Ánh Sáng Của Nữ Phụ Trọng Sinh

Chương 12: 12: Tỏ Tình




Ánh sáng ban mai ấm áp chiếu vào phòng vừa sưởi ấm, chiếu sáng khung cảnh ngọt ngào lãng mạn của đôi tình nhân trong phòng.

Khương Ninh nhíu mày, khó khăn mở mắt ra. Đập vào mắt cô là khuôn mặt điển trai, có chút lười biếng. Một tay chống đầu, tay kia ôm chặt rõ cô. Ánh mắt sáng cong cong thể hiện rõ sự vui mừng của chủ nhân nó.

" Chào buổi sáng Ninh Ninh" giọng anh trầm ấm khàn khàn.

" Chào"

Buồn ngủ quá, cô cố đáp lại anh bằng một nụ cười, nhanh chóng chụt một cái lên mặt anh rồi lại tiến vào ngực anh, cái đầu tóc rối bù cọ cọ qua lại ngoài lớp áo phông của anh mấy cái mới chịu yên ổn.

Hai tay anh ôm chặt lấy cô, nhìn người con gái đang làm nũng trong lòng anh, lòng đầy thoả mãn. Anh đã ước được ôm cô, nhìn thấy cô ở khoảng cách gần như vậy từ rất lâu rồi. Giờ mọi thứ trước mắt vừa chân thật vừa hư ảo, khó tin có, vui mừng có, nỗi lo sợ tràn ngập trong lòng anh. Anh càng ôm chặt cô hơn như muốn hoà với cô cùng một thể.

Nhớ đến điều gì cô lại ngẩn mặt nhìn anh.

" Giờ còn sớm em ngủ chút, anh gọi em nhé không lại muộn làm"

Im lặng một lúc lâu không ai trả lời, cô lại ngửa mặt lên nhìn để xác nhận xem anh có nghe thấy lời cô nói không thì ngày lúc này một nụ hôn mạnh mẽ, nhanh nhẹn bắt lấy bờ môi cô. Hơi thở dồn dập, khí thế áp bức đầy sự chiếm hữu mút mạnh môi lưỡi cô.

" Ưm..."

" Không đi làm có được không? " Giọng anh nũng nịu, run run chưa đựng sự lo lắng.

Khương Ninh hiểu cảm giác hiện tại của anh. Để nghỉ sớm cô phải nhanh chóng hoàn thành các dự án. Cô muốn cố gắng tạo cho anh sự tin tưởng, không muốn anh phải lo được mất được.

" Em sẽ nghỉ, nhưng không phải bây giờ" Cô nghĩ cần nói chuyện này với anh.



Khương Ninh đẩy Thừa Dật ra, nghiêm túc nhìn anh. Gương mặt ủ rũ, nũng nịu cùng bất an của anh tạo nên một khung cảnh cực đáng yêu. Cứ nhìn vậy chắc cô cũng quên mất định nói gì.

Hai tay ôm má anh, xoa bóp hai cái nói:

" Sau khi hoàn thành các dự án trong tay em sẽ nghỉ, em muốn làm điều mình thích, muốn yêu đương với ai đo cuồng nhiệt.. hắc hắc" Thực muốn nghiêm túc nói chuyện với anh nhưng nhìn gương mặt u sầu, hậm hực lại có chút trẻ con của anh thật khiến người ta muốn đùa giỡn.

Đồng tử ai đó phát sáng, khoé miệng cong lên nhích lại gần cô.

Dùng hai tại ôm eo cô kéo mạnh cô xuống lòng ngực

" Anh muốn nghe xem em muốn yêu đương với ai"

" không nói" anh biết rồi còn hỏi, còn lâu cô mới nói.

" Ninh Ninh, Ninh Ninh" anh biết làm nũng với cô là hiệu quả nhất. Khương Ninh bên ngoài tuy mạnh mẽ và tự lập ngưng trái tim cực ấm áp và mềm lòng.

" anh " anh nghĩ đúng rồi nha. Cô thật không đành lòng để ai kia chịu uất ức nha.

" ai "

" Không nghe thấy thì thôi"

" Ninh Ninh, một lần nữa...nhé"

Trong lòng như được rót mật, thật ngọt ngào và đáng yêu. Nhìn đến sự háo hức và mỏng chờ đó khiến trái tim Khương Ninh đập loạn nhịp.

Ngửa mặt hôn lên khoé miệng anh một cái nhẹ nhàng nói những điều anh muốn nghe.



" Yêu đương với anh, Thừa Dật" ngừng lại một lúc cô lại nói

" em yêu anh" ánh mắt cô đầy chân thành và hành phúc khi nói lên câu đó. Hai má có chút ửng hồng, ngại ngùng trước lời tỏ tình.

Thừa Dật cơ thể run nhè nhẹ, mặt nhìn có chút đơ, có vẻ vẫn chưa load được những gì cô nói hoặc quá bất ngờ.

" hả "

" Không có gì" cô đẩy anh ra định đứng dậy, nhưng vừa đứng lên đã bị ôm trở lại giường.

" anh muốn nghe lại"

" nghe cái gì, thả em ra em muộn làm rồi"

" không nói anh không thả" quá bất ngờ, anh còn chưa hưởng thụ được cảm giác được tỏ tình, còn là người đã yêu thầm bấy lâu tỏ tình nữa sao anh bỏ qua được.

" ngoan, nói anh nghe"

" Em yêu anh, Thừa Dật"

Trong lúc anh đang thất thần, thì cô nhanh nhẹn chuồn nhanh vào nhà tắm.

Cô gái trước gương má hồng hồng, ngực phập phồng, hơi thở gấp gáp. Lần đầu tiên tỏ tình, nói những lời mật ngọt như vậy nên có chút run dù trước mặt anh Khương Ninh vẫn tỏ ra bình tĩnh. Con gái mặt vốn mỏng thật dễ hiểu nha.

" Thật xấu hổ " thật không thể tin được một cô gái như cô mà lại đi tỏ tình trước. Không phải con gái nên làm giá chút sao, vậy mà cái giá của đời con gái bị chính cô nếm đi rồi.