Ánh Trăng Soi Sáng Lòng Anh

Chương 22: “nói mà không giữ lời à?”




Sau khi ăn sáng xong Trần Phong cùng thư ký Kim đi làm còn Lý Nhã Tranh thì ở nhà tại Trần Phong không cho cô đi làm chỉ muốn cô ở nhà chăm sóc mọi thứ là được.

Bây giờ Lý Nhã Tranh có muốn đi làm thì cũng khó vì ít công ty nhận người đã có chồng nên việc kiếm việc làm là rất khó.

Lý Nhã Tranh ở nhà chỉ biết lượn ra lượn vào lúc thì đọc sách, giúp thím Hai dọn dẹp còn không thì cô lại ngồi chơi.

Hôm nay cũng vậy nhưng khác có một điều là hôm nay có khách đến chơi mà Lý Nhã Tranh lại không biết người đến là ai.

Vừa vào phòng người đó thấy cô đang đọc sách liền gọi hai tiếng “ Chị dâu " làm cho Lý Nhã Tranh ngạc nhiên nhìn, may có bác Ngô đi vào gọi người đó là em của Trần Phong là Trần Khải.

— Nhị thiếu gia về sao không báo trước để tôi cho người đi đón.- Bác Ngô nói.

— Bác Ngô, cháu muốn tạo bất ngờ nhưng bất ngờ này hơi quá với chị dâu thì phải.- Trần Khải buồn nói.

— Đây là em Trần Phong...- Cô ngạc nhiên

— Chị không biết em sao.- Trần Khải đi đến

— Không phải, trông cậu đẹp trai hơn nhiều so với trong ảnh với lại nhìn cậu đẹp hơn anh phong nhìn không giống hai anh em nên khó nhận ra.

— Vậy thiếu phu nhân và nhị thiếu gia ngồi nói chuyện để tôi xuống bếp pha trà.- Bác Ngô nói.

Cứ như vậy Trần Khải và Lý Nhã Tranh ngồi nói chuyện với nhau lúc đầu cô còn thấy bỡ ngỡ không biết nói như thế nào nhưng được một lúc thì hai người nói chuyện rất hợp nhau, Trần Khải là một người có vẻ ngoài điển trai không lạnh lùng rất dễ gần nhưng đụng đến là không gần đặc biệt rất hợp với Lý Nhã Tranh.

Hai người trò chuyện với nhau cho đến khi Trần Phong về, vừa về đến nhà Trần Khải đã lao ra ôm lấy Trần Phong nhưng bị ảnh cản lại nếu không người ở ngoài không biết họ là anh em lại hiểu lầm là người yêu thì khổ.



— Anh không nhớ em sao?

— Em lúc nào mà chẳng gặp với lại người anh đang bẩn chờ anh đi tắm cái đã.- Trần Phong đi thẳng lên phòng.

— Thiếu phu nhân và nhị thiếu gia cũng nên đi tắm đi rồi xuống ăn cơm tối.- Bác Ngô nói.

Trần Khải và Lý Nhã Tranh cũng đi về phòng tắm rửa. Một lúc sau thì ba người đã có mặt ở bàn ăn.

— Chị dâu, chị thật xinh rất hợp với anh em.

* sặc *

— Chị dâu không sao chứ?- Trần Khải vỗ vai cô.

— Không sao chỉ bị sặc thôi! Thôi chúng ta ăn cơm đi!

— Chị dâu em còn mua quà cho chị nữa đấy, tí em lấy cho chị.

—Thật sao?

— Em không biết chị thích thứ gì nên em hỏi mấy người bán hàng về sở thích của phụ nữ thôi, nhưng em thấy nó không hợp với chị nên em mua thứ khác.

Trong bữa ăn chỉ có Trần Khải và Lý Nhã Tranh nói chuyện còn Trần Phong chỉ ngồi ăn cơm mà không lên tiếng. Mãi thì bữa ăn tối cũng xong, Trần Khải lôi Lý Nhã Tranh vào phòng, Trần Phong cũng đi theo mặc dù đã bị Lý Nhã Tranh cản lại nhưng vẫn cố đi theo cô vào phòng.Vào phòng Trần Khải đưa cho Lý Nhã Tranh một chiếc hộp.

— Chị thử mở quà ra xem có thích không?-Trần Khải chờ đợi.

Lý Nhã Tranh bắt đầu mở quà, vừa mở vừa hồi hộp vì từ khi cô bị bạn trai đá đã chưa có ai tặng quà cho cô, vừa mở quà xong cô ngạc nhiên với thứ mình thấy là một quyển sách, một quyển sách mà đã làm cho Lý Nhã Tranh vui rồi.



— Cảm ơn em.- Lý Nhã Tranh lao đến ôm Trần Khải nhưng được Trần Phong cản lại.

— Chị thích sách sao? Em không ngờ luôn chị cùng sở thích với em.- Trần Khải vui vẻ nói.

— Đọc sách là một sở thích từ bé rồi nên lớn lên vẫn còn, cảm ơn nha.

— Nếu cảm ơn và lấy quà rồi thì đi về phòng ngủ đi.- Trần Phong lôi Lý Nhã Tranh về phòng.

— Chúc ngủ ngon.- Lý Nhã Tranh quay lại nói với Trần Khải.

Trần Phong lôi Lý Nhã Tranh vào phòng mình, cô muốn thoát ra nhưng không được, vào đến phòng Trần Phong khoá cửa phòng lại rồi mới thả tay cô ra.

— Sao anh lại lôi em về phòng anh?- Cô bực mình nói.

— Em không nhớ mình đã kết hôn dưới danh nghĩa vợ chồng không muốn cho ai biết là đang diễn thì em phải ngủ ở đây khi có Trần Khải ở đây.- Trần Phong nói.

— Thế em lại phải ngủ ở dưới sàn sao?- Lý Nhã Tranh nhìn dưới sàn.

— Em ngủ ở trên giường, giường anh rộng nên có thể chia đôi. Em ngủ trước đi anh xem lại tập tài liệu cái đã.- Trần Phong đi lại phía bàn làm việc.

Lý Nhã Tranh cũng lên giường lấy gối chia đôi giường ra rồi mới đi ngủ.

Đến mãi giữa đêm Trần Phong mới lên giường ngủ, anh vừa chợp mắt đã bị cô gác chân lên người ôm chặt lấy anh, anh cũng không đẩy cô ra mà để cô ôm lấy mình, Lý Nhã Tranh có tướng ngủ xấu cô cứ lấy chân cạ vào chỗ không nên cạ làm cho Trần Phong khó chịu trong người phải lấy chân cô ra rồi ôm cô vào lòng.

Trần Phong ôm cô vào lòng cảm giác như ôm một thứ đáng giá không thể nào để mất được, anh ôm cô vào lòng rồi ngủ thiếp đi.