Ánh Sáng Của Nữ Phụ Trọng Sinh

Chương 22: 22: Âm Mưu Của Tả Tuyết Vân




Mở mắt ra, đập vào mắt cô là gương mặt điểm trai, sống mũi rất cao thẳng. Không ngờ lúc ngủ khuôn mặt anh lại nhìn đáng yêu và yên bình đến vậy.

Nhịn không được cô đưa tay lên vuốt ve mơn trớn má anh, anh có làn da trắng mà rất chi mịn màng, một làn da khiến bao nhiêu phụ nữ cũng phải ghen tị. Thật sự khi ngủ anh chẳng khác gì một vị bạch mã hoàng tử, ngủ yên và chờ đợi công chúa đến và hôn lên môi của hoàng tử...hắc hắc. Nghĩ vậy khiến cô không nhịn được cười, đôi mắt cong cong, môi mỉm cười hài lòng.

Không biết từ bao giờ bàn tay cô đã vô thức đi chuyển xuống đến đôi môi anh. Khi ngón tay nhẹ nhàng chạm vào đôi môi mền mại khiến cô chìm đắm khi mỗi lần hôn, càng hôn càng nghiện.

Ngón tay bất ngờ bị cắn khiến cô giật mình rút tay về.

Vì sợ cô sẽ đau nên Thừa Dật cũng không dám cắn mạnh. Không để Khương Ninh kịp thoát ra khỏi vòng tay của anh thì ngay lập dùng hai bàn tay ôm cô trở lại trong lòng.

" Hôm qua là ai vừa bỏ mặc anh, giờ mới sáng sớm mà em đã quyến rũ anh rồi"

" Em không có" Cô như đứa trẻ vừa làm việc xấu nên bị phát hiện, có chút giật mình cùng xấu hổ. Khi bị anh nói vậy cô úp mặt vào ngực anh không dám đối diện với ánh mắt của anh.

" Em có" Thừa Thiên Dật khẳng định, đối với anh sờ mặt, chạm vào môi hay mắt, bất cứ là bộ phận nào trên người anh thì đều là đang quyến rũ anh.

Cô xin phép không trả lời câu hỏi ngang ngược của anh mà nhanh chóng rơi vào trạng thái im lặng và làm ngơ coi như không biết gì hết.

Thừa Thiên Dật: " Em có biết nếu em cứ châm lửa, quyến rũ anh như vậy sẽ khiến anh nhịn không được mà muốn em ngay lúc này" Nhìn cái đầu càng ngày càng cúi thấp xuống khiến anh nhịn không được mà muốn trêu cô nhiều hơn.

Khương Ninh xấu hổ, hai má và vành tai đỏ bừng. Người đàn ông đáng chết này không ngờ khi yêu rồi lại yêu nghiệt, không nghiêm túc như vậy. Từ hôm qua đến giờ cô bị trêu đến mặt cũng sắp chín đỏ như quả cà chua rồi mà anh vẫn không tha.

Cô đâm hai cái vào ngực anh, dùng sức đứng dậy chạy vào nhà tắm làm vệ sinh. Nếu không cô sợ chắc mình thật sự sẽ bị Thừa Dật làm thịt mất.



Nhìn bóng lưng cô chạy vụ vào nhà tắm như con mèo nhỏ có chút bướng bỉnh lại có chút đáng yêu. Thừa Thiên Dật cười đến vui vẻ cũng đứng dậy theo cô vào nhà vệ sinh.

Thừa Thiên Dật giờ đây chỉ muốn dính liền cô mọi lúc mọi nơi bất kể thời gian nào. Nhưng anh biết làm vậy cô sẽ mất đi không gian riêng tư thuộc về mình, anh yêu cô và cũng muốn cô sống vô tư cùng thoải mãi nhất khi ở bên anh.

.....

Trong quán bar, tiếng nhạc ầm ĩ nhức óc. Không gian nồng nàn mùi rượu, mùi thuốc lá và các loại mùi hương nước hoa khác nhau pha trộn tạo nên một không gian nhột nhạt, khó thở vô cùng.

" Đúng là một lũ với dụng, một chút việc nhỏ mà cũng không làm được"

Lão già bụng phệ, đôi mắt có nhiều nết nhân mở rộng cả hai bên, giọng nói thô bạo và nóng nảy. Lão ta tức giận ném cốc rượu xuống dưới chân tên cầm đầu.

" Cô ta biết võ, chỉ...chỉ cần vài chiêu là đã hạ gục cả anh em chúng tôi"

Trình Chí Quân tức giận dùng chân đạp vào bụng tên đó một cái khiến hắn ngã ngửa xuống đất.

" Đồ vô dụng"

Rồi lại tát cho tên bên cạnh hai bạt tay

" Ăn hại, vô dụng" Trình Chí Quân như một lão già điên liên tục xả giận lên bọn côn đồn. Truyện Hot

Hắn cầm luôn bình rượu lên nốc, điên khùng chửi rủa: " Con khốn đợi đó, ông đây sẽ đến và đè chết cô...haha."

" Đi bắt cô ta về đây cho tôi" lão quát lên



Bọn côn đồn nghe vậy, cả người ai nấy đều run rẩy, anh nhìn tôi tôi nhìn anh không ai dám trọc vào con nhỏ đó nữa nhưng cũng không dám không nghe lệnh được.

" Các người điếc hết rồi hả, tao bảo đi bắt còn nhỏ đó về"

" Trình tổng ông ở đây sao. Người nào có lá gan mà làm cho Trình tổng tức giận vậy? "

Cửa bị mở ra, bước vào là một người đàn ông mặc vest đen, mái tóc cắt ngắn vuốt gọn, trên khuôn mặt đeo một tròng mắt kính gọng vàng. Nhìn tổng thể gương mặt khá là điềm đạm, tao nhã nhưng lại có một đôi mắt sắc nhọn, thâm hiểm. Khi người đối diện nhìn vào sẽ khiến họ rùng mình và vô thức sợ hãi. Nếu chú ý hơn sẽ để ý thấy một nửa hình xăm một con bọ cạp đen trên cổ tay của hắn ta khi tay áo bị kéo lên.

Trình Chí Quân say đến tí bỉ những khi đối diện với người này cũng khiến lão ta tỉnh táo lại vài phần, rượu bay đi phân nửa.

" Cho hỏi, xưng hô như thế nào?"

" Có vẻ Trình tổng đã say nên không rõ tôi lắm, chúng ta đã gặp vài lần trước đó" Hắn ta nói rồi đưa danh thiếp cho Trình Chí Quân.

Đập vào mặt lão là hai chữ Tả Viễn, hai chữ này như một vật nặng rơi và đè xuống hai tay lão ta khiến cho tay lão tê dại, run rẩy. Cầm thiệt trên tay không biết là phúc hay hoạ nữa.

" Trợ lí Mã cho hỏi ngài qua đây có gì dặn dò"

Trình Chí Quân tuy xuất thân là xã hội đen nhưng cũng chỉ là những tên đầu gấu não ngắn lang thang ngoài trợ chợ đen. So với những thuộc hạ được rèn luyện bài bản về mọi mặt và bọn họ rất chi là máu lạnh, giết người hàng loạt không chớp mắt. Khi nghe đến bang hội đó hay nhà họ Tả là ai ai cũng phải rùng mình.

Trợ lí Mã tiến lại gần thì thầm gì đó vào tài của lão ta. Hai mắt lão ta từ sợ hãi đến bất ngờ và trở nên vui sướng.

Nhìn vậy có thể đoán lão ta đã nhận được một niềm vui bất ngờ.