Tiếng động cơ máy bay vang lên ầm ầm, Hứa Di Nguyệt ngồi lọt thỏm trong ghế vươn mắt ra nhìn bầu trời.
Cô biết chắc chắn một điều rằng cô yêu anh nhưng cô có thể nhẫn tâm rời đi. Tính cách kiêu căng ngạo mạn của con công xinh đẹp đã bị bào mòn đi, trong thâm tâm Hứa Di Nguyệt vẫn giữ lại một chút lòng tự trọng cuối cùng.
Cô sẽ rời đi...
Mười hai tiếng bay cuối cùng cũng hạ cánh, cô quay trở lại Anh quốc mà lúc trước mình học và sống ở đây.
Triệu Hinh đã sắp xếp nhà và công việc ở đây, cô chỉ cần tự do tự tại yên ổn sống là được.
Mùa xuân ở đây ngập tràn nắng, con người qua lại đều vui vẻ chào hỏi nhau, tâm trạng khá lên, Hứa Di Nguyệt gọi cho Alie
"Hi, cục cưng, bây giờ mới nhớ tới chị chứ gì??"
"Em không nói nhảm với chị nữa, dự án lần trước chị kêu em về. Em tới để tiếp nhận còn kịp không?"
Alie buông người đàn ông đang hì hục trên người mình, hôn chụt một cái vào mặt
"Kịp, kịp, kịp. Chỉ cần là em thì chị đây vẫn sẽ cho em một cơ hội cầu được bao dưỡng"
Tiếng máy tút tút kéo dài một nhịp ngắn, Alie đẩy chồng mình ra
"Anh yêu ~
~"Tư Cận bất lực nhìn vợ mình "Dự án nó đã đủ người rồi..."
"LY HÔN!!!"
NOVEL TOON
Cuối cùng Tư Cận cũng bất lực đồng ý, cố ý chèn thêm một chỗ trống cho Hứa Di Nguyệt. Chỉ cần đụng vào chuyện của Hứa Di Nguyệt thì vợ anh Alie sẽ bất chấp tất cả để giúp đỡ
Có nhiều lần anh hỏi tại sao, Alie chỉ nói "Cô ấy đẹp nha ~~"
Có rất nhiều người đẹp hơn, anh cũng biết chắc chỉ là cái cớ mà vợ mình qua loa, nhưng cũng không để tâm. Tư Cận biết mình chỉ cần chiều vợ là được, dù gì anh cũng được cô ấy cứu một mạng...
*Chuyện xưa của Tư Cận và Alie sẽ có trong ngoại truyện*
Hứa Di Nguyệt đến công ty là ba ngày sau, cô mặc chiếc váy chữ A, sơ mi tay ngắn bó gọn vào cơ thể. Khuôn mặt nhỏ xinh đang quét thẻ nhân viên
"Chị Nguyệt? Chị về rồi sao?"
Lễ tân vui vẻ chào cô, dù sao cũng là nhân viên cũ ở đây mọi người đều không cần giữ vẻ khách sáo.
Công ty do Tư Cận điều hành, đa phần ở đây đều là các du học sinh Châu Á đến làm, chính sách làm việc và lương lậu đều rất thỏa đáng. Hứa Di Nguyệt cũng được mời vào làm...
Tin nhắn làm điện thoại trên tay cô rung lên
Alie: Bé cưng
Biết là không có chuyện gì tốt, Hứa Di Nguyệt trực tiếp gọi luôn"Vị phu nhân tổng tài này có chuyện gì sai bảo?"
"Chúng ta diễn kịch đi!!!!"
Một tràng lời nói kéo qua tai, cuối cùng Alie nhõng nhẽo khóc mới làm cô mềm lòng đồng ý
Vì để có thêm thú vui trong hôn nhân Alie suốt ngày suốt đêm nghĩ ra các vở kịch để diễn, có hôm diễn vở chồng vũ phu, chồng ngoại tình,...
Bây giờ còn kéo cô diễn vở chồng mình và nhân viên lén lút qua lại sau đó bị phu nhân tổng tài bắt được
Tư Cận ngồi phía đối diện mắt thâm quầng lên, Hứa Di Nguyệt chán nản nhìn anh
"Cưới được cô vợ thú vị phết...
"Quá khen..."
Tư Cận theo đuổi được Alie một phần nhờ bà mối Hứa Di Nguyệt, cô và Tư Cận là bạn đại học mối quan hệ khá thân thiết nên Alie mới mời cô diễn kịch chung
Hai người nhìn nhau chằm chằm như rất hận đối phương vừa hay có thực tập sinh mới vào đi qua nhìn thấy, cô ấy liền lấy điện thoại ra chụp. Bức ảnh trông rất tình tứ
*Nhân viên mới đến liếc mắt đưa tình với tổng tài
Tin đồn tràn lan trên các nhóm chat, Alie vừa đến đã bị Hiểu Mỹ kéo vào một bên đưa tấm ảnh cho cô coi
NOVEL TOON
Alie nhíu nhíu mày nhìn các dòng tin nhắn bôi nhọ đang nhảy lên, Hiểu Mỹ tưởng cô đau lòng nên càng đổ dầu vào lửa
"Phu nhân, cô nên đánh đòn phủ con điểm khốn nạn này. Để cô ta biết thế
nà...
Chát
Alie đánh mạnh vào mặt Hiểu Mỹ
Hiểu Mỹ ngơ ngác nhìn, Alie dùng gót chân vào thùng máy gây tiếng động
"Nghe cho rõ, xóa hết ảnh cho bà đây nếu tôi phát hiện còn ai bàn tán vụ này nếu sẽ đến xẻo miệng cắt lưỡi mấy người!!!"
Alie đẩy cửa vào phòng thấy hai con người trong tin đồn vẫn thảnh thơi uống trà làm việc. Thi thoảng vẫn cảm nhận ra mùi súng đạn giữa hai người, vậy mà con ả chụp hình lại nói liếc mắt đưa tình
"Cục cưng, chị xin lỗi. Chị tính diễn có ba người chúng ta biết thôi nhưng không ngờ lại thành ra như vậy..."
Hứa Di Nguyệt thở dài ngao ngán, cô đẩy tay Alie
"Được rồi... vở kịch này em không thể giúp chị hoàn thành đâu. Em đã gần 30 rồi đấy"
"Hứ, chị đây cũng 35 chứ ít"
Tư Cận bé hơn cô 5 tuổi, anh kéo ghế dìu cô ngồi xuống"Họp thôi sếp ơi..."
Nghe Tư Cận và Alie đang nũng nịu ngồi đó, Hứa Di Nguyệt cảm thấy cô đơn tột cùng
"Đây là dự án lớn, đầu mối giao dịch cần người tới giám sát nhưng ban chấp hành đều chê khổ..."
Hứa Di Nguyệt biết nơi giao dịch hàng là ở Miến Điện, vùng đất bí ẩn mà cô chưa từng đặt chân tới
"Để em, em cũng muốn đi ngao du một chút. Tiện thể nơi đó cũng gần quê hương em..."
Lúc cô nói hai người đều nói không được, Alie và Tư Cận đồng lòng từ chối, thuyết phục rằng bản thân con gái đến đó một mình không an toàn.
Họp tới tối ba người mới mệt mỏi ra ngoài
"Em quyết định?"
"Ừm, cũng không phải không quay trở lại"
Alie biết cô có chuyện không ổn nhưng lại không nỡ từ chối quyết định của em ấy.
"Sẽ rất cực đó... Tư Cận cũng đến đó mấy lần, mỗi lần trở về đều mấy vết sẹo"
Hứa Di Nguyệt cười cười "Chị, Tư Cận là đến giao vũ khí cho quân đội, còn em chỉ tới giao dịch dược liệu thôi mà"Alie bĩu môi không thèm để ý tới cô, khoác tay Tư Cận đùng đùng bỏ đi
Hứa Di Nguyệt gọi về cho Lưu Uyển
"Uyển Uyển ngủ rồi.."
"Hà Kỷ Thu? Sao cậu là ở chỗ cô ấy"
Hà Kỷ dịu dàng nhìn Lưu Uyển đang mệt mỏi say giấc, anh khẽ ra ban công
"Em và cô ấy hiện tại là người yêu, em không ở đây chẳng lẽ đến chỗ chị??"
Hà Kỷ Thu này đã không nói thì thôi, mở miệng nói là thúi quắc
"Được rồi không chọc chị nữa. Uyển Uyển rất lo cho chị đấy, chị rời đi mà chẳng nói gì với cô ấy"
"Chị không muốn nhìn thấy cô ấy khóc, chúng ta đều muốn cô ấy sống vui vẻ mà"
Hà Kỷ Thu thầm nghĩ nói rất đúng, cậu nghịch cành lá rồi lại tám tiếp
"Dạo này Lộ gia đang rục rịch muốn kéo tay dài khắp Châu Á rồi... Chồng chị giỏi như thế, chị không về giữ chồng à?"
Đầu bên kia đang im lặng nghe thì bật cười nhẹ, Hứa Di Nguyệt vứt vài cọng tóc ra
"Chị tin anh ấy. Ngủ ngon nhé"
Đã lớn mạnh như vậy rồi. Lộ Nguy càng ngày càng cao tay, những con mồi béo bở đều dễ dàng rơi vào tay mình.
Trong lòng nhủ thầm vì tự hào, cô cũng nên quay trở lại đường đua rồi.
Ngày đi Miến Điện mưa to kéo đến, Tư Cận và Hứa Di Nguyệt đều không muốn Alie đến tiễn. Hai người nhanh chóng di chuyển cấp tốc ra biên giới.
Máy bay trực thăng hạ cánh xuống biên giới Trung Quốc, mọi việc xảy ra vô cùng thuận lợi. Tư Cận luôn miệng an ủi giúp cô giảm cảm giác sợ hãi
"Thôi im lặng đi sếp tổng, giọng cậu lúc an ủi nghe như trong khuôn rập"
"Xì, chỉ có cậu mới nói chuyện với sếp như vậy"
Không khí khá hoà hợp, hai người dần thả lỏng người bớt căng thẳng
Đến nơi này đi xe được ba cây thì thủng lốp, khí hậu ẩm thấp khó chịu. May sao gặp được quân đội đang đi hành quân giúp đỡ
"Con dâu?"
Hứa Di Nguyệt quay lại nhìn Lộ Minh Đạt
"Sao con lại ở đây?"
"Ba chồng, con đi công tác với sếp"
Lộ Minh Đạt khéo léo đánh giá quan hệ của hai người, quả thật không có gì bất thường. Vì việc sửa xe còn phải chờ đợi, ông mời nhóm người về doanh trại gần đó nghỉ ngơi.Mộ Hoa tưởng có khách liền chạy ra đón tiếp lại không ngờ gặp phải Hứa Di
Nguyệt
"Mẹ chồng."
Cô chào một tiếng đơn giản rồi thong dong ngồi xuống bàn trà. Mộ Hoa tâm tính bất thường, bà không minh mẫn như chồng mình, cứ tưởng cô và Tư Cận là đôi gian phu dâm phụ
Nước trà chưa đến tay thì bị hất đi, nước sôi chảy vào tay cô đỏ bừng.
Tư Cận vội kéo cô ra, miệng nói thư ký lấy hộp y tế.
Mộ Hoa cười lớn "Nhìn xem, con tôi làm gì sai mà cưới được ả đàn bà đê tiện này...