại có tài quản lý như vậy."

Diệp Quân Thanh nghe xong cũng không nói gì về Mạn Ngọc mà hỏi hắn:" vậy chuyện ở điền trang lương thực thì sao."

Lâm Xuyên nghe đến điền trang lương thực thì ngập ngừng nói:" Lâm Vũ có cho người báo tin qua nói chuyện ở điền trang không tốt lắm . Vương phi dù đã điều tra nhưng không có tiến triển lại thêm không biết cách làm ổn định được lòng người nên hiện giờ vẫn rất bất ổn.

Diệp Quân Thanh cũng không nói gì thêm bảo Lâm Xuyên đi làm việc của mình. Còn hắn nghỉ ngơi một chút ở thư phòng.

Mạn Ngọc bên này cũng đã điều tra ra được sổ sách là giả. Mã Điền có lẽ là người đã thay đổi. Giờ hắn đã về nhà họ Mã để phụ tổ chức tang lễ cho anh họ hắn. Không biết bao giờ sẽ quay trở lại. Mạn Ngọc đi thăm dò người làm và sai Nhược Ly đi điều tra những người mua hàng từ điền trang. Nghe ngóng tin tức phát hiện được Mã Điền này hay đi đến một trà lâu nhưng ít ai để ý mỗi lần đi hắn đều chú ý động tĩnh. Nàng biết được là nhờ một thiếu niên ăn mày hay ở gần trà lâu này nói cho nàng biết. Lúc đầu nàng cũng nghi ngờ hắn. Nhưng hắn nói hắn quan sát thấy nàng đi thăm dò tinh tức của Mã Điền này nên hắn bạo gan tìm nàng để nói cho nàng tin tức đổi lại chỉ cần Mạn Ngọc chịu cho ba bát mì thì hắn mới nói. Mạn Ngọc mới hỏi hắn:" Một mình ngươi ăn ba bát mì to như vậy à"

'không phải ta chỉ ăn một bát còn hai bát kia cho hai đệ đệ kia đã đói mấy ngày không có gì ăn rồi" Hắn nói rồi chỉ vào hai đứa nhóc kia. Mạn Ngọc nhìn thấy liền biết hai đứa trẻ kia rất đói kể cả hắn cũng vậy. Nên dù có lấy được thông tin hay không nàng vẫn gọi cho họ ba và thêm dĩa bánh bao. Trong lúc bọn họ ăn Mạn Ngọc thầm đánh giá tên ăn mày kia. Rõ ràng nàng đi thăm dò cẩn thận không phô trương vậy mà hắn lại để ý được. Nàng biết được hắn vì thương hai đệ đệ mình bị đói mới làm vậy. Mạn Ngọc quyết định cho hắn và hai đệ đệ hắn vào điền trang làm việc đồng thời vừa có việc để làm vừa có thức ăn để ăn không còn lang bạt bị đói ở bên ngoài như vậy nữa. Nàng cũng muốn thử hắn xem nếu hắn làm tốt lại cộng thêm có khả năng quan sát nhạy bén nếu hắn trung thành sau khi điều tra xong nàng sẽ để hắn thay vị trí của Mã Điền. Nhưng trước đã hết vẫn phải xem hắn biểu hiện thế nào đã.