Anh Không Phải O! - Không Phải Em Cũng Muốn!

Chương 20: Học lại môn.




Vì là sinh viên học chui nên Tề Giản ngồi ở gần cửa ra vào phía sau. Với vẻ ngoài kia hắn liền bị người để ý.

"Cậu là... Hình như tôi chưa từng gặp cậu ở lớp nhỉ."

Một nam A ngồi phía sau liền vỗ vai hắn tỏ vẻ.

Xung quanh cũng có khá nhiều sinh viên nhìn hắn, nhưng nhóm OB thì không dám bắt chuyện với hắn mà chỉ dám lén lút nhìn hắn.

Tề Giản không để ý, ánh mắt hắn luôn hướng về bục giảng. Đối với câu hỏi kia của nam sinh hắn liền trợn mắt nói mò: "Tôi là học lại môn."

"Là đàn anh sao?"

Nữ O ngồi bên cạnh hắn mắt thấy cơ hội đến liền chen vào cuộc nói chuyện. Vẻ ngoài của cô nàng cũng đủ mềm mại. Tóc buộc hai lọn xoăn xoăn màu hạt dẻ cùng đôi mắt to trông thật ưa nhìn. Lúc nói chuyện cô nàng còn e thẹn không dám nhìn thẳng Tề Giản.

"Ừm."

Tề Giản chỉ ứng một tiếng rồi thôi. Bởi vì hắn phát hiện Thanh Đường của hắn nhìn xuống đây rồi nên hắn liền âm thầm phe phẩy mị nhãn như tơ với anh. Thấy anh bối rối quay đầu đi thì cúi đầu cười.

Nụ cười của hắn liền bị nữ O bắt gặp, cô nàng trong lòng nhộn nhạo, liền mạnh dạn hơn một chút: "Đàn anh tên gì vậy?"

Tề Giản khựng lại một chút, sau đó hơi cười. Nụ cười đặc biệt tiêu chuẩn, thật ra còn có chút lạnh lùng xa cách quay qua nhìn nữ O nói: "Xin lỗi, tôi có người yêu rồi. Người yêu tôi còn rất hay ghen, nên tôi sẽ không tùy tiện cho thông tin của mình, đặc biệt đối tượng là O."

Cô nàng kia liền giật mình, sau đó có hơi xấu hổ cùng tủi thân cúi đầu xuống.

Bản thân O luôn được quan tâm không nói, đây cô nàng còn chủ động nhưng lại bị từ chối ngay mặt, không chịu nổi cũng đúng thôi.

Người xung quanh không hỏi tặc lưỡi vì sự thẳng thắn của Tề Giản. Một số lại thầm thở phào vì mình không nhào lên, nếu không bây giờ mất mặt là bản thân rồi. Nhưng cũng có người cảm thấy Tề Giản quá không nể mặt. Dù gì người ta cũng là nữ sinh, còn là O nữa, uyển chuyển một chút thì chết à.



Nhưng thật ra Tề Giản đã rất uyển chuyển rồi. Nếu hắn làm quá nữa, hắn sẽ không thèm nói một lời, còn nói nhiều vậy đâu.

Có người nhỏ giọng an ủi O kia nhưng hắn không để ý. Mục đích hắn tới đây là gì hắn rất rõ. Sau này sợ là chưa chắc hắn đã đến nữa nên hắn không hề bận tâm.

Hắn lại không biết Thanh Đường của hắn ở bên trên tại thời điểm hắn nói chuyện với O kia đã nhìn thấy được. Anh vừa nghĩ người như hắn đi đâu cũng có người chú ý, đối tượng là O cũng càng bình thường hơn. Nhưng nó không ngại anh cảm thấy trong lòng có chút hụt hẩng mặc dù anh cũng không có để bụng lâu. Tuy rằng họ đã xác định quan hệ nhưng thật ra trong thâm tâm Thanh Đường vẫn luôn đặt mình ở vị trí dễ dàng chấm dứt mối quan hệ này. Nên anh cố ý không nghĩ đến nhiều. Không chiếm hữu, không yêu cầu, bình bình đạm đạm qua ngày.

Không kỳ vọng không đa tình sẽ không thất vọng, đây là cách anh duy trì mối quan hệ không có hệ số an toàn này. Cũng là cách anh bảo vệ mình khỏi tổn thương.

"Bài tập là giáo sư Trình ra, cho nên các bạn về nhớ chuẩn bị để hôm sau trả cho thầy nhé. Hôm nay đến đây thôi."

Nói xong anh bình thản tắt máy thuyết trình.

Chỉ là anh còn chưa kịp dọn dẹp tài liệu thì bên dưới đã có một đám bạn gái chủ yếu là B chạy lên xin số điện thoại.

Thường thì anh sẽ không từ chối tình huống này. Anh cũng thật sự định cho.

Ai biết anh chỉ là vừa hé miệng, thật ra đám người cũng chưa rõ anh định nói gì thì một âm thanh hùng hồn mang theo giận dỗi bá đạo chiếm hữu nhưng vẫn đủ cứng rắn của Alpha vang lên: "Không được cho."

"..."

Anh giật mình, cũng đưa mắt nhìn đến nơi phát ra âm thanh.

Với thân hình đồ sộ kia, Tề Giản đứng đâu cũng như hạc trong bầy gà chứ chẳng nói ở đây toàn nữ B nữ O. Sự xuất hiện của hắn liền bị nhìn thấy, một số O liền sáng mắt ra. Lại không có nhiều người nhớ đến lời hắn mới nói trước đó. Người ngờ vực thì chỉ im lặng nhìn qua nhìn lại giữa hắn và Thanh Đường.

Cũng có người kinh ngạc vì động tĩnh của hắn. Những người đó đương nhiên là nhóm sinh viên ngồi gần hắn, cả nữ sinh O bị hắn từ chối giao tiếp nữa. Họ nhìn hắn hùng hổ xuyên qua đám người, đến bên cạnh trợ giảng đến dạy thay hôm nay, giúp anh gom đồ rồi không nói không rằng kéo tay anh rời khỏi giảng đường mà giật mình.

Chỉ là cho dù nhiều người cảm thấy kinh ngạc nhưng ít nhất họ vẫn nhận ra được mối quan hệ của hai người là kiểu gì. Nữ sinh O kia thì khẽ nhíu mày nhìn hai người đang lôi lôi kéo kéo rời khỏi giảng đường. Bên tai nghe tiếng mọi người xì xào mà trong lòng cô nàng cảm thấy phiền muộn. Có lẽ bởi vì cô không nghĩ vì một B mà mình bị từ chối nên có chút không chịu nổi đi.