Ánh Trăng Nhỏ Chiếu Sáng Cả Trái Tim Anh

Chương 14: Không cần nữa




Tiếng báo thức vang lên trong phòng khiến cho anh chàng Hoàng Nam mắt nhắm mắt mở mò lấy nó để tắt đi, trời lúc cũng đã 6h sáng rồi anh ngồi dậy trên chiếc giường to bự kia mặt lờ đờ bước chân nặng nề mà đi tới nhà tắm...

Chàng thiếu niên 13 tuổi ở trần bước vào nhà tắm nhìn cơ thể của cậu ấy quả là rất chuẩn thật sự thì ở lứa tuổi này mà được như vậy quả là rất rất đẹp không biết sau khi trưởng thành thì sẽ đẹp hơn cỡ nào nữa, trên bụng cũng đã có múi mặc dù anh rất trắng nhưng chắc do vì anh thường xuyên tập thể dục với cả hay đá banh nên nhìn vào vẫn thấy rất rắn chắc chứ không phải kiểu trắng mà mềm yếu.

Sau một loạt hành động tắm rửa, đánh răng xúc miệng sau đó anh chàng khoác lên bộ đồng phục trong vừa khích như sinh ra là đã dành cho anh vậy, cơ thể đều rất chuẩn.

Anh bước ra khỏi phòng đi tới bàn ăn trên bàn lúc này bày một cái bánh mì nướng bơ và một ly nước ấm. Vừa ăn hết bánh mì anh liền uống hết một hơi nước xong đứng dậy ra kệ tủ lấy giày mang vào rồi đi ra xe để đến trường.

...

Cô bé bên này sáng nào cũng như vậy đều làm tất cả mọi thứ rất đúng giờ vì hôm nay là ngày đầu tiên cô được làm nhiệm vụ nên đã dậy rất sớm để chuẩn bị mọi thứ. Làm hết xong xuôi tất cả cô bé trèo lên chiếc xe đạp mà đạp nhanh chân đến trường.

Vừa vào lớp cất cặp sách cô liền một mạch chạy lên phòng ban vừa hay cũng đã có vài anh chị đang ở trên đấy họ thấy cô liền cười, cô gặp họ liền cuối đầu chào:

"Em chào buổi sáng anh chị ạ"

Anh, chị vui vẻ đáp:" chào em nhé"

Một chị trong ban trong rất xinh chị ấy tên Mai Ngọc thì phải ấy hổm em nhìn thấy bảng tên trên áo chị ấy với cả hôm qua chị cũng có nói chuyện với Trang Nhi em í nên là em cũng biết sơ sơ, nhìn chị trong thanh tú lắm nhẹ nhàng nữ tính lại còn học giỏi em cũng ước được như chị ấy.

Chị Ngọc nói:"em lại đây chị hướng dẫn rồi vào đọc luôn em nhé"

Cô bé Trang Nhi vui vẻ háo hức nói:"dạ chị"

Sau một hồi được hướng dẫn xong cô bé cất giọng nói lên giọng không quá vang nhưng đủ khiến người nghe cảm thấy ngọt như mật ong vậy khiến cho những người trong trường đang nghe đều nghe rất hứng thú. Trãi qua tầm 15 phút thì cô bé đọc cũng xong hết nội quy lúc này dáng người cao cao kia bước vào đi tới đứng gần cô bé nói giọng trầm ấm có hơi sắc lạnh.



"Tối sang nhà tôi kèm giúp cho em vài môn"

Trang Nhi ngạc nhiên đáp:" hả???"

Thiệt không vậy trợi kèm giúp không lấy tiền cơ á, còn được vào biệt thự nữa í mọi người à sướng chết mất thôi.

Anh chàng nhíu mày lạnh lùng nói:" tối tôi gửi tin nhắn em chưa xem à"

Ủa ủa có hả ta sao em không để ý gì hết, cô bé cười gượng nói:

"Anh gửi tin nhắn á sao em không thấy???"

Người kia nhăn mặt lại lạnh lùng không nói không năng đi tới ghế ngồi. Cô bé ngơ ngác nhìn đối phương có vẻ rất khó chịu nên cũng không dám nói gì thêm liền chào mọi người xong vội vã về lớp.

Cũng như mọi hôm mấy tiết học trôi qua mệt mỏi như thường ngày đều nhàm chán như vậy. Mấy người bạn của cô bé nào là Đào Anh cùng Đậu hũ và còn có cả mấy người bạn cùng lớp họ nữa bọn họ rũ nhau tới quán trà sữa phía đối diện trường học để giải tỏa tâm trạng. Đào Anh vui vẻ nhìn Trang Nhi nói:

"Cùng đi với tụi mình nhé."

Cô bé thở dài đáp lại:" haizzz tớ còn có việc phải về nhà sớm các cậu đi đi"

Thấy cô bạn nhỏ của mình nói vậy Đào Anh cũng không ép buộc liền vui vẻ bảo hẹn hôm khác vậy. Hai cô bạn nhỏ tạm biệt nhau.

Trang Nhi nhanh chóng ra lấy xe đạp về nhà vừa ra cổng lại thấy được con người quen thuộc kia. Trang Nhi em chắc là bị người ta gim nữa rồi mấy anh chị à buồn chưa haizzz đẹp trai mà tính kì cục em muốn úp sọt ảnh xong bỏ vào thùng rác không í.

Cô bé chạy tới gần sát anh liền vui vẻ nói:" Chủ nhật em sẽ sang nhà anh đọc cho anh nghe"



Người kia liếc mắt nhìn cô phán một câu lạnh lùng: "không cần nữa"

Trời trời giận rồi ấy à thiếu niên lạnh lùng giận em đấy quý dị ghê gớm ghê chưa.

Đúng lúc vừa nói xong thì xe tới rước cậu về lúc về còn lạnh lùng không thèm nhìn con gái người ta một cái cũng chẳng thèm nói lời tạm biệt lên xe mà đi bỏ lại cô bé đứng nhìn sững sững trong lòng thầm nghĩ "hớ người gì đâu ấy người ta có để ý tới điện thoại 24 trên 24 đâu chứ mà biết được, chắc ngày mai là hết giận thôi haizzz đúng là khó hiểu."

...

Một ngày trôi qua rất nhanh luôn í người lớn thì có việc của người lớn, trẻ con thì có việc của trẻ con thời gian nó trôi nhanh như một cái video chúng ta quay ở chế độ tua nhanh vậy ấy mọi hành động việc làm lặp đi lặp lại trời sáng rồi lại tối đi.

Trời lúc này cũng đã 8h tối rồi cô bé cũng vừa đi học thêm mới về bụng cũng đã đói liền xuống bếp ăn cơm xong uống một ly sữa rồi lại về phòng học bài.

Vào phòng nhìn thấy trên bàn học chiếc điện thoại trên bàn học mới nhớ lại tin nhắn của anh gửi cho cô.

Nội dung: ngày mai đọc thư cho tôi nghe, chủ nhật sang nhà tôi kèm cho vài môn.

Èo èo nghe mà sướng cả người được kèm free ấy mọi người còn được ngồi máy lạnh mà nhớ lại lúc sáng người ta cạch mặt em thì giờ chắc không còn cơ hội nữa rồi.

Cô bé cầm điện thoại nhắn lại:"mai em sẽ đọc cho anh nghe".

Thời gian trôi qua cũng 10h rồi cô bé cũng làm xong hết mớ bài tập nhưng mà vẫn chưa thấy người kia trả lời cũng liền không thèm quan tâm nữa mà trèo lên giường đi ngủ.

...

Aaaaa muộnnnn rồiiiiii cíu em với cả nhà