Ánh Trăng Rơi

Chương 12: Gặp lại




Hứa Thi Tuấn tội nặng hơn Chu Trân Tinh, nhiều lần hầu tòa, cô cùng dì đều chán ghét nhìn họ. Đụng tới ma tuy và mạng người, dù cô có tấm lòng bồ tát cũng không thể tha thứ. Huống chi chị gái cô còn sát hại anh cả, nghĩ đến Cảnh Cung Sinh lạnh lẽo nằm dưới đất, hận càng thêm hận.

Chu Nhân Tĩnh cũng không khá khẩm gì hơn, bà vừa đi diễn vừa phải theo hầu tòa, các hợp đồng bị hủy, tiền bồi thường nhiều vô số kể, còn nợ lương nhân viên rất nhiều.

Một đám oanh oanh yến yến của Hứa Thi Tuấn cũng đến đòi tiền, xe rồi nhà mà ông đã hứa. Đáng sợ nhất còn một người đang mang thai ! Cô ta khăng khăng trong bụng là con trai của cha cô, luôn yêu cầu tiền bồi dưỡng.

Mọi thứ đảo lộn trời đất, trường học cũng đưa ra quyết định đuổi học Hứa Di Nguyệt, thế giới quay lưng, cô giờ đây chỉ biết tựa vào đôi cánh của dì để sống.

Lưu Uyển chỉ dám đến gặp cô một lần, vừa ôm vừa khóc nói lời tạm biệt, cô ấy phải đi du học, thật đáng tiếc, người bạn duy nhất của cô cũng rời đi.

Trời xuân gió mát, cây lá trổ mầm thay áo mới, màu xanh tươi mơn mởn.

Con kênh gần nhà cô cũng bắt đầu đổ nước ào ào, mọi thứ thay đi chiếc áo, chỉ còn lại thiếu nữ 17 tuổi bơ vơ chống chịu đống đổ nát do gia tộc tạo nên.

Họ hàng bà con lúc trước từng mặt dày đến mượn tiền, bây giờ lại biến mất tăm. Số tiền trong thẻ của Lộ Nguy lúc trước may ra giúp cô và dì dễ thở hơn trong ba bốn ngày.

Khi còn đeo số nợ khổng lồ trên lưng, cô cũng tìm việc làm thêm, rửa bát, giúp việc, phụ quán,... đầy đủ công việc lặt vặt. Nàng công chúa từng sống trong lâu đài bây giờ lại hạ mình làm những công việc này để mưu sinh kiếm ăn.

Hơn ba tháng trôi qua, dì Tĩnh vì thương cô nên kiên quyết bắt cô ra nước ngoài học xong chương trình rồi thi đại học. Vì quyết định gấp gáp, dì và cô cũng bỏ mặc Hứa Gia Tiên đang một mình ở tòa biệt thự cũ đó.

"Mẹ, cha, con em xấu xí. Mấy người đâu hết rồi, con khỏi bệnh rồi, con sẽ không phát bệnh nữa, mấy người quay lại đi"

Hứa Gia Tiên chỉ mặc một lớp váy mỏng, chân từng bước đi ra ngoài. Cô đi lang thang khắp nơi, khi trời đổ cơn mưa ngâu, váy áo dính chặt vào thân thể, thấy rõ những nơi bí mật.

Khi đến một con hẻm, bên trong tỏa ra mùi hương ấm áp, cô tham lam bước vào để tránh đi cơn mưa bão. Lại không ngờ bên trong hẻm tối, một nhóm nhỏ đang tụ tập hút thuốc phiện. Đang trong cơn mê thuốc, cả người lâng lên vì sung sướng, là lúc khả năng sinh lý bùng nổ mạnh mẽ lại có một cô gái trẻ bước vào.

Cả bọn như thú nhào vào Hứa Gia Tiên đang mê man tiến tới, ánh lửa nhấp nháy bị giọt mưa đọng lại dập tắt.



Nơi này hai ngày sau bị cảnh sát phong tỏa, mùi thịt đang phân hủy bốc mùi hôi thối, một dân phụ tiến vào thì bị cảnh tượng kinh hoàng làm cho ngã ngửa.

Một cô gái trẻ không mặc đồ, tay chân đều bị gãy, thân dưới chảy máu, khuôn mặt bị bóp đến biến dạng, toàn thân không còn chỗ nào lành lặn, tư thế của cô ta bị treo lên một sợi dây, đau đớn mà chết đi như thế.

Cảnh tượng Hứa Di Nguyệt đến nhận xác vô cùng thảm khốc, cô không khóc, chỉ gục mặt xuống đất, tuyệt vọng không thốt lên lời nào.

Nghe kết quả báo cáo của viện pháp y, trước khi chết Hứa Gia Tiên bị chích một lượng lớn mai thúy vào người, với căn bệnh đã có từ trước, máu dồn lên não tụ lại, mạch máu ở cổ vỡ tràn vào lồng ngực. Sau đó bị tác động vật lý từ bên ngoài, chết rất thảm thiết.

Nguyên nhân cái chết: Bị cưỡng hiếp

Khi Lộ Nguy biết tin đã là ngày hôm sau, anh nhờ người tìm địa chỉ của cô. Nhà trọ cô ở không khóa cửa, mở cửa bước vào, anh thấy cô quỳ trước bức tượng Phật nhỏ, không có cảm giác tồn tại.

"Hứa Di Nguyệt, thật thảm hại"

Anh cười không nổi, ôm cô dậy thì phát hiện cô đã không còn tí sức lực nào, cứ vậy dựa hết vào lực tay anh.

Cô nghe thấy anh nói mình, nhưng cô không muốn đối diện với anh một chút nào. Cô đã đọc vụ án của em gái anh, là do bố cô hại chết, do nhà cô nợ anh. Cô cũng chấp nhận sự thật tàn khốc, chỉ là vì cô đã thích anh nhiều năm như thế, Hứa Di Nguyệt buông cánh tay vô hình đang cố gắng níu kéo trái tim mình lại.

Tro cốt của Hứa Gia Tiên được chôn ở nơi xa rất xa, vì Hứa Di Nguyệt nói không muốn cô ta làm phiền anh cả đang ngủ yên. Dì Tĩnh cũng thúc giục cô chuẩn bị hành lí, bà đã sắp xếp ổn thỏa, chương trình học của cô bà đã trả toàn bộ học phí, bà để cô đi trước mình hai năm, còn bà sẽ ở lại thanh toán hết số nợ này.

------------------

Đèn giao thông chuyển màu xanh, cô gái nhẹ nhàng đi qua bên kia đường. Thỉnh thoảng vẫn có lời trêu ghẹo từ những ông già, cô vẫn tiếp tục đi.

Chênh lệch múi giờ, trong hai năm qua, Hứa Di Nguyệt chưa lần nào liên hệ được với dì. Dù lo lắng nhưng cô lại không thể quay về, việc học ở đây luôn kéo dài vô tận, những dự án nhỏ cô tham gia cũng mang lại khoản tiền đủ để cô ăn mặc.

Năm đầu đại học, mọi người trong khối đã tổ chức tiệc tại quán bar nổi tiếng nhất nhì của bang. Cô theo Alie - người bạn nước ngoài đã giúp đỡ cô rất nhiều, Alie rất nóng bỏng, quyến rũ và luôn có cá tính riêng mình. Cô ấy luôn tạo trò cười mỗi khi thấy cô nhớ quê hương.



Trong phòng bao, một đám sinh viên nhiệt tình chào hỏi, có những thành phần đã bạo gan đẩy lưỡi nhau trong phòng. Không khí trở nên nóng nực, từng ánh mắt cứ đẩy đưa qua lại khiến Hứa Di Nguyệt dù đã quen nhưng vẫn không chịu nổi, cô lấy cớ ra ngoài rồi dạo khắp quán bar.

Năm 19 tuổi, ông trời ban cho cô cuộc gặp gỡ, là anh đứng dưới cầu thang. Nhìn chằm chằm vào thiếu nữ mặc váy trắng đứng đó. Tiên nữ xinh đẹp, anh ảo giác rằng cô đang cười với mình.

Hai năm thay đổi quá nhiều thứ, chàng thiếu niên năm đó cao lớn rất nhiều, từng đường nét cũng sắc bén hơn. Ánh mắt vẫn lạnh nhạt nhìn cô, bả vai run lên kịch liệt, khi cô quay lưng muốn chạy trốn. Hai ba bước đã bị anh tóm vào lòng, Lộ Nguy hung hăng kéo cô về dãy phòng trống, đèn chập chờn mờ ảo.

Anh cẩn thận đè cô lên tường hung dữ chất vất :"Nói đi, cái chết của Tô Di là cô làm phải không? Vì sao ?"

Hứa Di Nguyệt cũng không thể nghĩ ra được anh lại chất vấn cô vì cái chết của Tô Di, trong hai năm, đêm nào cô nằm ngủ cũng thấy khuôn mặt của cô ta đắc ý cười, luôn miệng nguyền rủa cô. Bản chất thật khi bức vào đường cùng, cô khóc nấc lên, cắn mạnh vào tay anh.

Đợi cô bình tĩnh lại, anh vẫn tiếp tục hỏi "Nói đi, tại sao?"

"Anh biết tôi không phải mà, tại sao cứ luôn cố chấp là tại tôi chứ? Cái chết của cô ta không thiếu phần anh đâu? Chẳng phải anh muốn giao dịch, dây dưa với tôi sao? Tôi có xuống địa ngục nhất định sẽ kéo anh theo, tên khốn"

Cô bị anh kéo vào một căn phòng trống, bàn tay điên cuồng cởi đồ của cô, tâm tính loạn xạ muốn nuốt cô vào để hả giận.

Cô như con cá chết, mặc kệ anh đang làm gì. Lộ Nguy nằm trên người cô, hai người sạch sẽ giao hợp với nhau. Cơn đau xé nát cơ thể cô, cảm giác nóng rát theo từng đợt đau đớn.

Hứa Di Nguyệt nghĩ đến mấy năm trước, mình vẫn bệnh nằm đấy mặc anh chăm sóc. Xúc cảm điều khiển nhắc nhở cô phải đáp lại, tay cô tìm đầu anh, lần mò hôn vào môi.

Thấy cô hành động, anh lại rất vui vẻ tiếp tục cùng cô lần đầu làm chuyện thân mật. Phía dưới người cô được anh lót một tấm áo sơ mi.

Cô nằm trọn trong lòng anh, mệt mỏi thiếp đi. Anh lưu luyến cô, nhưng vẫn chắc chắn mình không yêu cô, chỉ là cảm giác từ thân thể cô mang lại thực sảng khoái.

Anh mang cô về khách sạn mình đang ở, tắm rửa sạch sẽ rồi ôm lên giường.

Còn mình thì gọi nhân viên lên dặn dò. Mọi thứ trải qua đều mơ hồ.