Anh Rể, Em Có Rồi (Anh Rể, Tôi Có Rồi!)

Chương 13




Hàn Tử Dạ rất muốn xé miệng Tề Hâm Lỗi, nhưng tròng mắt nhìn phía dưới của mình lại xấu hổ phát hiện chỗ thịt thừa kia thế mà không biết từ khi nào đã lặng lẽ cứng lên, cậu lập tức ngại ngùng muốn chết, mặt đỏ có thể chảy ra máu.

Vì quá mức căm hận cơ thể không ra nam nữ gì của mình cho nên cậu không chạm vào phần dưới cơ thể nên không biết mộng thịt nhỏ vốn hạ lưu nhạy cảm như vậy, lại bị khúc côn thịt của người cậu hận nhất đâm vào liền cứng rắn, thật sự quá mất mặt.

Hàn Tử Dạ không cách nào lên tiếng ngăn cản Tề Hâm Lỗi, chỉ có thể liều mạng giãy dụa muốn mở dây trói trên tay chân xuống đánh đá văng Tề Hâm Lỗi. Tuy nhiên cậu chán nản phát hiện tay chân bị trói vô cùng bền chặt, muốn dựa vào chính mình để mở thì quả là mơ mộng hão huyền.

Hàn Tử Dạ không còn cách nào chỉ đành vừa điên cuồng thầm mắng Tề Hâm Lỗi, vừa ra lệnh cơ thể kiên quyết không bị cây côn thịt của Tề Hâm Lỗi kích thích mang theo dòng điện càng lúc càng mãnh liệt. Mộng thịt nhỏ tuyệt đối không thể bị cây côn thịt của Tề Hâm Lỗi làm đứng dậy, như vậy cậu sẽ không còn mặt mũi nào mà sống.

Nhưng Hàn Tử Dạ phát hiện mộng thịt nhỏ bị pháo lớn cứng rắn càng lúc càng nóng bỏng đâm vào lại có khoái cảm như vậy, cảm giác này cậu chưa bao giờ cảm nhận qua. Thật sự quá tuyệt vời khiến thân thể cậu hoàn toàn không theo sự khống chế, mộng thịt nhỏ hoàn toàn trở nên cứng rắn đang thoải mái từ từ vểnh lên phía trước. Hơn nữa dưới bụng còn khô nóng đến kỳ lạ khiến cho chỗ tư mật dưới mộng thịt nhỏ có chút không kiềm chế được, thế mà lại đột nhiên cảm thấy nhạy cảm kỳ quái, muốn bị thứ gì đó đâm vào.

“Ngoan nào, côn thịt nhỏ của em bị đại điểu suất khí của tôi đâm đứng lên rồi, hơn nữa còn trong thời gian ngắn như vậy, bây giờ em rất nhạy cảm, em đúng là một tiểu dâm phụ. Tiểu dâm phụ, côn thịt nhỏ của em bị tôi đâm thoải mái như vậy, tiểu hoa huyệt phía dưới nhất định rất cô đơn, cũng muốn đại điểu suất khí của tôi đâm vào nhỉ!” Tề Hâm Lỗi cực kỳ cao hứng khi thấy thân thể Hàn Tử Dạ có phản ứng, kích động thổi sáo. Đại điểu vẫn luôn điên cuồng muốn cắm vào trong cơ thể Hàn Tử Dạ cũng không nhịn được nữa, rời mộng thịt nhỏ di chuyển xuống phía dưới, đâm nhè nhẹ vào tiểu huyệt vô cùng xinh đẹp hiếm gặp.

Hàn Tử Dạ xấu hổ không nhịn được lập tức nheo mắt phượng lại, chỉ cảm thấy hoa huyệt như bị điện giật, ngay sau đó bên trong liền ướt át chảy ra một dòng chất lỏng.

Hàn Tử Dạ còn đang thẹn thùng hoa huyệt thế mà lại kích động đến chảy ra dâm thủy bởi cây côn thịt của người cậu hận nhất đụng chạm, chợt nghe giọng như một dã thú của Tề Hâm Lỗi lớn tiếng khiển trách: “Xem ra tôi suy đoán chẳng sai chút nào, tiểu hoa huyệt của em quả nhiên rất cô đơn, rất muôn được đại điểu suất khí của tôi đâm vào, tôi vừa ma sát mấy cái bên ngoài đã vui sướng đến chảy dâm thủy rồi. Lẳng lơ giống như em vậy, tôi rất thích, bây giờ để tôi đâm vào trong tiểu hoa huyệt của em, đâm đến em thoải mái ngất trời nhé! Em nhớ phải cảm ơn tôi đó!”

Lời còn chưa dứt, Tề Hâm Lỗi đã mãnh liệt tiến vào hoa huyệt nhỏ nhắn vì hai chân Hàn Tử Dạ bị kéo rộng ra nên hoàn toàn để lộ cửa vào mê đắm giết người không đền mạng, khí thế hung hăng phá hủy màng mỏng manh chứng minh còn trinh tiết.

Hàn Tử Dạ đau đến mắt trắng dã, nếu không phải trong miệng còn quần lót thì cả gian phòng sẽ là tiếng kêu thảm thiết thê lương của cậu. Cậu không biết bị phá thân sẽ đáng sợ như thế, đau đớn kinh khủng khó có thể tưởng tượng như muốn xé thân thể và thần trí cậu thành mấy nửa, đây quả thực là còn kinh hoàng hơn cả cái chết.

Tề Hâm Lỗi thấy sắc mặt Hàn Tử Dạ vô cùng khó coi ngũ quan vặn vẹo liền biết bây giờ cậu đau đớn cỡ nào, trái tim hơi co rút lại, vẻ mặt có chút kinh hoảng và ngạc nhiên.

Lúc nãy cởi đồ cho Hàn Tử Dạ đã tiện tay kiểm tra qua thân thể của cậu rồi, chỉ sợ cậu không phải là người chưa có kinh nghiệm, đã để cho người khác chiếm đoạt trước hắn, như vậy thì hắn nghĩ sẽ muốn giết người. Sau khi phát hiện thân thể của cậu cực kỳ ngây ngô lại còn non nớt, mình vô cùng vui vẻ, nhưng cũng biết lúc tiến vào cậu nhất định sẽ rất đau, song không nghĩ tới cậu đau thành như vậy. Đau hơn bất kỳ xử nữ nào từng bị hắn phá thân, đều do hoa huyệt của cậu thoạt nhìn còn quá nhỏ.

Hoa huyệt nhỏ như vậy nếu tiếp tục làm nhất định cậu sẽ bị thương, sẽ đau hơn, nhưng bây giờ mình hoàn toàn không dừng lại được càng không thể nào rút ra ngoài. Phải biết rằng cũng vì mình quá muốn hoa huyệt của cậu mới không kịp về nhà mà mang tới chỗ có giường ở đây, nếu không hắn mới không có thói quen ân ái trên giường vừa cũ như có kiểu dáng thế này.

“Tiểu bảo bối tôi biết em rất đau nhưng mỗi xử nữ khi phá thân đều phải qua cửa này, em nhịn một chút là được rồi. Tôi thề với em chờ tôi tiến vào nhất định sẽ làm em sướng tới chết, sảng khoái đến phải khóc.” Tề Hâm Lỗi thương tiếc không ngừng hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn đau đến muốn biến dạng, bị hoa kính căng chặt ấm áp không gì sánh được xiết đến đau nhức, nhưng đồng thời gậy thịt sảng khoái vô cùng, không chút nào thương tiếc cứ chiếm đoạt cậu, khiến nụ hoa đáng thương màu đỏ như máu vừa mới bị xé nứt càng trở nên đỏ hơn, máu đỏ tươi nhanh chóng nhuộm đầy chỗ hai người giao hợp.

Hàn Tử Dạ đau đến hoàn toàn không nghe Tề Hâm Lỗi nói cái gì, cậu chỉ cảm giác mình đau sống đau chết, ngoại trừ thân dưới bị nam căn hung hăng khủng bố không ngừng tiến vào càng lúc càng đau, những chỗ khác trên cơ thể cũng bị ảnh hưởng bởi phần dưới cơ thể, bị đau nhức lợi hại lăng trì hành hạ. Nhưng cậu lại không ghét, loại sợ hãi đau nhức muốn chết ngược lại còn rất thích, cũng không phải cậu thích bị ngược đãi mà sự thật là cậu đã bị ác ma hận nhất cường bạo khiến cậu đau đến không muốn sống, muốn chết thêm lần nữa. Nhưng cậu lại không cách nào tự sát được, nếu có thể cứ như vậy chết đi thì cậu cầu còn chẳng được.

Rất nhanh Hàn Tử Dạ lại bi thảm phát hiện nguyện vọng này của cậu sẽ chẳng thực hiện được, bao phủ trên toàn cơ thể, bao gồm cả dưới thân đang bị phá hủy đau như khoan vào tim nhưng cảm giác đau lại dần giảm bớt. Bởi vì ngực nhỏ và mộng thịt nhỏ đột nhiên dâng lên sự sảng khoái ngọt ngào mãnh liệt, vui sướng thần kỳ giảm bớt sự đau đớn.

Sao vú và mộng thịt nhỏ lại vui sướng? Hàn Tử Dạ bụng đầy nghi ngờ nhìn trước ngực và phần bụng dưới, phát hiện tay trái của Tề Hâm Lỗi chẳng biết từ lúc nào đã cầm lên vú điên cuồng xoa nắn, thỉnh thoảng còn siết chặt nụ hoa hồng nhạt nở rộ. Còn tay phải cũng chẳng biết từ lúc nào đã mò xuống mộng thịt phía dưới đau đến mềm nhũn ra sức chuyển động, thỉnh thoảng còn đùa bỡn đầu nấm màu hồng.

“Tiểu bảo bối, vú và côn thịt nhỏ thích chứ! Tôi sẽ làm em thoải mái hơn, khiến em sướng đến không cảm giác đau đớn gì nữa, tôi đối xử tốt với em như vậy sau này nhất định phải đền đáp tôi xứng đáng đấy!” Tề Hâm Lỗi thấy chân mày xinh đẹp cậu hơi giãn ra vẻ mặt không còn đau đớn như lúc nãy thì biết hai tay mình vuốt ve có tác dụng, nên càng ra sức chơi đùa kích thích vú và mộng thịt nhỏ, muốn vú và một thịt nhỏ của cậu thoải mái tới cực điểm.

Hai tay Tề Hâm Lỗi giống như có ma pháp khiến sự sảng khoái càng như cuồng phong bão táp mãnh liệt đánh úp Hàn Tử Dạ hơn lúc trước. Hàn Tử Dạ vô cùng ngây ngô hoàn toàn không cách nào chống cự lại, không dám để lộ ánh mắt mê loạn, nơi cổ họng tiếng rên vui sướng ngọt ngào không ngừng, nhưng bị đè nén vì chiếc quần lót trong miệng.

Hàn Tử Dạ vô cùng xấu hổ, oán hận muốn trừng chết Tề Hâm Lỗi, nhưng mắt phượng đã nhiếm đầy cảnh xuân kiều mị bất kể ra sức trừng thế nào nhìn qua đều giống như đang quyến rũ Tề Hâm Lỗi, khiến trong lòng Tề Hâm Lỗi ngứa ngáy khó nhịn, động tác hai tay càng dâm tà mãnh liệt hơn. Côn thịt phía dưới của Tề Hâm Lỗi càng dùng lực mở rộng tiểu hoa kính nhỏ nhắn xinh xắn càng lúc càng kẹp chặt, oai phong bá đạo phá vỡ mọi vật cản, đi vào càng lúc càng sâu, chỉ còn dư gần một nửa đoạn ở phía bên ngoài