“Phốc ha ha ha ha ha ha……” Lần nữa Mạc Ngôn lại cười như điên, dùng ánh mắt đồng cảm và buồn cười nhìn Giả Vân Địch, nói, “Giả Vân Địch, cậu có biết Mai Lan Hi đang làm gì không?”
Ngay lập tức, trong lòng Giả Vân Địch có dự cảm không rõ, nói: “Cậu ta đang làm gì? Cậu ta không phải là sinh viên sao?”
Mạc Ngôn nhếch môi một cái, giải thích nói: “Mai Lan Hi đúng thật là sinh viên, nhưng cậu ta cũng điều hành câu lạc bộ bi-a, cậu ta chính là người điều hành câu lạc bộ theo dây chuyền của cả nước ‘câu lạc bộ Bảo Tước bi-a ’, vừa vặn ở thành phố A, cậu ta đã mở 35 câu lạc bộ bi-a, hơn nữa cậu ta là người dành giải quán quân đánh bi-a nghiệp dư của toàn tỉnh trong năm nay! Cậu so tài đánh bi-a với ai không so? Cậu lại đi so đánh bi-a với Mai Lan Hi? Cậu đây ngại mình chết chưa đủ nhanh ……”
Giả Vân Địch: “……”
“Anh Mạc, đừng nói những lời nhảm nhí với cái tên xấu xí này,” Mai Lan Hi cười khẽ, nụ cười xinh đẹp như ngàn cây vạn cây hoa lê nở rộ, phong tình vạn chủng, nhìn Giả Vân Địch nói, “Mau quỳ xuống kêu tôi ba tiếng ba ba, rồi mau dập đầu ba cái cho tôi.”
“Tôi không biết cậu là người mở câu lạc bộ bi-a!” Giả Vân Địch hừ lạnh một tiếng, nói, “ Nếu tôi biết, tôi chắc chắn sẽ không so tài bi-a với cậu! Trận này thi đấu không công bằng, tôi sẽ quỳ gối đập đâu ba cái!”
Tiếng nói vừa dứt, ba người bạn bè của Giả Vân Địch cũng đi qua, sôi nổi hùa theo, tuyên bố trận thi đấu lần này không công bằng.
“Giả Vân Địch, đã đánh cược thì phải chịu thua,” Hàn Hành Ngạn cười lạnh một tiếng, nói, “Nếu cậu không gọi Mai Lan Hi là ba ba, không quỳ gối, hôm nay cũng đừng nghĩ đến việc đi chơi.”
Trong lòng Giả Vân Địch hoảng hốt, lập tức nhìn Hàn Hành Ngạn cùng với một nhóm người, phát hiện ngoại trừ Hàn Hành Ngạn, Mai Lan Hi, Mạc Ngôn ở bên ngoài, chỉ có Hành Thái cùng nam sinh đeo mắt kính, nói cách khác, bên phe Hàn Hành Ngạn có năm nam sinh, còn bên Giả Vân Địch chỉ có bốn nam sinh.
Nhưng, tính tới việc bốn đánh năm, Giả Vân Địch cảm thấy bên mình cũng sẽ không chịu thiệt, cho nên hắn ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Các cậu gian lận! Tôi sẽ không quỳ xuống!”
“A……” Hàn Hành Ngạn không giận mà cười, trực tiếp cầm một cây bi-a lên, không nói hai lời dùng cây đánh mạnh vào đầu gối của Giả Vân Địch!
“A ——!” Giả Vân Địch kêu thảm thiết một tiếng, chưa kịp phòng bị, đau đến lập tức quỳ rạp xuống đất.
Thấy tình cảnh như vậy, ba người bạn của Giả Vân Địch, không những không tiến lên giúp hắn ta, ngược lại không hẹn mà cùng nhau kêu bản thân có việc gấp, thế là bỏ chạy hết người này đến người khác!
“Giả Vân Địch, xem ra nhân duyên của cậu không tốt lắm!” Thẩm Điềm Hinh vui vẻ khi người gặp họa, cười hì hì nhìn về phía Giả Vân Địch.
Giả Vân Địch nghĩ đến bản thân hiện tại chỉ có một mình chiến đấu hăng hái, một đấu năm, khẳng định không có khả năng thắng, cho nên hắn ta cần dùng Thẩm Điềm Hinh làm con tin, mới có thể toàn thân mà lui!
Vì thế, Giả Vân Địch cắn răng một cái, cố hết sức từ trên mặt đất đứng lên, nhanh chóng xông về phía Thẩm Điềm Hinh, muốn bắt cô làm con tin.
Thẩm Điềm Hinh cảm thấy Giả Vân Địch thật sự rất ghê tởm, thua còn quỵt nợ, cho nên nâng chân phải, nặng nề dùng một chân đạp hạ thân hắn ta!
“A a a a a ——!” Giả Vân Địch không thể tin được, Thẩm Điềm Hinh thế mà dám đá hắn ta, nên trong lúc nhất thời không tránh kịp, rống một tiếng như tiếng giết heo, tiếng kêu rên đinh tai nhức óc, thê lương đáng sợ, nháy mắt vang vọng toàn bộ khu vực trò chơi.
Trong phút chốc, mọi người đều hoảng sợ, không hẹn mà cùng nhìn về phía bàn bi-a này.
“Thẩm Điềm Hinh, cô tiện nhân này! Cô dám đá ông đây!” Giả Vân Địch đau đến quỳ rạp xuống đất, sắc mặt trắng bệch, trên trán nhỏ vài giọt mồ hôi, nhìn Thẩm Điềm Hinh chửi ầm lên, “Cô dám □□, ông đây muốn đánh gãy chân của cô!”
“Cậy muốn đánh gãy chân của ai? Hửm?” Hàn Hành Ngạn cười như không cười, trong lúc nói chuyện, đột nhiên nhấc chân, tàn bạo mà đá vào đầu Giả Vân Địch!
Giả Vân Địch kêu thảm thiết, bị Hàn Hành Ngạn đá lăn trên mặt đất, chảy đầy máu mũi.
Lúc này, ông chủ FunPlay Bar thấy tình hình không ổn, lập tức tìm mấy người công nhân tới khuyên can.
Nhưng, mặc kệ người khác khuyên thế nào, Hàn Hành Ngạn và Mai Lan Hi đều cố ý muốn Giả Vân Địch dập đầu với Mai Lan Hi, kêu ba ba, nếu không sẽ tiếp tục vây đánh Giả Vân Địch!
Bây giờ Giả Vân Địch người ít không thể đánh lại số đông, nên hắn ta không còn biện pháp nào khác, đành phải cố chịu đựng sự sỉ nhục của người khác, chịu sự thúc ép của mọi người, nghiến răng nghiến lợi kêu Mai Lan Hi ba tiếng ba ba, sau đó quỳ lạy ba cái trước Mai Lan Hi.
“Cậu dập đầu ba cái này, một chút cũng không vang dội! Làm lại một lần nữa! Khi nào vang mới tính!” Hàn Hành Ngạn cầm cây bi-a, đánh vào vai trái của Giả Vân Địch.
Giả Vân Địch đau đến nhe răng nhếch miệng, ánh mắt nhìn sang hai người đàn ông xa lạ đang đánh bi-a bên cạnh xin giúp đỡ, nói: “Hai người anh em, phiền lòng các người báo cảnh sát giúp tôi, cảm ơn các cậu!”
Hai người đàn ông xa lạ một cao một thấp, hai người bọn họ liếc nhìn nhau, người đàn ông có vóc dáng thấp khinh thường nói: “Vì sao tôi phải giúp cậu báo cảnh sát? Này có lợi gì? Như vậy đi, cậu cho tôi năm vạn đồng, tôi sẽ giúp cậu báo cảnh sát.”
Giả Vân Địch giống như sét đánh giữa trời quang, thiếu chút nữa nổi điên lên, giận dữ hét: “Dựa vào cái gì mà cậu muốn đòi tôi năm vạn? Chẳng lẽ thấy việc nghĩa không phải nên hăng hái giúp sao? Cậu chỉ là giúp tôi gọi điện thoại báo cảnh sát thôi mà!”
“Thấy việc nghĩa hăng hái làm?” Người đàn ông vóc dáng cao cười ha ha, nói, “Đồ ngốc, cậu có bệnh à? Lo tìm thuốc trị đi!”
Giả Vân Địch lửa giận ngút trời, chỉ biết nhìn về phía ông chủ trung niên của FunPlay Bar – ông chủ Chu, nói: “Ông chủ, phiền toái nhờ ông giúp tôi báo cảnh sát……”
Bởi vì Mai Lan Hi là khách quen của FunPlay Bar, lại là hội viên VIP cao cấp, cho nên ông chủ Chu đương nhiên sẽ lựa chọn bảo vệ hội viên cao cấp, vì thế, ông chủ Chu ho khụ một tiếng, nói: “Chàng trai, vừa rồi cậu dập đầu ba cái kia, thật sự là có lệ, đúng thật không đủ thành ý, tôi cũng cảm thấy cậu nên dập đầu ba cái vang dội một lần nữa.”
Nghe vậy, Giả Vân Địch tức giận đến hộc máu, cuối cùng, lại là đám người Hàn Hành Ngạn liên thủ ép anh ta, Giả Vân Địch căng da đầu, hướng Mai Lan Hi dập đầu ba cái thật mạnh, dập đến trán xanh tím một mảng.
Thấy tình huống như vậy, Hàn Hành Ngạn cùng Mai Lan Hi cười ha ha, còn Thẩm Điềm Hinh thì cảm thấy vô cùng hả giận, cũng che miệng cười rộ lên.
“Bảo bối nhỏ, em có cảm thấy cậu ta giống như một con chó không!” Hàn Hành Ngạn cười nhìn Thẩm Điềm Hinh nói.
Thẩm Điềm Hinh cười vui vẻ nói: “Đừng nói như vậy, chó rất là đáng yêu, anh so sánh Giả Vân Địch với chó, quả thật sĩ nhục con chó!”
Lời vừa nói ra, mọi người lập tức cười to, cười đến ngã sang trái ngã sang phải.
Giả Vân Địch tức giận đến hộc máu, hung tợn trừng mắt nhìn Thẩm Điềm Hinh, liếc mắt Hàn Hành Ngạn cùng Mai Lan Hi một cái, sau đó khập khiễng đi ra cửa FunPlay Bar.
“Này, Giả Vân Địch, không cho báo cảnh sát! Có nghe hay không?” Hàn Hành Ngạn cười nhẹ một tiếng, nhìn bóng dáng Giả Vân Địch nói, “Nếu cậu dám báo cảnh sát, ông đây sẽ lập tức tìm người đánh gãy chân của cậu!”
Giả Vân Địch vừa sợ vừa giận, quay đầu lại lần nữa trừng mắt nhìn Hàn Hành Ngạn một cái, sau đó nghiến răng nghiến lợi rời đi.
Tuy Giả Vân Địch rất muốn báo cảnh sát, nhưng hắn ta lại không dám báo, bởi vì anh ta không nghĩ tới vừa đắc tội với người dẫn chương trình Hàn Hành Ngạn cùng phú nhị đại Mai Lan Hi, cho nên Giả Vân Địch tuy tức giận, nhưng chỉ có thể chịu thiệt bị đánh gãy răng cùng nuốt máu ……
Sau này, cuộc sống của Thẩm Điềm Hinh vẫn luôn ấm áp và hạnh phúc, bởi vì cô có chút danh tiếng trên mạng, cho nên cô và Hàn Hành Ngạn được công ty Giải Trí Ngôi Sao nhìn trúng, trở thành ca sĩ, cũng thành lập một tổ hợp có sự kết hợp của hai người cùng biểu diễn ——
“Tinh Mộng tổ hợp”.
Nhưng, trong khi Thẩm Điềm Hinh và Hàn Hành Ngạn cùng nhau tập luyện ca khúc, Mai Lan Hi đã chặn ngang một chân, tìm được chủ tịnh của Giải Trí Ngôi Sao, mãnh liệt yêu cầu gia nhập Tinh Mộng tổ hợp.
Vì thế, từ tổ hợp hai người biểu diễn, biến thành tổ hợp ba người biểu diễn, sau đó chính thức ra mắt, nhanh chóng trở nên nổi tiếng.
Giả Vân Địch thấy Thẩm Điềm Hinh thế mà trở thành ngôi sao nổi tiếng, lập tức cảm thấy hối tiếc không kịp, năm lần bảy lượt dây dưa với cô, muốn cùng cô hòa thuận, kết quả bị Hàn Hành Ngạn cùng Mai Lan Hi phái người hành hung một trận, đánh thẳng vào bệnh viện.
Lại về sau này, bởi vì Thẩm Điềm Hinh cùng Hàn Hành Ngạn sớm chiều ở chung, cho nên Thẩm Điềm Hinh đối với Hàn Hành Ngạn lâu ngày sinh tình, dần dần thích anh, trở thành bạn gái anh.
Từ đấy về sau, rốt cuộc cũng có một người, thương cô, đau lòng vì cô, chịu khổ với cô, cùng chịu *lang bạc kỳ hồ* và không bao giờ rời bỏ cô.
*lang bạc kỳ hồ*: sống đầu đường xó chợ.
Người đó, gọi là Hàn Hành Ngạn, là sự mềm mại sâu thẳm nhất trong tim của cô, đôi mắt anh còn lộng lẫy hơn cả ánh sao.
Thời gian bình yên, có anh là đủ.
Hoàn toàn văn.
Tác giả có lời muốn nói:
Truyện đã kết thúc, cảm ơn các tiểu tiên nữ đã thích truyện này, cảm ơn mọi người!
Các tiểu tiên nữ, cất chứa một chút chuyên mục của tôi, cảm ơn, moah moah!